Ôn Vệ Quốc Triệu Tú Hoa từ giờ vẫn lòng, nhưng bây giờ ông còn là Ôn Vệ Quốc của nữa, ông liên lụy bà: “Phải, là cha với con, nhưng bây giờ các con đều lập gia đình, con cực khổ nhiều năm như , cũng nên hưởng phúc, con cũng thấy dáng vẻ cha bây giờ đấy, cái gì cái đó, cha đảm bảo cuộc sống của con sẽ hơn bây giờ.”
Ôn Như Ý ngay ông sẽ như thế, cô hít sâu một và : “Sao cha cuộc sống của sẽ hơn? Bây giờ quốc gia đổi nhiều như , cha cũng sửa án xử sai, con tin một thời gian nữa vận động sẽ kết thúc, đến lúc đó chúng thể tự do mậu dịch, nhà họ Ôn chúng thể một nữa dậy như ngày xưa.”
Ôn Vệ Quốc thấy lời thì một tiếng: “Con bé , thoáng thì là chuyện , nhưng cũng thể tùy tiện phát ngôn lung tung , bây giờ con kết hôn với Trí Viễn, mấy lời như nhà họ Ôn dậy như ngày xưa nên , nếu sẽ con chủ nghĩa tư bản, thế thì .”
Ôn Như Ý bây giờ ông thể tin lời , nhưng cô cũng thể trực tiếp là của tương lai đến, cũng thể cho ông sang năm mười năm cách mạng sẽ kết thúc, qua hai năm nữa cũng cải cách, cuối cùng cô chỉ thể nhỏ tiếng : “Con những lời cũng lung tung , cha đừng quên Trí Viễn ở bộ đội, nhiều tin tức còn hiểu rõ hơn chúng .”
Ôn Vệ Quốc thấy lời bỗng chốc ngây , chút dám tin và cô: “Ý con là những lời lúc nãy con là Trí Viễn với con ?”
Ôn Như Ý vội suỵt một tiếng, qua một lúc mới từ từ : “Cũng là Trí Viễn , chủ yếu là bây giờ nhiều cũng sửa án xử sai, hướng đại thế đó rõ ràng ? Còn về vấn đề mậu dịch , là con tự nghĩ , bây giờ tình hình phát triển kinh tế trong nước chúng vì cách mạng mà đình trệ lâu như , nhà nước tiếp tục phát triển kinh tế, thế thì nhất định sẽ nghĩ cách để cải cách, con cảm thấy chúng thể đợi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/chuong-174-dai-ket-cuc-1.html.]
Ôn Vệ Quốc thì chìm dòng suy nghĩ, đấy, nhà nước đổi rõ ràng như ông chứ, chỉ là ông chút lo lắng mà thôi, sợ rằng sai gì đó thì sẽ điều xuống nông thôn một nữa, đến lúc đó liên lụy bọn họ, đó mới là sai lầm.
Ông đang nghĩ ngợi, Ôn Như Ý : “Con cha đang lo lắng điều gì, nhưng con mà, thế nào cũng tin tưởng bản một , huống hồ lúc cha còn là chủ tịch hội đồng quản trị cơ đấy, nhà họ Ôn chúng một nữa dậy như ngày xưa thì gì mà thể? Đến lúc đó cha dẫn con cùng ăn ngon uống , bù đắp những tiếc nuối của mấy năm nay!”
Không thể , câu cuối cùng của cô Ôn Vệ Quốc lay động , nếu như thật sự thể trở như ngày xưa, thế thì ông mới thể bù đắp cực khổ mấy năm nay cho Triệu Tú Hoa, nhưng mà ông vẫn tùy tiện quyết định : “Cha , cha sẽ suy nghĩ thật kĩ.”
May
Ôn Như Ý cũng ép ông, dù những gì cần cô cũng , chuyện đó chỉ xem bản ông chọn như thế nào thôi.
Vốn dĩ cô còn tưởng rằng Ôn Vệ Quốc đắn đo lâu mới thể quyết định , nhưng ngờ hai ngày, lúc ăn cơm tối, ông trực tiếp với Ôn Như Ý là ông đến công xưởng việc.
Ôn Như Ý xong hỏi: “Cha nghĩ kĩ ?”
Ôn Vệ Quốc gật đầu: “Phải, cha nghĩ kĩ , nhưng mà cha về Giang Thành một chuyến, đợi khi Hội chợ Canton kết thúc cha sẽ , con thấy ?”
Ôn Như Ý chớp mắt một cái: “Cha về gì thế, bên đó cũng đồ của cha, cần gì thì ở đây con một tiếng, con mua là .”