Tô Đào ngờ rằng, bạn học mà bố nuôi nhắc đến, đến Hải Thành học tập, chính là cô Thành mà cô quen tàu. Ấn tượng của cô về , cử chỉ ngôn từ đều đắc thể, mà còn khá duyên.
Thành Tuệ Quỳnh cũng ngờ, Tô Đào là con gái nuôi của lão đồng học từng cứu mạng , càng ngờ Tô Đào chính là thợ bánh sáng tạo món bánh trứng.
Hà phụ rõ tình hình của Tô Đào, cộng thêm những chuyện cô trò chuyện với Tô Đào tàu, bộ sự việc trong nháy mắt rõ ràng.
Cô hề coi thường Tô Đào, chỉ sự thương xót, giống như lúc tàu thấy cô , cảm thấy một cô bé ôm tấm ảnh yếu mà lặng lẽ rơi nước mắt, liền là tấm lòng lương thiện thuần phác, thể tâm địa xa gì chứ?
Nói dối cũng là bất đắc dĩ mà thôi.
“Con bé , theo dì Hải Thị , con yên tâm, dì nhất định sẽ chăm sóc cho con, nhà dì lãnh đạo bệnh viện, sắp xếp cho con sinh đẻ thành vấn đề. Hơn nữa con bánh ngọt, xưởng của bọn dì vốn dĩ kế hoạch bỏ tiền lớn để chiêu mộ thợ bánh, với tay nghề của con chắc chắn thành vấn đề.”
Chuyện sinh con giải quyết, công việc cũng sắp xếp thỏa, ở Hải Thị cũng ai quen cô, cô thể bắt đầu từ đầu.
Điều quan trọng nhất là, Kinh Bắc là trung tâm chính trị, Hải Thị là trung tâm kinh tế, đều coi là những nơi phát triển nhất quốc.
Tô Đào nghĩ lý do nào để từ chối.
“Vâng ạ, dì Thành, em sẽ Hải Thị cùng dì.”
Thành Tuệ Quỳnh cảm thán: “Ái chà, thế thì chuyến Nam Dương của dì uổng công , đào một bảo vật về!”
Bản thợ chính đồng ý đến Nhà máy Thực phẩm Ích Dân , thì còn học cái gì nữa, Thành Tuệ Quỳnh lập tức hối hả thu xếp hành lý, ngày hôm dẫn Tô Đào lên chuyến tàu Hải Thị.
Không cô nhất định gấp gáp như , mà là trong xưởng thực sự bận xoay kịp, nếu cũng phái cô , một kẻ tay nghề non nớt, đến đây học nghề.
Tô Đào chỉ kịp ở nhà họ Hà một đêm, ăn một bữa cơm, theo Thành Tuệ Quỳnh .
Kinh Bắc.
Công viên Bắc Hải.
“Hồi phục trí nhớ hả? còn tưởng nếu tìm , quên mất thằng bạn từ thuở nhỏ .”
Lâm Dương một tay cho túi quần, tựa nghiêng cây, huýt sáo hai tiếng một cách bặm trợn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-101.html.]
Lục Thành Châu mặt biểu cảm đưa cho một túi hồ sơ: “Tài liệu đều ở trong . Có thể tra mấy chuyến tàu rời Kinh tối qua, đặc biệt là những chuyến Nam tỉnh. Cô ở Nam Dương một bố nuôi, bối cảnh đều ở trong tài liệu.”
Lâm Dương tiếp nhận mở , lật xem một cách tùy tiện, nhanh ngạc nhiên nhướng mày: “Trời ạ, bảo tìm là một phụ nữ ?”
Lục Thành Châu: “Cậu tra , trong tay còn chút công việc bàn giao, xử lý xong sẽ tự .”
Lâm Dương chặc lưỡi một tiếng, tò mò thôi: “Đây là ai ? Khiến huy động như , ngay cả cũng sai khiến.”
Là ai ư?
Vân Vũ
Lục Thành Châu khẽ nhếch môi lạnh lùng, trong đáy mắt đầy vẻ châm biếm: “Một kẻ lừa đảo.”
Kẻ lừa gạt trái tim , lừa gạt thể , đại lừa tử!
Nhìn vẻ mặt âm trầm, c.ắ.n chặt răng hàm của , chắc là lừa mất dữ liệu quan trọng gì đó, Lâm Dương đảm bảo: “Người phụ nữ đấy, dám lừa đến đầu đại thiếu gia Lục nhà ! Cậu yên tâm, tiểu gia nhất định giúp tìm , đến lúc đó tống cô Cục An ninh ăn chút khổ đầu, tiểu gia sẽ cho cô tay!”
Hắn là dây mơ rễ má của Cục An ninh Quốc gia, kênh tin tức rộng, giỏi nhất là dò la .
Không ngờ đảm bảo như , sắc mặt Lục Thành Châu càng trở nên căng cứng, trầm giọng cảnh cáo: “Tìm thấy đừng vội động cô .”
“Hả? Không , phụ nữ là kẻ lừa đảo ? giúp trả khí mà.”
“Không cần.”
“Cậu tự tay trả khí ?”
“Cậu chỉ cần chịu trách nhiệm tìm là .”
“Được . Này, yêu của , dẫn yêu về nhà , cũng dẫn gặp chị dâu một chút.”
Lâm Dương xong câu , liền thấy sắc mặt Lục Thành Châu càng thêm âm trầm, trong đáy mắt sát khí cuồn cuộn, dọa lập tức im bặt.
Thế là , yêu đến nhắc cũng nhắc nữa ?