Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm - Chương 124: Đồ Chẳng Ra Gì
Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:09:05
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Thành Châu còn , tin tức ăn cơm cùng một phụ nữ ở Nam Dương đầy hai ngày lan truyền về khu tập thể Kinh Bắc.
Trong cơ quan thấy Lục Chấn Hoa, bước lên chúc mừng: "Lão Lục, nhà con thứ hai đang tìm đối tượng ?"
Lục Chấn Hoa mặt mày ngơ ngác: "Lão Lâm, ai thế?"
" lão Đinh , con dâu nhà công tác Nam Dương, ở tiệm ăn tư gia thấy Thành Châu cùng một nữ đồng chí ăn cơm chung. Nói thật Thành Châu thằng bé ngờ , còn khá chăm sóc . Nghe ăn xong còn lau miệng cho nữ đồng chí , lúc ăn hai còn đút cho nữa, gắp đũa của , gắp đũa của , cái là đang yêu ."
Lão Lâm xong, thấy Lục Chấn Hoa vẫn mặt mày ngơ ngác, trầm tư suy nghĩ, nhịn liếc một cái.
"Không , đối với chuyện của Thành Châu nhà là một chút cũng để tâm , con cái yêu còn ?"
Lục Chấn Hoa bĩu môi, giọng điệu chút bất lực: "Cậu , thằng nhỏ đó với như đinh với mắt, đến hai câu là vui tan cuộc. Chuyện của nó, luôn là cuối cùng ."
Lão Lâm: "Hừm, thì phản tỉnh phản tỉnh chính ."
Lục Chấn Hoa: " phản tỉnh cái gì, nợ thằng nhỏ đó, kiếp đến đòi nợ đây."
Lão Lâm: "Người Thành Châu từ nhỏ đến lớn đều từng để lo lắng, công việc xuất sắc, tuổi còn trẻ sự nghiệp thành công. Nếu cái cũng là đến đòi nợ, thì khác sống nổi hả?"
Lục Chấn Hoa: "Dù thì nó cũng xương phản nghịch, từ nhỏ đến lớn đều khiến yên tâm bằng Thành Minh. Người Thành Minh sắp sinh đứa thứ hai , nó vẫn một một , cũng nó tìm thế nào, đừng giống cái đứa , khiến mặt mũi già của mất hết."
Lục Chấn Hoa nhớ tới Tô Đào là lắc đầu lia lịa.
Đừng thêm một cái Lý Đào, Trương Đào nào nữa, tim gan ông già chịu nổi .
Lão Lâm: "Cậu đừng , Thành Châu ánh mắt vẫn tệ, con dâu lão Đinh , đối tượng Thành Châu tìm cũng đặc biệt xinh . Lần nó dẫn đối tượng về, vòng quanh khu tập thể một vòng, tuy đó đổ vỡ, nhưng ai dám giới thiệu cho nó nữa. Có một nốt son ấn trong lòng nó như , nữ đồng chí nào còn yêu nó nữa, mà so sánh chứ."
" tán gẫu với nữa , mau hỏi Thành Châu , sớm định đoạt hôn sự, sớm bế cháu."
Lục Chấn Hoa đến văn phòng, việc đầu tiên là gọi điện thoại cho Viện Nghiên cứu Khoa học.
Lúc , Lục Thành Châu cũng về Viện Nghiên cứu Khoa học Hải Thị báo cáo công tác đầy hai ngày.
Viện trưởng Trương thấy , vẫn còn khuyên thử với Tần Vân, kết quả Lục Thành Châu trực tiếp quẳng cuốn giấy chứng nhận kết hôn. "Cảm ơn sự quan tâm của lãnh đạo, Hải Thị chính là cùng yêu của để thủ tục kết hôn."
Cái , cái ... "Tiểu Lục, động tác của nhanh thật đấy, chúc mừng nhé."
Lục Thành Châu gật đầu nhạt: " về phòng thí nghiệm ."
Đến phòng thí nghiệm, Lục Thành Châu trực tiếp lấy một gói kẹo cưới, bắt đầu phát lượt.
"Đồng chí Lục, cái là?"
" kết hôn , mời ăn kẹo, cùng chia sẻ chút hỷ khí."
