Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 199.
Cập nhật lúc: 2025-04-02 02:28:52
Lượt xem: 1,494
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Hoa giật : “Chuyện gì thế ?”
Chu Tây Dã cau mày, bước nhanh xuống lầu.
Dưới lầu, Khương Tri Tri cũng đang trong trạng thái ngơ ngác, Chu Tiểu Xuyên bất ngờ trở về nhà. Cậu cửa như phát điên, lao tới hất đổ bát dưa muối bàn ăn!
Thương Hành Châu cũng sững sờ trong bếp, Chu Tiểu Xuyên mắt đỏ bừng trong phòng ăn, lập tức trạng thái đề phòng. Nếu Chu Tiểu Xuyên dám động tay với Khương Tri Tri, sẽ ném luôn cái đĩa trong tay đầu Chu Tiểu Xuyên.
Chu Tiểu Xuyên tức giận trừng mắt Khương Tri Tri: “Có ngày nào cô cũng linh tinh với , nên mới đến đơn vị tìm ?”
Khương Tri Tri Chu Tiểu Xuyên như thể bệnh: “Tốt nhất là ngoài tỉnh táo hãy phát điên.”
Chu Tiểu Xuyên vì tức giận mà mắt đỏ lên, gắt gao trừng cô: “Chắc chắn là cô! Cô đúng là chổi! Từ khi cô nhà , thứ đều đổi! Anh bây giờ cô mê hoặc, nhưng sẽ ngày thấu bộ mặt thật của cô…”
Cậu còn hết câu thì thấy Chu Tây Dã sải bước lớn từ lầu xuống, ánh mắt thâm trầm, mang theo sát khí.
Chu Tiểu Xuyên khựng , theo bản năng lùi một bước, trong lòng chút sợ hãi. Cậu vẫn còn nhớ rõ cảm giác đau điếng khi trai đá một cú eo. Mím môi, phục mà đầu sang chỗ khác.
Chu Tây Dã cách Chu Tiểu Xuyên một mét, thẳng mắt : “Lại giở trò gì nữa?”
Phương Hoa cũng thấy tiếng gào giận dữ của Chu Tiểu Xuyên, sợ Chu Tây Dã sẽ tay đánh nên vội chạy tới, đẩy Chu Tây Dã trừng mắt Chu Tiểu Xuyên: “Xin chị dâu của con ngay! Cả ngày về nhà, về phát điên cái gì?”
Hạt Dẻ Rang Đường
Chu Tiểu Xuyên ấm ức: “Mẹ! Con chỉ thôi mà còn cho giám sát con! Cái tên Phó trưởng quan Triệu hai ba ngày tìm con, đồng nghiệp đều con đơn vị là nhờ quan hệ!”
Phương Hoa lấy lạ: “Công việc vốn dĩ là nhờ quan hệ mà , con sắp xếp để ý đến con là đang cho con thể diện đấy, bao nhiêu mà .”
Chu Tiểu Xuyên gào lên: “Ai thì cho họ ! Con thích! Các lúc nào cũng coi thường con, cảm thấy rời khỏi nhà con chẳng nên trò trống gì ?”
Phương Hoa cau mày: “Con bệnh ? Uống nhầm thuốc ? Người nhà quan tâm con thì gọi là coi thường con ? Nếu thật sự coi thường con, thì dù con c.h.ế.t cóng bên đường cũng chẳng ai thèm quan tâm. Mẹ bỏ bao nhiêu công sức nuôi dạy con, một thằng vô ơn thế ?”
Chu Tiểu Xuyên đầu óc rối loạn, bắt đầu lung tung: “ ! Trong mắt , con chỉ là đồ vô dụng, gì cũng sai! Nếu như thế, thà rằng con c.h.ế.t như các chị còn hơn, sống gì nữa…”
“Bốp!”
Phương Hoa mắt đỏ lên vì tức giận, tát mạnh mặt Chu Tiểu Xuyên.
“Chu Tiểu Xuyên! Con thực sự quá đáng lắm !”
Dù tức giận như , bà vẫn cố nhịn những lời quá cay nghiệt.
Chu Tiểu Xuyên sững sờ, ôm mặt Phương Hoa. Từ nhỏ đến lớn, đây là đầu tiên đánh.
Phương Hoa giận đến mức run rẩy: “Không ngờ sự quan tâm của chúng con thành như ! Nếu con cảm thấy ở đây , thì tùy con!”
Chu Tây Dã nhíu mày, định mở miệng thì Chu Tiểu Xuyên đột nhiên bật , đầu chạy ngoài!
Phương Hoa cũng giận đến mụ mị: “Không đuổi theo! Cứ để nó ngoài chịu khổ một chút !”
Chu Tây Dã vốn cũng ý định đuổi theo, chỉ Phương Hoa: “Mẹ, cũng đừng tức giận quá, nó còn trẻ, chịu chút khổ cũng là chuyện .”
