Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 180.

Cập nhật lúc: 2025-03-28 11:50:32
Lượt xem: 1,582

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tri Tri thấy Chu Tây Dã yên nhúc nhích, sắc mặt nghiêm nghị lạnh lùng, rõ ràng đang giận! Cô chần chừ một chút, chuẩn bước tới.

Không ngờ Chu Tây Dã lạnh lùng ném một câu: “Ở đây chờ.”

Sau đó trở căn nhà đá, để hai cảnh sát ngoài .

Tim của Khương Tri Tri chợt thắt , tiêu , Chu Tây Dã thực sự giận!

Lý Viên Triêu cảm thấy ngay khi Chu Tây Dã rời , thở của cũng trở nên thông suốt hơn hẳn. Cậu vội vàng tiến đến bên cạnh Khương Tri Tri, nhỏ giọng :

“Cậu chứ? sắp dọa c.h.ế.t ! Đều tại cả, lúc nãy đầu óc chập mạch, nhớ nhầm chỗ.”

Khương Tri Tri sững : “Nên mới đến muộn như ?”

Lý Viên Triêu gãi đầu: “Lúc đó rõ ràng nhớ kỹ, nhưng bọn họ dọa, đánh mấy gậy, thế là quên mất.”

Khương Tri Tri lập tức vươn tay kéo lấy cánh tay : “Có thương ? Có nghiêm trọng ?”

Dù gì Lý Viên Triêu cũng chỉ là một đứa trẻ tròn mười tám, ngày thường thể lớn tiếng hẹn đánh , nhưng khi thực sự gặp chuyện, vẫn thiếu kinh nghiệm và dễ hoảng loạn.

Lý Viên Triêu lắc đầu: “Không , ! Trời lạnh, mặc nhiều lớp, cũng chẳng thấy đau. Chỉ là… chúng đến muộn. Tri Tri, xin nhé! Lần chắc chắn sẽ thế nữa.”

Khương Tri Tri bật : “Lần đầu lắm . Kinh nghiệm đều tích lũy từ những hành động như thế . Đừng tự trách .”

Lý Viên Triêu gãi đầu, lẩm bẩm: “Tri Tri, bây giờ ghê gớm thật đấy! Đi theo Chu đại ca một thời gian, ngay cả chuyện cũng trầm hơn nhiều. Mà rốt cuộc bên trong xảy chuyện gì ?”

Khương Tri Tri tóm tắt ngắn gọn: “Thuốc của Biên Tiêu Tiêu Lại Lão Tứ và đồng bọn uống nhầm. Lúc chúng chuẩn gì cô thì cô rút s.ú.n.g b.ắ.n thương chúng.”

Lý Viên Triêu chút mơ hồ: “Sao bọn chúng tự đấu đá lẫn thế? Biên Tiêu Tiêu đúng là thứ chẳng gì.”

Cậu lo lắng : “ thực sự sợ cô ép uống thuốc .”

Khương Tri Tri lắc đầu: “Cô sẽ . Chắc chắn cô khoe khoang mặt một hồi, đó mới bắt uống, để tận mắt thấy đau khổ.”

Hai gần , thì thầm trò chuyện. Lúc , Chu Tây Dã từ trong căn nhà đá bước , hai cảnh sát , còng tay tất cả bọn chúng mang ngoài, bao gồm cả Biên Tiêu Tiêu.

Biên Tiêu Tiêu khỏi cửa, thấy Chu Tây Dã đang cạnh đó, giọng khàn khàn: “Chu Tây Dã… sẽ hối hận đấy.”

Chu Tây Dã vẫn giữ vẻ lạnh lùng, chỉ với cảnh sát: “Dẫn .”

Biên Tiêu Tiêu nhúc nhích, tóc phần rối loạn, trong mắt đầy căm hận và cam lòng:

“Chu Tây Dã, đừng quên rằng từng hứa với trai , nếu gặp chuyện, sẽ chăm sóc .”

Chu Tây Dã lướt mắt qua cô , nhưng dừng , mà về phía Khương Tri Tri ở xa:

“Chăm sóc cô để cô ngang nhiên tổn thương yêu ư? Biên Tiêu Tiêu, cô và trai cô thật giống , tự tin một cách mù quáng.”

Biên Tiêu Tiêu còn định gì đó, nhưng cảnh sát tiến đến đẩy vai cô : “Đi nhanh! Có gì đến cục cảnh sát mà .”

Chu Tây Dã sải bước về phía Khương Tri Tri và Lý Viên Triêu.

Hai thấy đến, lập tức ngừng thì thầm, thẳng lưng ngay ngắn.

Hạt Dẻ Rang Đường

Chu Tây Dã quét mắt họ một lượt: “Xuống núi.”

Nói xong, thẳng về phía , hề ngoái xem Khương Tri Tri theo kịp .

Khương Tri Tri cảm thấy khó chịu trong lòng. Cô thà rằng Chu Tây Dã mắng cô một trận, gào lên với cô một hồi, chứ sự lạnh lùng, thờ ơ .

Cô bĩu môi, lặng lẽ theo với cách gần xa.