Nghe thấy lời , trong phòng thí nghiệm đầu tiên sửng sốt, tiếp theo bắt đầu đủ loại lời chúc mừng.
Trong trống chúc mừng, đồng nghiệp tò mò ánh mắt còn liếc về phía Tần Vân.
Tần Vân má đỏ bừng, như thể mặt ném xuống đất giẫm lên .
Mọi đồn cô và Lục Thành Châu đang yêu , Lục Thành Châu đầu cùng khác thủ tục kết hôn.
Cái tốc độ đó, giống như nóng lòng vứt bỏ cô , tới mức trong vòng một tuần, tìm một phụ nữ kết hôn.
Cô tệ đến ?
Tần Vân phục, mặt , cô trực tiếp bước lên tìm Lục Thành Châu: "Đồng chí Lục, cũng nhất định là , đại khái cần vì để từ chối mà đ.á.n.h cược hạnh phúc nửa đời của ."
Lục Thành Châu lịch sự xa cách: "Đồng chí Tần, cô nghĩ nhiều ."
" nghĩ nhiều, điều còn rõ ràng ?" Tần Vân ngoan cố tiếp tục , "Cậu tới Hải Thị lúc vẫn còn độc , bây giờ mới hơn một tuần, cùng thủ tục kết hôn , vì từ chối thì là vì cái gì?"
"Đồng chí Lục, thật sự hiểu, điểm nào khiến xem ? Bàn về dung mạo, công việc, gia thế xuất , đều đủ sức, nam đồng chí yêu cũng nhiều, dựa cái gì mà xem gì?!"
Vân Vũ
Nói đến cuối cùng, Tần Vân tức đến nghiến răng nghiến lợi, mặt đỏ bừng.
Thật sự quá sỉ nhục!
Nhiều đồng nghiệp như đang đây, thấy cô đầy lòng vui mừng yêu , tổ chức sinh nhật cho , kết quả từ chối mặt , một tuần còn mang kẹo cưới tới cho phát.
Cái cố ý thì là gì?
Lục Thành Châu chỉ cảm thấy cô diễn quá nhiều.
Hắn ngay từ đầu thể hiện thái độ, giải thích rõ ràng.
"Đồng chí Tần, phủ nhận cô ưu tú, chỉ là thích."
"Không thích? Hừ, hừ hừ..." Tần Vân thể tin nổi, "Vậy thì đưa yêu của tới đơn vị cho chúng gặp mặt ! Giới thiệu cho quen một chút!"
Cô xem đối phương ưu tú đến mức nào,
Ưu tú đến mức Lục Thành Châu bỏ qua một đóa hoa trong viện nghiên cứu khoa học như cô lấy, nhất định cưới đối phương!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-124-do-chang-ra-gi.html.]
Lục Thành Châu lạnh nhạt : "Người yêu của thế nào cần khác đ.á.n.h giá, cảm thấy là ."
Vợ con khỉ, còn mang cho xem.
Người khác thêm một cái tiểu kiều kiều nhà , đều cảm thấy thiệt, cảm thấy khó chịu, hận thể đem nàng nhốt ở nhà, thể mang nàng lộ diện, để những xem chứ?
"Vậy thì là tự tin về cô mà thôi, cảm thấy thể đem , thể dẫn ngoài." Tần Vân buông tha, nhất quyết gặp mặt đối phương.
Các đồng nghiệp khác trong phòng thí nghiệm tuy gì, nhưng trong lòng cũng suy nghĩ đại khái như .
Xét cho cùng, ai mà cưới một cô vợ đặc biệt ưu tú, đều hận thể dắt khắp đơn vị, để các nam đồng chí ghen c.h.ế.t .
"Đồng chí Lục, nếu yêu của giới thiệu nàng cho chúng quen, nàng sẽ nghĩ hả? Sẽ cũng cảm thấy chê nàng ? Cảm thấy nàng thể đem ?"
Lục Thành Châu lạnh lùng quét Tần Vân một cái, " nghĩ yêu của hẳn sẽ loại suy nghĩ tự ti như cô."
Cô tự ti?
Hừ hừ. Tần Vân lạnh lẽo đang định gì đó, cửa phòng thí nghiệm bỗng vang lên một giọng yểu điệu thục nữ.
"Cái gì tự ti? Ai tự ti?"
