Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-02-07 13:42:48
Lượt xem: 2,374

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến lúc , Trần Song Yến vẫn nhận vấn đề gì, nghĩ cùng lắm thì lát nữa nhà vệ sinh.

 

Tôn Hiểu Nguyệt, đang trốn trong bếp, vô cùng lo lắng. Không ngờ Khương Tri Tri mạnh mẽ như , càng ngờ con ngốc Trần Song Yến vứt bừa tờ giấy gói thuốc.

 

Tờ giấy đó là giấy thư Tôn Hiểu Nguyệt mang từ nhà, đầu giấy ghi tên đại viện. Lúc đầu, Tôn Hiểu Nguyệt cố ý dùng loại giấy để Trần Song Yến tin rằng gia đình xuất .

 

Điều Tôn Hiểu Nguyệt lo sợ hơn cả là lát nữa khi thuốc phát tác, Trần Song Yến mất kiểm soát, trò hổ, chịu mà khai .

 

Mọi ở đây cũng thấy thời gian trôi chậm, chẳng ai buồn ăn cơm nữa. Họ đều háo hức xem kịch , rốt cuộc Trần Song Yến uống thứ gì và sẽ phản ứng .

 

Nửa tiếng , mặt Trần Song Yến bắt đầu đỏ bừng, cơ thể nóng ran, khó chịu đến mức chịu .

 

liên tục đưa tay cào ngực, kéo áo .

 

Đám đàn ông mặt thấy lập tức hiểu, đoán uống thứ gì đó. Những cô gái ngây thơ hiểu chuyện thì tò mò hỏi:

 

“Song Yến, cô thế? Có chỗ nào khỏe ?”

 

Trần Song Yến khả năng kiểm soát mạnh mẽ như Khương Tri Tri. Lúc đầu óc cô mơ hồ, bắt đầu giật áo .

 

Khương Tri Tri lạnh lùng bên cạnh:

“Sao? Khó chịu lắm đúng ? Khó chịu thì xem ai khiến cô chuyện ! Nếu , cũng thể tự điều tra .”

 

Trần Song Yến lúc còn gì, miệng lắp bắp nên lời, hai tay dùng sức xé rách áo .

 

Tưởng Đông Hoa chịu nổi cảnh , dù đang đau chân cũng cố gắng qua, ôm lấy Trần Song Yến để ngăn cô tiếp tục giật áo, tức giận trừng mắt Khương Tri Tri:

 

“Cô thật quá đáng! Sao cho một cô gái uống loại thuốc ?”

 

Khương Tri Tri , nhưng nụ đầy độc địa:

Hạt Dẻ Rang Đường

quá đáng? Cô bỏ cả gói thuốc phích nước , bảo uống, quá đáng ? Chỉ cần một lượng thuốc nhỏ còn dính đáy, cô thành thế . uống cả một cốc to, suýt chút nữa chết, thấy ai gì?”

 

Tưởng Đông Hoa Khương Tri Tri, chỉ thấy phụ nữ xinh độc ác, căm giận :

 

“Cho dù cô sai, cô cũng thể trừng phạt cô như . Cô thể báo cảnh sát. Cách của cô sẽ hủy hoại danh tiếng và sự trong sạch của một cô gái.”

 

Khương Tri Tri bật khinh miệt:

 

“Danh tiếng của cô là danh tiếng, của thì ? chỉ dùng chính cách cô đối xử với mà trả , thì thành quá đáng ? Đầu óc vấn đề ? hạ thuốc, chẳng lẽ còn mang hoa đến cảm ơn cô ?”

 

Lúc , Trần Song Yến bắt đầu lóc ầm ĩ. Tưởng Đông Hoa thể ngơ, dù cũng là cùng quê, nghiến răng ôm Trần Song Yến ngoài tìm bác sĩ trong thôn, xem cách nào chữa trị .

 

Vừa , quên ném lời hăm dọa với Khương Tri Tri:

 

“Cô đợi đấy, chúng nhất định sẽ cử báo cô!”

 

Khương Tri Tri khẽ khẩy, thể sợ !

 

Đợi Tưởng Đông Hoa ôm Trần Song Yến khỏi, Khương Tri Tri cầm phích nước lên, quanh một lượt:

 

“Lần ai nghĩ cái cách hút nước từ sông lên? Là các ?”

 

Mọi hiểu cô đang gì, chỉ Lý Tư Mẫn đó là Tôn Hiểu Nguyệt. Lúc thấy Tôn Hiểu Nguyệt xuất hiện, cô cũng hé lời, chỉ lắc đầu theo .

 

Khương Tri Tri lạnh, hướng trong nhà lớn giọng :

 

“Nếu trốn trong nhà dám , thì trốn cả đời . Sau , nếu cô là ai, trừ khi chết, bằng , cô đừng mong ngày sống yên .”

 

Nói xong, cô cầm phích nước rời . Cái là bằng chứng, thể để rời khỏi tay cô.