Lý Viên Triêu cũng dám hó hé, cầm đèn pin cẩn thận soi đường giúp cô.

Chu Tây Dã thực sự giận.

Anh hiểu Khương Tri Tri và Lý Viên Triêu bàn bạc từ lúc nào mà dám chuyện lớn như .

Nếu kế hoạch của họ xảy sơ suất, nếu bọn Biên Tiêu Tiêu hành động theo dự đoán của họ, thì lẽ giờ bọn họ mất mạng .

Ngày nào cũng ở bên , mà Khương Tri Tri với , cũng bàn bạc với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-180.html.]

Anh giận.

Về nhà thấy cô , lo lắng suốt cả quãng đường. Đến khi gặp Lý Viên Triêu, chuyện, tức giận vô cùng.

Giận đến mức phát hỏa, nhưng nỡ.

Chỉ thể im lặng, giữ cơn giận trong lòng mà về phía , tai vẫn thấy tiếng bước chân phía , vô thức mà chậm .

Dưới chân núi, Lý Tư Mân đang trong xe chờ họ. Nhìn thấy một nhóm xuống núi, vội vàng bước xuống.

Trước tiên, cảnh sát áp giải mấy tên tội phạm xuống, đó mới là Chu Tây Dã, Khương Tri Tri và Lý Viên Triêu.

Lý Tư Mân gọi một tiếng “Chu đại ca”, liền nhanh chóng về phía Khương Tri Tri:

“Tri Tri, em chứ? Bên bọn gặp chút trục trặc nên đến muộn.”

Khương Tri Tri lắc đầu: “Không , . Anh Tư Mân, thương ?”

Lý Tư Mân : “Anh yếu đuối thế. Còn hai nữa, bảo họ về . đừng liều lĩnh như nữa. Nếu chuyện gì xảy thì ?”

Khương Tri Tri gật đầu, nghiêm túc đảm bảo: “Lần chắc chắn thế nữa.”

Giọng cô lớn, như cố tình để Chu Tây Dã thấy.

Hai chiếc xe đủ chỗ cho tất cả , một cảnh sát đề nghị để nhóm Chu Tây Dã , đó sẽ đón họ.

Chu Tây Dã lái xe đưa Khương Tri Tri cùng Lý Viên Triêu đến đồn cảnh sát, nơi Tống Đông vẫn đang chờ.

Nhìn thấy ba họ bước , Tống Đông khá bất ngờ:

“Chuyện gì xảy ? Sao lớn chuyện thế ? Sao báo cảnh sát ?”

Lý Viên Triêu chút sợ hãi khi đối diện với lớn hơn nhiều tuổi:

“Bọn em nghĩ chứng cứ, nên định tìm một chút chứng cứ.”

Tống Đông dở dở : “Bây giờ chứng cứ chứ? Các cũng may mắn thật, dám động Lại Lão Tứ?”

Lý Viên Triêu nhỏ giọng lẩm bẩm: “Hắn bao nhiêu chuyện như , các vẫn bắt ?”

Tống Đông Chu Tây Dã, : “Không tệ, đều là những trẻ tuổi đầy nhiệt huyết. Lại Lão Tứ dạng . Ngày ngày dẫn cướp phá, nhà của cô giáo của vợ cũng do dẫn đến đập phá đấy.”

Hắn quá đáng, nhưng ai dám lên tiếng.

Chu Tây Dã bảo ba ngoài chờ, còn văn phòng chuyện với Tống Đông.

Khương Tri Tri vẫn luôn thấp thỏm trong lòng.

Suốt cả chặng đường, Chu Tây Dã một lời. Ngay cả lúc nãy khi chuyện với Tống Đông, cũng chỉ mấy câu đơn giản. Khi bảo bọn họ ngoài chờ, thậm chí còn cô lấy một cái.

Càng nghĩ, lòng càng hoảng loạn.

Lý Viên Triêu giờ bình tĩnh , đẩy nhẹ cô, nhỏ giọng hỏi: “Cậu thế? Trông như sắp đến nơi .”

Lý Tư Mân cũng nhận : “Có em lo Chu đại ca đang giận ?”

Khương Tri Tri bĩu môi, mặt ỉu xìu: “Anh cả đường thèm để ý đến em.”

Lý Tư Mân bật : “Lần em thực sự sai . Về nhà nhớ xin Chu đại ca . Anh cũng chỉ vì lo lắng cho em thôi.”

Khương Tri Tri thở dài trong lòng.

Thôi , về nhà ngoan ngoãn dỗ dành, hạ giọng mà dỗ dành.

Còn cả một xấp giấy cam kết mà dỗ nữa.

Trong văn phòng, Chu Tây Dã tóm tắt sự việc với Tống Đông.

Tống Đông xong, nhíu chặt mày: “Biên Tiêu Tiêu đúng là quá ngang ngược, dựa nhà họ Biên mà gì thì . Lần e là cô sẽ trả giá đắt . Cậu xử lý thế nào?”

Chu Tây Dã trầm mặc một lát, giọng lạnh lùng:

“Để hai mãi mãi thể khỏi tù.”

Loading...