Mọi tìm theo âm thanh , liền thấy ở cửa một cô gái yểu điệu thục nữ, khuôn mặt nhỏ ửng hồng môi đỏ răng trắng, thanh thuần kiều mỹ, hình càng yêu kiều đa tư, đơn giản đến mức khiến hoa mắt chóng mặt, khí huyết cuồn cuộn.
"Cô, cô là thợ bánh đó, tiệm bánh Dân Ích cơ!"
Tần Vân nhận Tô Đào. Lại thấy trong tay cô xách một túi hộp đựng của tiệm bánh Dân Ích. "Này, ai trong các đặt bánh ?"
Tần Vân quét mắt một vòng trong phòng thí nghiệm, hỏi .
Kết quả liền thấy Lục Thành Châu hướng về phía cô tới, tiếp nhận túi đồ trong tay cô , biểu cảm còn băng giá giờ dịu nhiều, giọng đều nhiệt độ: "Sao tới đây?"
Tô Đào tươi rói: "Tới đây giao bánh mà, mới nướng xong, mau mời đồng nghiệp của các thưởng thức ."
Lục Thành Châu dẫn Tô Đào trong, tự nhiên giới thiệu với : "Vị là yêu của , Tô Đào."
Cái gì?
Người yêu?!
Mọi trong phòng thí nghiệm há hốc mồm.
Tô Đào giúp Lục Thành Châu phát bánh ngọt nhỏ cho , lúc đưa bánh, đầu ngón tay trắng nõn của cô cầm bánh, môi hai lúm đồng tiền ẩn hiện, giọng ngọt êm, "Nếm thử xem ngon , nếu ngon thì hoan nghênh tới tiệm bánh Dân Ích mua nhé, báo tên thể tặng thêm cho một cái."
Các nam đồng chí như đang mơ, miệng c.ắ.n bánh, mắt mỹ nhân yêu mị mặt, trong lòng ghen tị Lục Thành Châu, cưới một cô vợ xinh như , làn da trắng như sữa đó, căng mọng đầy đặn, eo nhỏ nhắn, ban đêm ăn ngon bao!
Xèo xèo, thật là ghen tị quá !
Người độc mơ ước bản cũng tìm một như , đối tượng hoặc yêu cầu nguyện kiếp gặp sớm.
Các nữ đồng chí cũng chằm chằm rời mắt, đều là phụ nữ, da dẻ hình khuôn mặt nhỏ của hấp dẫn đến , từng chỗ đều như đo bằng thước mà mọc , nhiều một phần thì đầy, ít một phần thì đủ, xèo xèo, họ đều nỡ rời mắt, huống chi là những nam đồng chí , cầu mong kiếp nhất định trưởng thành như mới !
Mọi chằm chằm Tô Đào, máy móc đưa bánh miệng.
Chỉ Tần Vân đờ đẫn tại chỗ, mặt nóng bừng, như tát hai cái.
Cái gì thể đem , thể dẫn ngoài.
Dung mạo trưởng thành như , cô một cái gai cũng bới , chèn ép hai câu cũng tìm từ nào!
Thật là tức ngất mất!
Tần Vân bất cam tâm chòng chọc Tô Đào: "Cô, cô cô... hôm đó dẫn đồng chí Lục tới tiệm bánh, cô để mắt tới ?"
Tô Đào ngược tránh né vấn đề , khóe môi khẽ cong lên: "Sớm hơn cái lúc cô nghĩ hơn ba năm đấy. Đồng chí Tần, thật sự cảm ơn cô, nếu cô dẫn Thành Châu tới tiệm bánh, lẽ chúng lỡ cả đời ."
"Nào đồng chí Tần, mấy cái bánh còn đều cho cô, cô là nhân duyên của chúng đấy."
Tần Vân: ...
Ai nhân duyên chứ.
Cô giữ mà ăn !
Tần Vân tức giận phừng phừng lao khỏi phòng thí nghiệm.
Rất nhanh, cả viện nghiên cứu khoa học đều yêu của Lục Thành Châu tên là Tô Đào.
Sau đó, Lục Chấn Hoa cũng từ Viện trưởng Trương .
Tin tức kém gì ném một quả b.o.m nguyên t.ử bên tai ông!