Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 190.
Cập nhật lúc: 2025-04-01 02:00:53
Lượt xem: 1,526
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Biên Hải Sơn trừng mắt Biên Ngọc Thành: “Lúc chẳng xử lý sạch sẽ ?”
Biên Ngọc Thành lắc đầu: “Không tìm thấy bức ảnh. Cát Tú Mỹ c.h.ế.t , lúc con lo hậu sự cũng thấy ảnh . Có khi nào vốn dĩ bức ảnh nào ?”
Biên Hải Sơn đập bàn: “Nhà họ Cát còn ai khác ? Điều tra kỹ . , dạo giữ kín tiếng, đừng để ai chú ý.”
Biên Tòng Văn vẫn nhạy bén: “Bố, bố còn nhớ , khi cô con mất vài năm, lượt mấy chú vì nhiều lý do mà bắt, bao giờ trở về nữa.”
Biên Hải Sơn cau mày: “Con nghi ngờ những chuyện liên quan đến Biên Tố Khê ?”
Biên Tòng Văn nghiêm túc gật đầu: “Những chú gặp chuyện đó, chẳng đều từng tham gia lên kế hoạch vụ hỏa hoạn ?”
Hạt Dẻ Rang Đường
Biên Hải Sơn dựa ghế: “Biên Tố Khê còn thể quen ai? Dạo cứ yên tĩnh một chút .”
trong lòng ông bất giác hoang mang, cảm giác như ai đó đang sắp đặt một ván cờ, nhốt ông bên trong, nhưng vội tay.
…
Trong bữa tối, vì tâm trạng , Phương Hoa kìm mà uống thêm hai ly, còn hát lên lầu.
Khương Tri Tri trong bếp, gặm lê Chu Tây Dã rửa bát: “Sao vui thế?”
Chu Tây Dã thể hiểu : “Trước đây và Uông Thanh Lan là bạn , vì chuyện thăng chức của bố, ý kiến lớn với Uông Thanh Lan. Sau khi nhà họ Uông Chuyển , hai nhà vẫn qua , nhưng còn thiết như , hai cũng âm thầm so đo với .”
Nghĩ một chút tiếp: “Lúc đó chắc em còn đời.”
Khương Tri Tri ồ lên một tiếng: “Mẹ cũng giỏi nhịn thật, như mà còn chung đụng hơn hai mươi năm. Nếu là em, em xé mặt bà .”
Chu Tây Dã bật : “Lúc đó vẫn tin tưởng Uông Thanh Lan, mới dần nhận . là sĩ diện, thừa nhận Uông Thanh Lan lừa, nên mới âm thầm ganh đua.”
Khương Tri Tri nghĩ , Phương Hoa đúng là sĩ diện.
Cô đưa quả lê gặm hai miếng đến bên miệng Chu Tây Dã: “Em ăn thử , lê ngọt lắm.”
Chu Tây Dã đành cắn một miếng: “Em tắm …”
Khương Tri Tri lập tức lùi một bước, nghiêm túc : “Không ! Từ hôm nay trở , mỗi tối em chăm chỉ học hành, cố gắng vượt qua các bạn trong lớp. Vậy nên, những chuyện hưởng lạc xa xỉ, tuyệt đối !”
Chu Tây Dã dùng ngón tay ướt búng nhẹ lên trán cô, bất lực: “Em nghĩ gì , chỉ bảo em tắm nghỉ ngơi, nhà cũng hết .”
Khương Tri Tri chậc chậc hai tiếng: “Dạo nhận , em nghiêm túc học tập!”
Chu Tây Dã gì, nhưng nhận là thể nào, học cũng kết hợp nghỉ ngơi chứ.
Khương Tri Tri học từ con , điểm mạnh duy nhất là đầu óc nhanh nhạy, nhớ .
Những chỗ hiểu cô đều ghi , định hôm đến trường hỏi bạn bè hoặc thầy cô.
Vừa chép ghi chú lẩm bẩm: “Những xuyên khác cũng năng lực gì đặc biệt, xuyên qua là thể năng ngay ?”
Nói về đầu óc, thời nay cũng kém cạnh ai nhé.
Chu Tây Dã tắm xong bước , thấy Khương Tri Tri đang cắm cúi ghi chú, liền lấy búa và ván gỗ để sửa giường.
Khương Tri Tri nghiêng đầu sửa giường, nhịn bật : “Em còn tưởng thích bàn chứ.”
…
Để học tập chăm chỉ, Khương Tri Tri dậy sớm từ lúc trời còn sáng, cùng Chu Tây Dã thức dậy. Trong khi chạy bộ, cô bắt đầu học thuộc bài.
