Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm - Chương 99: Nam Hạ

Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:08:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời khắc .

Trên chuyến tàu hỏa đang lao về phía nam, Tô Đào tựa bên cửa sổ tầng , trong tay ôm ấp bức ảnh chụp chung của cô với Lục Thành Châu, khóe mắt và đầu mũi đều ửng đỏ, giọt lệ lăn tròn ở mí , đôi môi hồng đào mím chặt, dám buông lỏng một chút nào, chỉ sợ một khi thả lỏng sẽ kìm thành tiếng.

Trong bức ảnh, cô ôm vai Lục Thành Châu từ phía , mặt áp má, cô tươi như hoa, còn đôi mắt vốn luôn lạnh lùng nghiêm nghị của ẩn chứa rõ ràng sự ngọt ngào và chiều chuộng.

Còn một tấm khác, cô nghiêng nhón chân hôn lên dái tai , gương mặt lạnh lùng kiên định của hiện lên chút ngây ngô bối rối, giống như một trai mới lớn đầu nếm trải hương vị của tình yêu thời thanh xuân.

Còn nữa…

Tô Đào lật lật mấy tấm ảnh trong tay, trong đầu kiềm chế mà hiện lên những khung cảnh ngọt ngào của hai bên .

Anh thực sự chăm sóc cô .

Ăn mặc ở , hầu như thứ đều do lo toan hết.

Về tiền bạc phiếu tem, rộng rãi, bao giờ để cô thiệt thòi. Những thứ cô thích, cần hỏi giá, chỉ cần cô thêm một cái, lập tức rút tiền mua. Cô mua, còn tức giận, cho rằng cô tiêu tiền của chăng là yên tâm sống cùng , thích .

Có một cô còn hỏi : “Các đồng chí nam khác đều sợ yêu tiêu tiền, chuyên tìm kiểu tiết kiệm chăm chỉ giữ nhà, sợ cưới hoang phí ăn bữa lo bữa , rộng rãi như ? Không sợ em phá sạch gia sản nhà ?”

Anh thế .

“Anh chọn vợ chứ chọn kế toán, cần tính toán chi li. Với gia sản nhà dày lắm, cục cưng phá bao nhiêu cũng , mua gì thì mua, đừng để bản thiệt thòi.”

“Hơn nữa da cục cưng mềm mại thế , mặc vải rẻ sẽ trầy xước.”

từ trong ngoài cô đều mặc những thứ đắt nhất nhất ở cửa hàng bách hóa, lúc cởi đồ cho cô còn đắt cái lý của nó, sờ đúng là thoải mái hơn đồ rẻ, lúc còn áp lên mũi ngửi, quần áo cô mặc hai ngày vẫn thơm phức.

Đương nhiên là thơm mềm bằng làn da trắng nõn thơm tho của cô, khiến mê mẩn rời, mỗi thấy mắt đều xanh lè như con sói đói bảy ngày bảy đêm vồ lấy mà hít hà.

Có lúc cuồng lên còn ôm cả chân cô mà hôn.

Vẫn cầm trong tay đùa nghịch.

Ôm lòng để cô giẫm lên cơ bụng của . Cô chỉ giẫm hai cái, xuống thấp một chút, ánh mắt lập tức đổi, sâu thẳm khôn lường, kiểu nuốt chửng cô .

Vân Vũ

Rồi nắm lấy cổ chân cô kéo mạnh, kéo cả lòng , ôm chặt lấy mà hôn hít mân mê.

Mỗi cô chịu nổi, tiếng rên đều biến điệu, cũng nhịn đến cứng đờ cả , nhưng vẫn thể dựa ý chí mạnh mẽ mà kiềm chế, tuyệt đối vượt qua giới hạn cuối cùng.

, kiên nhẫn , mà là lo lắng cho danh tiếng của cô, sợ hôn nhân bụng cô to lên sẽ ảnh hưởng đến thanh danh cô.

Anh nỡ để cô chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.

Có một cô thấy nhịn đến nỗi gân xanh ở cổ và trán đều nổi lên, giật giật, cô giúp giải tỏa, liền hôn lên những đường gân đang nhảy đó, thể trong chốc lát trở nên nóng bỏng kinh , giọng khàn đặc bên tai cô ừ một tiếng, : “Cục cưng c.h.ế.t .”

Cô sợ hãi, dám hôn nữa.

Anh chịu buông tha, kéo tay cô tiếp tục khám phá… vẫn bên tai cô cất tiếng rên khàn khàn ấm ức, trầm ấm mê hoặc như lông vũ khẽ phớt qua màng nhĩ.

Ngoài việc để cô thiệt thòi về tiền bạc phiếu tem, việc chân tay cũng chẳng bao giờ để cô động .

Chỉ cần chỗ cần dùng đến tay, đều tranh .

thích giặt quần áo, chà xát đau tay, mỗi tắm xong đều giành lấy quần áo của cô giặt, một cứng rắn lạnh lùng như thế, bên bồn nước lúc đêm khuya giặt cái quần lót nhỏ xíu cho cô.

