Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 212.

Cập nhật lúc: 2025-04-03 01:54:25
Lượt xem: 1,372

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tri Tri sững sờ một lúc, thấy Cát Thanh Hoa vẻ thôi, liền bật :

“Em chỉ là sợ phiền phức thôi, chứ coi thường ai cả. Chúng đều cùng một lớp học, ai cũng như ai, chuyện ai cao hơn ai .”

“Chị Thanh Hoa, em và chị như , chị thấy em là như thế ?”

Cát Thanh Hoa lắc đầu: “Không, chị thấy em , dễ gần.”

Khương Tri Tri vỗ nhẹ lên tay cô : “Đôi khi em cũng khá bướng bỉnh, em sợ khi học nhóm mà nhiều quá, mỗi một ý, dễ xảy mâu thuẫn, vui.”

Gần đây cô cũng quan sát các bạn cùng lớp, ai cũng tâm tư riêng. Có nhiệt tình như Cát Thanh Hoa, cũng ích kỷ, sợ khác vượt qua, thậm chí âm thầm giở trò lưng.

Vậy nên cô tham gia nhóm học nào cả. Ở cùng một nhóm với nhiều chắc chắn sẽ phát sinh chuyện chuyện , quá phiền phức.

Cát Thanh Hoa nghĩ cũng đúng: “Được, chị với một tiếng. Chắc ai cũng sẽ hiểu thôi. Sau nếu , bọn họ sẽ hỏi em.”

Khương Tri Tri gật đầu: “Không vấn đề gì.”

Cát Thanh Hoa quanh, thấy ai xung quanh, liền hạ giọng hỏi: “Biên Ngọc Thành vẫn kết tội ? Chị nhà họ Biên xong đời .”

Khương Tri Tri gật đầu: “Chưa. Chỉ ảnh chụp thì đủ, vẫn đang tìm chứng cứ. Không bằng chứng thì thể kết tội g.i.ế.c .”

Cát Thanh Hoa thở dài: “Không chứng cứ, mà bố và em gái chị chết… chị cũng chỉ thể nghi ngờ thôi. Em chị vốn dĩ giúp việc cho nhà họ Biên, kết hôn với Biên Ngọc Thành chứ? Với tính cách của nó, đáng lẽ thể nào chuyện đó.”

Khương Tri Tri cũng rõ, nên thể bừa: “Em nghĩ bên cảnh sát nhất định sẽ tìm sự thật.”

Cát Thanh Hoa cũng hy vọng : “Như thế bố và em chị mới thể nhắm mắt .”

Buổi tối, khi Khương Tri Tri về nhà, chỉ Chu Tây Dã ở đó, Phương Hoa đang ở bệnh viện chăm sóc Chu Tiểu Xuyên.

Chu Tây Dã đang nấu cháo bí đỏ, lát nữa sẽ mang đến bệnh viện.

Khương Tri Tri tung tăng chạy bếp, từ phía ôm lấy : “Chàng trai nhà ai mà siêng năng thế ?”

Chu Tây Dã để mặc cô đùa nghịch: “Lát nữa em ở nhà, mang đồ ăn qua bệnh viện.”

Nghe , Khương Tri Tri buông tay, vòng qua cạnh : “Có kết quả kiểm tra ? Rốt cuộc nguyên nhân là gì?”

Chu Tây Dã lắc đầu: “Chưa. Hiện tại vẫn tìm nguyên nhân. Không dị ứng, cũng trúng độc. Bác sĩ nghi ngờ là do tay chạm thứ gì đó, gây nhiễm trùng cục bộ.”

Khương Tri Tri chống cằm, nhíu mày suy nghĩ, bỗng lóe lên ý tưởng: “Anh xem, khi nào là do Biên Ngọc Thành giở trò ? Anh còn nhớ gì ở đồn cảnh sát ? Anh đe dọa , rằng sẽ còn thảm hơn nữa. Có chuyện ?”

“Với , vụ túi hồ sơ cũng đáng nghi! Lúc đó, em cảm thấy túi hồ sơ vấn đề. A! Em nhớ ! Khi đó, Chu Tiểu Xuyên chặn ở cửa, bên bảo vệ qua, mà đó đeo găng tay! Lúc rời , còn xé túi hồ sơ!”

Càng nghĩ càng thấy đáng ngờ. Không chuyện tự dưng đeo găng tay gì cả!

Hạt Dẻ Rang Đường

Cô vỗ lên tay Chu Tây Dã: “ , đúng ! Anh hỏi xem đó là ai, điều tra ! Xem liên quan gì đến Biên Ngọc Thành ! Dù Biên Ngọc Thành cũng gặp chuyện, nếu vấn đề, chắc chắn điều tra là ngay!”

Chu Tây Dã phân tích cũng cảm thấy lý: “Lát nữa tìm Triệu Hải Băng hỏi thử. Lúc đó cũng mặt ở cổng.”

