Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm - Chương 72: Tối Nay Tiếp Tục
Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:05:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn chui trong, quậy phong quậy vũ.
Quậy cho Lục Thành Châu thở trở nên thô nặng, lồng n.g.ự.c rung chấn, đầu óc trống rỗng mất mây khói.
Ngay lúc định phản khách vi chủ, đuổi theo mà áp sát quấn quýt, Tô Đào xoẹt một cái rút , hé đôi môi đỏ thắm chớp chớp mắt , thở thơm như lan: "... Tối nay tiếp tục."
Nói xong, cô nhét đồ vật lòng , thình thình thình chạy xuống lầu.
Tối nay tiếp tục.
Bốn chữ treo Lục Thành Châu lơ lửng, chẳng chẳng xong.
Trong mắt sắc d.ụ.c cuồn cuộn, yết hầu lăn tròn, đường vân cá đá cứng ngắc còn co rút từng hồi.
Cô rõ để khống chế .
Lục Thành Châu n.g.ự.c phập phồng, cửa phòng sách bình phục một lúc lâu, mới vẻ như chuyện gì xuống lầu.
Trên bàn ăn, mâm cơm bày biện sẵn.
Lúc ăn cơm, bàn ai chuyện, hai vợ chồng Lục Thành Minh cũng ngoan ngoãn hơn nhiều, chỉ điều đôi đũa của họ xuyên qua giữa mấy món cứng từ nhà hàng quốc doanh mua về: sườn kho tàu, thịt lợn xào , thịt băm xào tương Bắc và cá chua ngọt.
Vừa nộp tiền sinh hoạt một tháng, cả hai đều sức ăn cho bõ.
Ngay lúc Lục Thành Minh định đưa đũa về phía phần thịt mềm nhất con cá chua ngọt, đôi đũa trong tay Lục Thành Châu xoẹt một cái chặn , nhanh hơn một bước gắp miếng thịt bụng cá, bỏ bát Tô Đào: "Món là món đặc sắc của tiệm, em nếm thử ."
Cá chua ngọt vị vẫn nghiêng về ngọt, chỉ một chút xíu chua.
Anh nhớ Tô Đào thích ăn những thứ chua chua ngọt ngọt kiểu .
Tô Đào gắp một chút thịt cá bỏ miệng nếm thử, vị quả nhiên tệ: "Ngon!"
Phía đối diện, Mạnh Yên trông thấy, liền nhõng nhẽo với chồng: "Thành Minh, em ăn sườn."
"Anh gắp cho em, vợ ." Lục Thành Minh đưa đũa hộp nhôm đựng sườn, lật lật một hồi, gắp một miếng sườn sẵn, đó gắp thêm một miếng nữa.
Đang định đưa đũa gắp tiếp, Lục Thành Châu trực tiếp bê cái hộp nhôm lên.
Vân Vũ
Mạnh Yên bất mãn trợn tròn mắt: "Em trai, ý là thế nào? Chúng nộp tiền sinh hoạt đấy."
"Chị dâu tính như , những món là dùng tiền và tem phiếu của mua đấy."
"Một nhà với , nhất định tính toán rõ ràng như ? Thế... thế chẳng lẽ món em mua, chúng ăn?"
"Chẳng chị dâu là tiên tính toán tiền nong với ?"
"Đấy cũng là tại em bê món ăn , chúng đang ăn ngon lành..." Mạnh Yên bất mãn lẩm bẩm, nhận hành vi của gì .
Lục Thành Châu khẽ nhếch môi lạnh lùng: "Nếu cả chị dâu từ nhỏ ai dạy nghi thức bàn ăn, hôm nay ngại dạy hai một chút. Thứ nhất, đũa trong thức ăn lật qua lật , là chúng đều ăn nước bọt của hai ? Thứ hai, một đĩa sườn, mấy miếng sườn sẵn ngon đều hai chọn hết , khác còn ăn nữa ?"
"..." Hai vợ chồng Mạnh Yên những lời cho mặt đỏ bừng, đều hổ rút đũa , cúi đầu chăm chăm bát cơm của .
Lục Chấn Hoa liếc hai bên, lên tiếng: "Được , ăn , ngủ rên, lúc ăn cơm đừng chuyện. Có chuyện gì tư nhân , đừng để ngoài mà chê ."
Lục Thành Châu đặt hộp nhôm xuống, từ mấy miếng sườn sẵn còn gắp một miếng cho Tô Đào, "Ăn cái ."
Tô Đào cũng gắp cho một miếng: "Anh cũng ăn chứ, ăn gì ."
Đều hai vợ chồng Lục Thành Minh ăn hết .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-72-toi-nay-tiep-tuc.html.]
Thẩm Tịnh Thư vẫn là đầu thấy con trai khi yêu, hóa cũng quan tâm khác nhỉ, còn gắp thức ăn cho yêu, để dành phần non ngon cho yêu của .
Bà già vui mừng nhếch khóe miệng.
Xem con dâu là chắc chắn .