Miếng vải chỉ to bằng bàn tay trong tay , đều dám dùng lực, sợ chà rách…

Không thể nghĩ nữa, nghĩ đến Tô Đào thấy khóe mắt cay xè.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-99-nam-ha.html.]

thích , rời xa nữa, nhưng chỉ vì đứa trẻ trong bụng rõ lai lịch, cô thể giải thích, cũng mặt mũi nào đối diện với , buộc cao chạy xa bay.

Cuối cùng, nước mắt mờ tầm .

Con tàu lạch cạch lạch cạch lao vun vút đường ray.

Cảnh vật ngoài cửa sổ lùi dần về phía .

Tô Đào bịt miệng, nhịn nữa òa nức nở, vai khẽ rung rung.

“Ôi đồng chí nhỏ, thương tâm thế ?”

Tầng bỗng đưa xuống một chiếc khăn tay trắng tinh, “Lau , sạch sẽ đấy, giặt bằng bột xà phòng.”

Người phụ nữ trung niên ở tầng chỉ vô tình liếc xuống, liền thấy Tô Đào đang ôm bức ảnh, dung mạo nam nữ ảnh thu hút, cả hai đều đôi lắm, chụp như poster phim .

Sau đó bà để ý Tô Đào thêm hai mắt, thấy cô đầu tiên ôm ảnh ngẩn ngơ, vai rung lên, phát tiếng nức nở thút thít, cái dáng vẻ thật khiến thắt tim, nếu đồng chí nam trong ảnh mà , sẽ đau lòng đến nhường nào.

Hai hôm xem phim “Hoàng Sơn Tuyệt Luyến” chính là như thế , nam chính buộc trận, chia tay nữ chính, khi tin tức về đối phương thì nam chính hy sinh trong chiến tranh, nữ đồng chí chấp nhận nổi, nhảy vực tự vẫn.

Bi thương đến thế.

Khiến bà sướt mướt.

Hôm nay thấy dáng vẻ nữ đồng chí tầng ôm ảnh rơi lệ, lập tức khơi dậy tâm trạng lúc xem phim của bà.

Đau lòng.

Đau nhói từng hồi.

Tô Đào dù đang buồn, vẫn giữ cảnh giác, tàu hỏa thể tùy tiện nhận đồ của khác.

Bản cô cũng khăn tay, cô lấy lau nước mắt, nhưng nghĩ đến việc vạn nhất đối phương thật lòng , cô lạnh nhạt như sẽ tổn thương lòng khác chứ, nghĩ đến đó, cô ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, cố gượng một chút với nữ đồng chí tầng :

“Cảm ơn ạ, cháu khăn tay , bẩn của cô .”

Nữ đồng chí tầng ngờ sẽ đối diện với một khuôn mặt như , còn gây chấn động thị giác mạnh hơn cả trong ảnh.

Trực tiếp đến ngây , mất mấy giây mới hồn, nở nụ thiện: “Đồng chí nhỏ đừng sợ, cô , cô cho cháu xem giấy tờ công tác và giấy giới thiệu của cô.”

Người phụ nữ lấy giấy tờ của , “Cháu xem, cô là trưởng phòng sản xuất của Nhà máy Thực phẩm Ích Dân Hải Thị, công tác Nam Tỉnh học hỏi kinh nghiệm. Nhà máy Thực phẩm Nam Dương cháu qua chứ, họ sản xuất một loại bánh điểm tâm gọi là egg tart, đặc biệt ưa chuộng, cô học hỏi đấy.”

Lời giải thích của phụ nữ và giấy giới thiệu giống .

Lý do nhỏ lẻ như , Tô Đào tin là bịa đặt, cách ăn mặc trang phục của bà phong cách cán bộ, giấy tờ cũng khá đầy đủ.

“Chào cô”, Tô Đào lễ phép gật đầu, tùy miệng hỏi một câu, “Cô học egg tart cử thợ bánh theo?”

“Thợ bánh trong nhà máy chúng nhân lực căng thẳng, dạo gần đây điều động một hỗ trợ nhà máy quân giới, sản xuất thực phẩm quân nhu, nên mới cử cô đấy. Hồi cô mới , trong nhà máy cũng bánh, mới chuyển sang vị trí quản lý, thực sự cái tay nghề và năng khiếu . sư phụ của cô là một trong những thợ bánh Tây sớm nhất ở Hải Thị, bánh Tây, nguyên liệu khan hiếm, nhiều sản phẩm thể sản xuất .”

Tô Đào chỉ mới mở lời, phụ nữ như pháo rang.

Người thời kỳ , chung vẫn khá thuần phác, cũng thích bắt chuyện với khác, thêm đó phụ nữ phòng gì Tô Đào, thậm chí còn khá thương xót, nên cũng nhiều một chút.

Tô Đào gật đầu nhạt, chỉ , trong lòng vẫn nguôi ngoai chuyện của Lục Thành Châu.

Nữ đồng chí nhận tâm trạng cô , “Đồng chí nhỏ, trong ảnh của cháu là chồng yêu ?”

 

Loading...