Khương Tri Tri bỗng thấy hưng phấn: “Chắc chắn là ! Nếu , tại đó xé túi hồ sơ mang ?”

phân tích xong, cô thấy hợp lý: “ chất độc gì mà thời gian ủ bệnh lâu như ?”

Chu Tây Dã vươn tay xoa mặt cô: “Không quan trọng. Dù , cứ điều tra cho chắc, bỏ qua bất kỳ manh mối nào.”

Nếu giả thuyết sai, hỏi kỹ xem gần đây Chu Tiểu Xuyên tiếp xúc với ai.

Chu Tây Dã nấu xong cháo, còn hấp thêm bánh bao, lấy một cây cải thảo chuẩn rửa.

Khương Tri Tri khoanh tay bên cạnh quan sát. Không thể , đàn ông việc nhà thật sự cuốn hút. Những ngón tay thon dài, linh hoạt bóc từng lá cải thảo, chiếc áo sơ mi sơ vin gọn gàng, dù đang cúi nhưng vòng eo vẫn rắn chắc đầy sức mạnh.

Ánh mắt cô bất giác đảo loạn, nhịn mà vươn tay vuốt nhẹ một cái:

“Chẳng trách các bậc đế vương đều mê đắm mỹ sắc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-212.html.]

Chu Tây Dã thoáng cứng , cô bất lực:

“Em đến bệnh viện đưa cơm nữa, mà ăn cái khác ?”

Khương Tri Tri bật , vội vàng lùi hai bước:

“Không , cứ nấu , lát em cùng đến bệnh viện.”

Sợ thực sự gì đó, cô nhanh chóng đổi chủ đề:

“Hôm nay em tìm bác sĩ Kim, định bái ông thầy, nhưng từ chối .”

Chu Tây Dã cũng bất ngờ:

“Anh Tống từng ông tính khí quái gở, từ chối cũng là điều dễ hiểu.”

Khương Tri Tri gật đầu lia lịa:

“Em thử dò xét , nên quyết định dùng kế ‘mưa dầm thấm lâu’. Em nhất định sẽ tìm cách khiến ông đồng ý.”

Nói xong thở dài:

“Hôm nay em mới phát hiện, bác sĩ Kim linh hoạt lắm. Một bác sĩ như , nếu chuyện gì xảy thì đúng là tổn thất lớn của quốc gia.”

Chu Tây Dã trầm ngâm một lúc, dặn dò cô:

“Những chuyện em chỉ cần với , đừng bàn tán ngoài. Còn nữa, các hoạt động của sinh viên, em cũng đừng tham gia.”

Khương Tri Tri ngoan ngoãn gật đầu:

“Em , họa từ miệng mà , em thể gây rắc rối cho và bố .”

Chu Tây Dã lắc đầu:

“Anh sợ em tự rước họa , mà lúc đó chạy đến bảo vệ kịp.”

Khương Tri Tri bỗng nhớ đến chuyện lúc tìm thầy Kim, trong sân tứ hợp viện rằng, khi gặp chuyện, thầy Kim vì liên lụy đến vợ mà kiên quyết ly hôn. Vợ ông tức giận bỏ .

Cô chợt tiến đến gần Chu Tây Dã, hỏi:

“Giả dụ thôi nhé, nếu một ngày nào đó gặp chuyện , thể sẽ liên lụy đến em, chọn ly hôn để bảo vệ em ?”

Chu Tây Dã liếc cô một cái, im lặng tiếp tục cắt rau, câu trả lời quá rõ ràng.

Khương Tri Tri đưa ngón tay chọc cánh tay săn chắc của :

“Em nhé, nếu thật sự ngày đó, đừng tự ý quyết định. Không chuyện gì mà hai thể cùng bàn bạc cả.”

“Nếu, em nếu thôi nhé, mà dám ly hôn em vì lý do đó, em chắc chắn sẽ đồng ý, để hối hận cả đời. Lúc van xin em , em cũng sẽ .”

Không hiểu , nghĩ đến cảnh đó, trong lòng bỗng chút chua xót.

Có lẽ đây chính là sự bất an trong giai đoạn yêu cuồng nhiệt?

Chu Tây Dã nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, tiếp tục thái rau.

Nấu cơm xong, Khương Tri Tri cũng bệnh viện cùng .

Chu Tây Dã định bảo cô cần , nhưng đúng lúc đó, tiếng còi xe cứu thương vang lên bên ngoài, ngày càng gần.

Khương Tri Tri tuy chút tò mò, nhưng cũng nghĩ nhiều, vẫn kiên quyết quần áo cùng Chu Tây Dã ngoài.

Không ngờ xe cứu thương dừng ngay cửa nhà họ Tống.

Trần Lệ Mẫn hét:

“Mau lên, mau lên! Làm ơn nhanh lên…”

Một dự cảm lành dâng lên trong lòng Khương Tri Tri.

Cô chạy đến thì thấy Tống Mạn đưa lên xe cứu thương…

Loading...