Châu Mỹ Thanh cũng chút bất ngờ, nhớ ban đầu Dương Quốc Bình gọi họ là Tiểu Ôn với Tiêu Châu, giọng điệu phô trương ngay đó, xem họ như cấp , bây giờ đồng chí Tần , mặc dù phận cao, nhưng khiêm tốn, cũng khoe mẽ, mạnh hơn Dương Quốc Bình nhiều.
Cô cũng vội : “Phải đấy, gọi chúng bằng tên là .”
Tần Trí Viễn nghĩ một hồi : “Bây giờ em là yêu của Như Ý, chị là cả và chị dâu của cô , đương nhiên chính là cả và chị dâu của em, xưng hô cần thận trọng một chút.”
Ôn Minh Khang cũng xoắn xuýt vấn đề nữa: “Phó đoàn trưởng Tần, thế mời uống .”
Lời dứt, Châu Mỹ Thanh nhanh chóng đưa mà hai pha sẵn cho : “Đây là nhà tự pha, cũng uống quen .”
Lúc Tần Trí Viễn cũng thường xuyên uống , nhưng mà uống cũng chỉ uống thôi, cũng cái nào ngon cái nào ngon, chỉ nhận lấy : “Hôm nay em đến muộn, lấy rượu, tự phạt ba ly.”
Nói xong uống ực một cái, hết ly trong tay.
May
Ôn Như Ý phụt một tiếng, Tần Trí Viễn đầu, trừng cô: “Em cái gì?”
Ôn Như Ý vốn , ngon thể uống nhanh như , nhưng cảm thấy cần thiết, chỉ : “Anh như thế tính là tự phạt gì chứ?”
Mí mắt Tần Trí Viễn khẽ giật: “Thế em như thế nào mới tính?”
Ôn Như Ý nghĩ một hồi, mặt rạng rỡ : “Không nấu ăn ? Thế bây giờ nấu ăn với em ?”
Tần Trí Viễn dường như đoán cô sẽ như : “Được thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/chuong-51-tu-phat.html.]
Lời dứt, suýt chút nữa dọa sợ ba còn , Triệu Tú Hoa nhanh chóng trừng mắt Ôn Như Ý: “Con bé , gì đạo lý khách đến nhà thăm hỏi mà còn nấu cơm.”
Nói xong, bà Tần Trí Viễn : “Cháu đừng để ý nha, con bé đùa với cháu đấy.”
Châu Mỹ Thanh cảnh thấy gần đây Ôn Như Ý đổi chút lớn, lúc cô luôn là một dịu dàng yếu đuối, dám lớn tiếng với Dương Quốc Bình, nhưng gần đây như thế nào, khi cảm nhẹ thì giống như biến thành khác , tính cách cũng trở nên mạnh mẽ hơn.
Cô cũng vội : “ đó, chúng chuẩn xong đồ ăn , xào thêm món rau nữa là xong, cứ chuyện, để chị nấu.”
Cô xong thì dậy ngoài.
Tần Trí Viễn khẽ nhún vai, Ôn Như Ý, vẻ mặt kiểu như giúp mà chẳng giúp : “Chỉ thể để .”
Vốn dĩ Ôn Như Ý định phạt thật: “Thế em ghi nợ cho .”
Mặc dù Triệu Tú Hoa lúc nãy con gái đúng, nhưng bây giờ thấy Tần Trí Viễn dường như cảm thấy sai khiến nhưng gì bất mãn, bà cũng thầm thở phào một , cảm giác con rể hình như cũng đàn ông gia trưởng, chắc thể bao dung một vài tính khí của con gái bà.
Nhà họ Ôn vốn dĩ chuẩn xong đồ ăn, chỉ thiếu một món rau xào thôi, lúc đông đủ, một món rau xào cũng tốn bao nhiêu phút là xong, nhanh, đồ ăn dọn lên đầy đủ.
Bữa cơm hôm nay thịnh soạn, sườn hấp, cá kho, thịt kho tàu, Tần Trí Viễn phát hiện tay nghề nấu nướng của Triệu Tú Hoa giỏi, thể so sánh với quán ăn, hơn nữa cách bày trí đĩa cũng cực kỳ chú trọng, ngoài những điều , lúc nhà cũng phát hiện, căn nhà mặc dù nhỏ, nhưng trang trí trang nhã, trong khí dường như tràn ngập một mùi thơm nhàn nhạt, đặc biệt.
Lúc ăn cơm Triệu Tú Hoa cũng hỏi Tần Trí Viễn một vài vấn đề, cơ bản đều là những thông tin mà chủ nhiệm Tôn lúc qua, chẳng hạn như hỏi các câu hỏi như nhà mấy , công việc gì.
Tần Trí Viễn đây là quá trình thông thường, cho nên cũng trực tiếp trả lời: “Cháu là ở đây, cha cháu hi sinh chiến trường lúc cháu 6 tuổi, một cháu nuôi cháu với em gái cháu khôn lớn, bây giờ cháu trong Ủy ban cách mạng, em gái cháu thì lấy chồng .”
Triệu Tú Hoa ngạc nhiên: “Mẹ cháu trong Ủy ban cách mạng?”
Tần Trí Viễn gật đầu: “Mẹ cháu chủ quản sản xuất bộ phận chỉ huy sản xuất ở Ủy ban cách mạng.”