Phương Hoa đ.ấ.m n.g.ự.c vài cái, xuống ghế sô pha. Khương Tri Tri vội rót một ly nước đưa cho bà.
Thương Hành Châu vẫn trong bếp dám động đậy, lặng lẽ cảnh tượng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-199.html.]
Phương Hoa hít sâu mấy : “Sao nó thể trở thành thế ? Thật là vô dụng! Trước tuy chẳng chí lớn gì, nhưng ít còn lời…”
…
Chu Tiểu Xuyên chạy ngoài, ở cổng Vương Tiểu Lục vẫn đang đợi .
Nhìn thấy Vương Tiểu Lục, đưa tay dụi mắt, giả vờ như chuyện gì xảy : “Đi thôi, tối nay vẫn ở nhà , mai sẽ xin ký túc xá.”
Vương Tiểu Lục tò mò mặt: “Cậu cãi với ? Vừa nãy còn thấy tiếng trong nhà.”
Chu Tiểu Xuyên lên tiếng, chỉ cúi đầu lặng lẽ về phía .
Vương Tiểu Lục thở dài: “Có lúc thực sự nghi ngờ con ruột của họ nữa. Bố đối xử với trai thật đấy, gì thì , còn thì suốt ngày quản chặt.”
Chu Tiểu Xuyên vẫn im lặng, cắn môi gì.
Vương Tiểu Lục thở dài: “Anh em thể cứ thế mãi . Cậu hề kém ai cả! Chúng nỗ lực để cho bố và trai thấy rõ điều đó!”
Chu Tiểu Xuyên liếc : “Giờ chuyện , cũng đừng kể với ai là cãi với gia đình.”
Vương Tiểu Lục khoác vai : “Yên tâm , là em nhất của mà. Sau nhà cũng là nhà , ở bao lâu thì ở. Nếu , dọn ký túc xá ở với cũng !”
…
Khương Tri Tri bên cạnh Phương Hoa, đợi bà bình tĩnh đưa bà lên lầu nghỉ ngơi.
Sau đó, cô cùng Chu Tây Dã lên phòng của Thương Hành Châu, lấy một bộ áo thun và quần đùi của Chu Tây Dã cho .
Thương Hành Châu thấp hơn Chu Tây Dã một chút, đang tuổi lớn nhưng vẫn còn gầy gò, nên khi mặc đồ của Chu Tây Dã, quần áo trông rộng thùng thình.
Khương Tri Tri Thương Hành Châu trong bộ đồ quá khổ, nhịn bật : “Em xem, bỏ nhà mà cũng mang theo ít quần áo ? Hay là mai nhân lúc bố nhà, em về lấy ít đồ ?”
Thương Hành Châu thấy Chu Tây Dã xuống lầu, trầm ngâm một lúc hỏi: “Chị, đó là em trai của rể ?”
Khương Tri Tri gật đầu: “Ừ, dạo nó đang giận dỗi với gia đình.”
Cô cũng hiểu nổi, hôm nay Chu Tiểu Xuyên về nhà loạn cái gì nữa. Đừng bảo là cái tuổi nổi loạn của kéo dài mãi đến giờ đấy nhé?
Thương Hành Châu im lặng một lúc nghiêm túc : “Chị, nếu tên Chu Tiểu Xuyên đó còn dám hỗn láo với chị, chị cứ đánh thẳng tay! Nếu đánh , để em giúp chị!”
Nói đến đây, vẫn còn tức giận: “Lúc nãy đập bát, chị đáng lẽ nên đánh ngay ! Anh chỉ bắt nạt dễ tính thôi, đập đồ mặt Tây Dã? Sao đập mặt bác gái? Ra vẻ đáng thương cái gì chứ? Rõ ràng là thấy chị dễ bắt nạt!”
Càng nghĩ càng tức: “Em mới đến đây đầu nên tiện tay, chứ thì đ.ấ.m !”
Khương Tri Tri dở dở : “Chuyện chiến lược, chị với em. Giờ nghỉ sớm , chị xuống lầu đây.”
Thương Hành Châu gật đầu, đợi Khương Tri Tri rời khỏi thì vui vẻ quanh phòng một vòng.
Cậu thành một nửa nhiệm vụ giao !
Sáng hôm , Chu Tây Dã rời nhà sớm mà ăn sáng.
Khương Tri Tri ăn sáng dặn Thương Hành Châu: “Hôm nay em cứ tự chơi ở nhà, hoặc loanh quanh trong khu cũng , chị sẽ về buổi chiều muộn.”
Thương Hành Châu thoải mái gật đầu: “Được , cứ , em tự lo .”
Khương Tri Tri thấy đồng ý nhanh quá, trong lòng bỗng cảm giác kỳ lạ, như thể đang giấu bí mật gì đó…