Ôn Như Ý gật đầu, chuyện cô nhất định với Tần Trí Viễn, nếu Lý Đông Ny thể sẽ còn .
Kim Quế Hoa ở phụ giúp, nhưng Ôn Như Ý từ chối, cô hai đứa con nhỏ, một đứa mới 2 tuổi, lúc nào cũng cần trông, Ôn Như Ý cũng ngại giữ cô , chỉ qua nhà cô mượn một ít đĩa với bát đũa.
Đợi đến trưa lúc Tần Trí Viễn về, cô trực tiếp kể cho về chuyện lúc sáng gặp Lý Đông Ny, Tần Trí Viễn suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Cô còn ngại mà đến phiền em?”
Ôn Như Ý khẽ mím môi, hừ một tiếng : “Anh tức giận, tìm em trút giận thôi, bây giờ em chịu đấy.”
Tần Trí Viễn liền dậy : “Anh tìm Vu Vĩ Đào.”
Ôn Như Ý vội vàng kéo : “Bây giờ gấp, đợi lát nữa ăn cơm xong với phó đoàn trưởng Vu cũng .”
Bây giờ Tần Trí Viễn yên , trực tiếp chạy sang nhà kế bên, đợi về một lúc, bên nhà họ Vu truyền đến âm thanh cãi và tiếng đập đồ.
Ôn Như Ý hưng phấn , cong khóe môi : “Con phó đoàn trưởng Vu cũng , chiều nhà .”
Tần Trí Viễn cũng gật đầu: “Cũng chỉ ông .”
Lần khách họ mời cơ bản là của đoàn 3 bọn họ, cũng một vài quân tẩu, 2 bàn, cho nên khi ăn trưa xong, hai bắt tay chuẩn bữa tối hôm nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/chuong-103-bay-gio-khong-gap.html.]
Hải sản rẻ, Ôn Như Ý mua nhiều, sò điệp, tôm, cua các loại, khi xử lý cũng khá phiền phức, Tần Trí Viễn thấy cô mua hàu, trong lòng thở phào một , nếu tối nay bé của sung huyết, ngay đó xách một giỏ hải sản bên ngoài xử lý.
Ôn Như Ý cũng rảnh rỗi, cô bắt nồi lên bếp đun nước, đó lấy gà hôm nay mua về đem luộc, lát nữa món gà luộc, thời đại gà vẫn còn gầy, cô mua hai con, một con mới tầm 3 cân, nhưng mà con gà thịt khá chắc, lẽ là ngon.
Đợi khi bỏ gà nồi luộc, cô mang rau xanh của hôm nay rửa, lúc thời tiết nóng nực, món gỏi dưa chuột và nấm để kích thích khẩu vị. Ở nhà họ hai bếp, bếp còn cô cũng định để nó ở , đợi khi cắt rau xong, cô bắt đầu những món khác.
Một cân thịt ba chỉ, cô dự định món thịt ba chỉ kho với khoai tây, đây là món mặn đầu tiên mà Triệu Tú Hoa dạy cho nguyên chủ, cũng xem là món sở trường của Ôn Như Ý, khi món rau trộn, cô ướp thịt ba chỉ thái sẵn, trộn với rượu nấu ăn, nước tương, gừng và hành lá, bây giờ cô cắt khoai tây thành khối vuông, đó cho dầu chảo nóng, cho hai thìa đường xào đến khi màu caramen thì cô cho thịt nồi.
Lúc , Tần Trí Viễn ở ngoài xử lý hải sản cũng xong, bước phòng bếp thì thấy Ôn Như Ý bận rộn bếp, trong lòng kinh ngạc, vội vàng tới : “Em để đó , để cho.”
Ôn Như Ý để ý đến , dùng xẻng cơm trong tay lật trở thịt, đó cho nước ngập thịt, đậy nắp nồi .
Tần Trí Viễn động tác chuyên nghiệp của cô thì ngây , liếc sang rau dùng để trộn mà cô cắt sẵn để một bên, kỹ thuật cắt rau quả thực giỏi, chần chừ hỏi cô: “Hình như em nấu ăn?”
Ôn Như Ý đầu : “Đương nhiên , đồ ăn em nấu ngon hơn nấu đấy.”
Mặc dù lúc Triệu Tú Hoa ít khi để nguyên chủ nấu ăn, nhưng từng dạy cô nấu, cộng thêm bản Ôn Như Ý cũng nấu ăn, cho nên nấu ăn đối với cô mà chỉ là chuyện nhỏ.
Lúc ở nhà họ Ôn, Tần Trí Viễn gần như thấy Ôn Như Ý nấu ăn, cho dù lúc nấu ăn cũng là phụ giúp Triệu Tú Hoa mà thôi, cho nên cho rằng Ôn Như Ý cũng nấu ăn bao nhiêu, mấy ngày hôm nay cũng luôn lo lắng cô đến bên ăn , kết quả mà cô còn nấu ăn?
Anh chút kinh ngạc: “Sao em nấu ăn nhỉ? Sao em với ?”
May
Ôn Như Ý cong miệng : “Anh cũng hỏi em.”