 

Tôn Hiểu Nguyệt trong bếp lo lắng đến mức vòng quanh, nhưng nghĩ cách nào. Cô còn sợ Khương Tri Tri sẽ tiết lộ việc cô từ nhỏ lớn lên ở nông thôn. Cô luôn cảm thấy đây là một quá khứ vẻ vang, ai rằng xuất từ nông thôn.

 

Trên đường xách phích nước trở về, Khương Tri Tri gặp lão Lương đang vội vàng chạy tới, cùng với Dương Phượng Mai mồ hôi nhễ nhại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-24.html.]

Dương Phượng Mai thấy Khương Tri Tri , thở phào nhẹ nhõm:

 

“Cháu cũng báo dì một tiếng, lỡ một qua đó thiệt thòi thì ? Có cháu là ai ? Nói cho dì , xem dì tát c.h.ế.t nó !”

 

Lão Lương đang việc ngoài đồng thì thanh niên trí thức chạy tới báo tin, rằng Khương Tri Tri gây chuyện ở trạm thanh niên trí thức. Ông sợ quá, vội vàng chạy đến.

 

Vừa lo trạm xảy chuyện, lo Khương Tri Tri thương. Một là khó ăn với cấp , hai là khó ăn với Chu Tây Dã. Cả hai đều là những thể đụng tới.

 

Thấy Khương Tri Tri vẫn bình an vô sự, ông mới thở phào:

 

“Không chứ? Cô cho cô gái uống thuốc ?”

 

Khương Tri Tri gật đầu:

 

, cô bắt uống thì cũng để cô nếm thử mùi vị.”

 

Dương Phượng Mai ủng hộ cách của Khương Tri Tri:

 

, nên như . Con bé lẳng lơ đó là ai?”

 

Lão Lương lườm cô một cái:

 

“Đủ , liên quan gì đến bà? Hai về , đến chỗ bác sĩ trong thôn xem .”

 

Đợi lão Lương , Dương Phượng Mai hừ lạnh một tiếng:

 

“Xem ông vẻ kìa! Đồng chí Tiểu Khương, cháu đúng . Đối phó với loại , dạy cho một bài học. Con tiểu tiện nhân, quá ngang ngược! Lần nếu gặp chuyện thế nữa, cứ gọi dì, xem dì lôi hết tóc nó xuống !”

 

Khương Tri Tri bật :

 

“Được, cháu sẽ báo dì.”

 

Lão Lương đến chỗ bác sĩ trong thôn, nhưng thấy Tưởng Đông Hoa và Trần Song Yến, tìm quanh một lượt mà vẫn thấy hai . Ông bắt đầu lo họ gặp chuyện.

 

Ông chờ ở con đường mà hai nhất định qua khi trở về trạm. Trời trưa nắng gắt, nắng nóng khiến mồ hôi ông túa , nhưng ông về.

 

Mãi đến khi Tưởng Đông Hoa và Trần Song Yến, kẻ , bước lên từ dốc. Tưởng Đông Hoa vẻ mệt mỏi, còn mặt Trần Song Yến vẫn đỏ bừng, toát vẻ phong tình khó diễn tả.

 

Lão Lương liếc hai một cái, lập tức hiểu hai xảy chuyện gì.

 

Ông hắng giọng hỏi:

 

“Đồng chí Tưởng, đồng chí Trần, hai ? Sau ngoài lâu như thế, báo cáo đấy.”

 

Tưởng Đông Hoa đẩy kính, gật đầu đáp một tiếng.

 

Trần Song Yến đỏ mặt, giọng khàn khàn:

“Lương Bí thư, hôm nay chúng chút tình huống đặc biệt. Chiều nay thể nghỉ thêm ạ?”

 

Lão Lương thấy cả hai đều nhắc đến chuyện Khương Tri Tri “xử lý”, mặt lạnh gật đầu:

 

“Được , hai mau về . Sau ngoài nhất định xin phép.”

 

Trần Song Yến vội cúi đầu cảm ơn, đó đỏ mặt theo Tưởng Đông Hoa về trạm thanh niên trí thức.

 

Trương Triệu đến thôn việc, kể về chuyện . Khi núi, thấy Chu Tây Dã đang xem bản vẽ kế hoạch nổ mìn, liền tiến tới kể bộ câu chuyện.

 

“Không ngờ nhé, cô Tiểu Khương đó mạnh thật, một đấu với cả trạm thanh niên trí thức, còn cho một nữ thanh niên trí thức uống thuốc, khiến cô phát tác ngay tại chỗ.”

 

Trong đầu Chu Tây Dã hiện lên dáng vẻ xinh của Khương Tri Tri, cùng hình ảnh đôi mắt cô đỏ hoe, bướng bỉnh như mèo. Anh cũng ngạc nhiên khi cô trả thù.

 

Trương Triệu đầu đuôi câu chuyện, nhịn cảm thán:

 

mà, quá đáng quá. Sao thể đối xử như với một nữ đồng chí? Chẳng lẽ hậu quả khi uống loại thuốc đó ? Chuyện sẽ hủy hoại danh tiếng của một cô gái!”

Loading...