Phương Hoa trời bên ngoài vẫn còn tối om, Khương Tri Tri cửa sổ phòng khách, cầm sách lẩm nhẩm , kinh ngạc : “Dậy sớm thế ? Vất vả quá .”
Khương Tri Tri gập sách , mỉm : “Không , con thể để mất mặt. Sau vợ Chu Tây Dã là đồ ngốc, đến trường thi mà còn đậu nổi, thế khó chịu lắm. Con thi nhất lớp, để bọn họ con bằng con mắt khác.”
Phương Hoa ha ha: “Con đó, cũng cần liều mạng thế , đủ là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-190.html.]
Hai đang chuyện thì Uông Thanh Lan, với dáng vẻ tiều tụy, lính gác ngoài cổng dẫn .
Phương Hoa cảm ơn lính gác mời Uông Thanh Lan : “Sáng sớm thế chuyện gì ?”
Sự kiêu hãnh của Uông Thanh Lan sụp đổ, bà khẩn cầu Phương Hoa: “Phương Hoa, nể tình mấy chục năm quen , giúp Tiêu Tiêu . Nếu con bé kết án, nhà xong đời. Lão Biên nhận thông báo về nghỉ ở nhà .”
“Trước đây với bà, xin . ngóng , chỉ cần Tri Tri mặt một câu, Tiêu Tiêu sẽ .”
Phương Hoa cảm thấy kỳ lạ: “Sao cần một câu? Hơn nữa, Biên Tiêu Tiêu nổ s.ú.n.g b.ắ.n Lại Lão Tứ.”
Uông Thanh Lan vội vàng giải thích: “Chỉ cần Tri Tri là hai họ đùa giỡn, Tiêu Tiêu nổ s.ú.n.g vì Lại Lão Tứ định nhục…”
Phương Hoa càng thấy khó hiểu: “Dùng mạng đùa ? Nếu chuyện như thế mà bỏ qua , thì chúng chắc đầu óc vấn đề mất? Để nó ngoài trả thù Tri Tri ?”
Uông Thanh Lan xua tay: “Không , Phương Hoa, cầu xin bà mà.”
Khương Tri Tri dựa cửa sổ, Uông Thanh Lan – phụ nữ nay luôn ngẩng cao đầu, nay cúi cầu xin, cảm thấy hả .
Phương Hoa lắc đầu: “Không thể nào, bà cũng đừng đến nữa. sẽ với lính gác ngoài cổng, cho bà .”
Uông Thanh Lan sững sờ, ngờ Phương Hoa tuyệt tình như : “ xin bà, thế cũng ?”
“Không !”
Phương Hoa bước qua mở cửa, một cơn gió lạnh ùa , khiến bà kìm mà rùng : “Bà nhanh .”
Uông Thanh Lan cách tác dụng, bèn đầu Khương Tri Tri nữa.
Bất chợt, một ký ức lóe lên trong đầu bà, ở Cam Bắc, bà từng thấy Khương Tri Tri cùng một trai.
Hai bọn họ nét giống , và phận của trai đó…
Một tia sáng lóe lên trong đầu Uông Thanh Lan.
Bà thể đến tìm Biên Hải Sơn để trao đổi!
Có lẽ bà đoán Khương Tri Tri là con của ai !
Uông Thanh Lan Khương Tri Tri thật sâu, xoay lao màn đêm dày đặc.
Giờ phút , bà giống như kẻ lạc trong bóng tối bỗng tìm thấy một ngọn nến le lói.
Bà đáp án của đúng .
nhỡ … Nếu Khương Tri Tri thực sự liên quan đến Thương Thời Nghị, thì nhiều chuyện đều thể lý giải .
Uông Thanh Lan đạp xe vội vã con đường về nhà.
Trời vẫn còn tối đen như mực khi bình minh ló dạng.
Lớp sương mù dày đặc bao phủ, khiến tầm che khuất.
Uông Thanh Lan cẩn thận lái xe, suy nghĩ, càng nghĩ tim càng đập mạnh vì phấn khích.
Bà để ý đến con đường phía , bánh xe đột nhiên vấp thứ gì đó, khiến bà ngã nhào ngoài.
Uông Thanh Lan chửi rủa, xoa đầu gối dậy, mới phát hiện đường một sợi dây căng ngang.
Bà nắm lấy sợi dây, ngẩng đầu quanh, định mở miệng mắng thì bỗng khựng , cả đông cứng.
Bà như một bàn tay vô hình bóp chặt cổ, thể phát bất kỳ âm thanh nào.
Mắt mở to đầy sợ hãi, chằm chằm bóng đang dần bước từ màn sương.
Mái tóc dài đen nhánh xõa ngang eo, quần áo trắng toát.
Khuôn mặt chằng chịt những vết bỏng lồi lõm, đôi mắt trống rỗng, tựa như một bóng ma từ địa ngục…