Ăn cơm xong, Thẩm Tịnh Thư kéo Tô Đào ghế sô pha chuyện một lúc, hỏi thăm tình hình gia đình cô, cha cô đều mất, họ hàng cũng nhiều, Thẩm Tịnh Thư càng hài lòng hơn, càng Tô Đào càng thích, ngay mặt cô liền thúc giục con trai: "Thành Châu, con nhanh chóng báo cáo kết hôn , định đoạt chuyện của hai đứa cho xong."
"Ừ, tối nay , ngày mai nộp lên đơn vị." Lục Thành Châu gật đầu.
"Không vội", Lục Chấn Hoa bỗng nhiên lên tiếng, Tô Đào, "Tiểu Tô hình như nghiệp tiểu học nhỉ? Chi bằng học , ít nhất cũng bằng nghiệp cấp ba , dù cháu tuổi còn nhỏ, học thêm chút chữ, lấy một tấm bằng, chuyện , cũng tiện cho việc sắp xếp công tác ."
Câu chân tình khẩn thiết, tựa hồ đang tính toán cho Tô Đào, nhưng Thẩm Tịnh Thư bấm ngón tay tính một hồi, trung học cộng với cấp ba, chẳng mấy năm nữa mới kết hôn ?
"Không , tiểu Tô tuổi nhỏ, nhưng Thành Châu 25 , kéo thêm mấy năm nữa là sắp 30 , còn đợi bế cháu đây."
Lục Chấn Hoa: "Tiểu Tô chẳng , cháu tự học xong chương trình trung học và cấp ba , cần gì mấy năm."
Về phương diện thư pháp, lẽ Tô Đào thiên phú, thời gian ngắn thể luyện thành. nội dung khóa trình trung học cấp ba cần thời gian để hấp thu, ông tin Tô Đào trong thời gian ngắn thể tự học xong chương trình nhà trường dạy trong năm năm.
Lục Chấn Hoa đưa yêu cầu , thuần túy là kế hoãn binh.
Tuy Tô Đào xinh chữ , nhưng vẫn che giấu xuất nông thôn, trình độ văn hóa tiểu học của cô, ông Lục Chấn Hoa tìm một nàng dâu như , ngoài mặt mũi nào còn.
Hơn nữa, đối với tương lai của con trai bất kỳ sự giúp đỡ nào, ngược còn kéo chân, một đàn ông đúng tranh đấu sự nghiệp, suốt ngày quan tâm chu đáo với vợ tác dụng gì?
ông con trai đang đắm đuối với Tô Đào, hôm nay đối đầu với cả chị dâu giúp cô khí, lúc ăn cơm gắp thức ăn bảo vệ đồ ăn, chỉ sợ cô chịu ủy khuất.
Cho nên ông mới nghĩ cái cớ để kéo dài hôn sự của hai .
Lục Thành Châu đợi lâu như , trực tiếp bày tỏ thái độ: "Con và Tô Đào kết hôn, nếu cô , vẫn thể đến trường học tập."
Đồ vô tích sự, Lục Chấn Hoa liếc con trai một cái, tiếp tục khuyên: "Tiểu Tô đều tự học xong chương trình trung học và cấp ba , vặn cách kỳ thi nghiệp của trường còn hai tuần, lúc đó tìm quan hệ sắp xếp cho cháu học, thi xong là thể trực tiếp lấy bằng. Chỉ hai tuần thôi mà con cũng đợi nổi ?"
"Tiểu Tô, ý cháu thế nào?"
Lục Chấn Hoa đá quả bóng cho Tô Đào.
Ông đến mức , Tô Đờ mà từ chối sẽ trở nên hiểu chuyện.
Nếu , chỉ tỏ là đang sốt sắng, tựa hồ như vội vàng lấy chồng nhà họ Lục, tuy trong lòng cô thực sự sốt ruột, ai bảo Lục Thành Châu tính cách ngang ngạnh, kỳ thực tư tưởng cổ hủ như đồ cổ, nhận giấy đăng ký kết hôn thì gì.
Tô Đào nghĩ một chút, "" mà đáp: "Chú Lục, cháu ý Thành Châu."
Lục Thành Châu lập tức tiếp lời: "Con ngày mai sẽ báo cáo kết hôn, báo cáo phê chuẩn xuống cũng cần thời gian, hai việc xung đột."
"Tùy con." Không đạt kết quả mong , Lục Chấn Hoa lạnh lùng ném ba chữ.
Tô Đào thời gian quan tâm Lục Chấn Hoa tức giận , cô vẫn còn canh cánh quả b.o.m hẹn giờ trong bụng, nếu thể hạ khi nhận giấy đăng ký kết hôn là nhất.
Cô bây giờ chỉ nhanh chóng trở về nhà khách, lúc đó Lục Thành Châu chắc chắn sẽ tiễn cô, cô mời một chút, đóng cửa , cho xem thứ màu xanh biếc xanh biếc cô đang mặc ...
Lúc đó... hừ hừ...
Tô Đào liếc đồng hồ treo tường, thuận thế dậy : "Thời gian còn sớm nữa, chú thím, cháu phiền nữa, về nhà khách ạ."