Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 259.
Cập nhật lúc: 2025-04-12 02:12:00
Lượt xem: 1,235
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Tây Dã chút bất ngờ khi Khương Tri Tri ở nhà: “Sáng nay em học ?”
Khương Tri Tri gật đầu: “Ừm, sáng nay em xin nghỉ, đưa về nhà một chuyến, lấy ít quần áo để mang sang đây.”
Tùng Mỹ Lan tuy Phương Hoa và họ trải qua chuyện gì khi về nhà, nhưng chỉ hai trở về nhanh như , còn mang theo cả một túi quần áo lớn, thì chắc chắn là vui vẻ gì.
Lúc bà thoải mái : “Hai đứa cứ ở đây , đợi Tây Dã đến trường, Tri Tri cũng ở đây, chỗ ngoài việc vệ sinh và tắm rửa tiện bằng đại viện của các cháu, còn thì cái gì cũng thuận tiện, học cũng gần.”
Chu Tây Dã ừ một tiếng, thêm gì, bế lấy Lượng Lượng – nhóc đang ôm c.h.ặ.t c.h.â.n chịu buông: “Đi ăn cơm ? Vậy cùng nhé?”
Phương Hoa và Tùng Mỹ Lan dắt Minh Minh phía , nhỏ giọng về việc khi trở về bà xử lý Chu Thừa Chí thế nào.
Tùng Mỹ Lan chỉ ngừng lặp lặp : “Đáng đời!”
Chu Tây Dã bế Lượng Lượng, tự , còn Khương Tri Tri thì nắm lấy cánh tay , kéo chậm .
Khi cách một đoạn với Phương Hoa và những khác, cô mới nhỏ giọng hỏi Chu Tây Dã: “Thế nào? Có chuyện gì bất ngờ ?”
Chu Tây Dã nhíu mày: “Tối qua Đàm Tùng Lâm treo cổ tự tử ở nhà . Dự án mà tham gia nghiên cứu tạm dừng bộ, thể rò rỉ thông tin.”
Khương Tri Tri giật : “Đàm Tùng Lâm? Hắn cùng nhóm nghiên cứu với Tư Mân ? Hắn còn quen Tôn Hiểu Nguyệt nữa mà… Không thể nào, tự sát ?”
“Hắn hút t.h.u.ố.c lá hiệu Kinh Môn, chiều cao trung bình, phù hợp với mô tả của hai đó. Còn nữa, cuộc gọi tối qua, chính Tôn Hiểu Nguyệt gọi cho . Đến tối, liền tự sát…”
Khương Tri Tri lập tức cảm thấy điều bất thường: “Hắn là con dê thế mạng !”
Chu Tây Dã cảm thấy lạnh lẽo trong lòng. Kết quả như , cũng bất ngờ, nhưng trong dự liệu. Nếu thể bày kế hoạch suốt hai mươi năm, thể dễ dàng bại lộ chứ?
Khương Tri Tri chút phục: “Vậy… Tôn Hiểu Nguyệt thì ? Cô là cuối cùng gọi điện, chẳng lẽ nên điều tra ?”
Chu Tây Dã lắc đầu: “Cô điều tra, nhưng vấn đề gì. Nội dung cuộc gọi giữa cô và Đàm Tùng Lâm cũng ghi , Tôn Hiểu Nguyệt chỉ nhờ giúp đỡ, còn thì đừng tìm nữa. Dù thì điện thoại của nhóm nghiên cứu đều giám sát, nên bọn họ sẽ gì quan trọng.”
“Đàm Tùng Lâm còn để di thư, trong đó thú nhận tình cảm vượt tình đồng chí với Tôn Hiểu Nguyệt, phản bội gia đình , đó vì tiền mà bán dữ liệu ngoài…”
“Hắn còn khai một khác, khi điều tra xác nhận đúng sự thật, chuyện của Tôn Hiểu Nguyệt liền còn quan trọng nữa. Hơn nữa, cấp yêu cầu dừng tại đây, ầm lên.”
Khương Tri Tri sững , đá mũi chân đám tuyết bên đường: “Vậy là xong ? Còn Tôn Hiểu Nguyệt thì …”
Chu Tây Dã đó cũng hiểu nổi, nhưng Tống Đông khuyên : “Cậu ở biên cương nhiều năm, hiểu sự phức tạp của cấp ở Bắc Kinh. Hơn nữa, tính cách trắng đen rõ ràng, chấp nhận mấy chuyện cũng bình thường. thực tế chính là như .”
“Không nhẫn nhịn cũng nhẫn nhịn. Cứng rắn truy đến cùng cũng chẳng lợi cho chú Chu.”
Lần đầu tiên, Chu Tây Dã lộ vẻ chán nản. Những điều chấp nhận , cuối cùng kết quả.
Khương Tri Tri thấy im lặng, còn Lượng Lượng trong lòng thấy hai lớn đang chuyện cũng ngoan ngoãn tựa vai , lên tiếng.
Cô bỗng nhận , nếu bản còn chấp nhận nổi, thì với tính cách của Chu Tây Dã, càng thể chấp nhận.
Anh quá chính trực, chịu nổi những vòng vèo quan trường, càng thể dung thứ những hạt cát trong mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-259.html.]
Vậy nên, khi chứng kiến bóng tối lan tràn mà thể ngăn cản, lòng hẳn là còn khó chịu hơn.
Khương Tri Tri vội vàng khoác tay Chu Tây Dã, tươi an ủi: “Không cả, chỉ cần chúng sống , bọn họ gì thì .”
Khương Tri Tri kéo cánh tay : “Anh xem chúng bây giờ, giống một gia đình ba ? Sau …”
Còn hết câu, cô tự khúc khích: “Sau , nếu chúng con, ngoài bế con nhé.”
Hòn đá đè nặng trong lòng Chu Tây Dã dường như bỗng dưng dỡ bỏ, tim nhẹ nhõm hẳn, đáy mắt cũng ánh lên ý : “Được.”
Như thể trong khoảnh khắc đó, cũng thông suốt . Tống Đông sai, đời nhiều chuyện bất công, đôi khi chỉ thể chờ đợi cơ hội mà thôi.
Thấy , nụ mặt Khương Tri Tri càng sâu hơn: “Còn nữa, chúng cứ những gì , còn cứ để nhân quả quyết định. Mặc kệ phía gì, cứ xông lên thôi.”
Nói cô vòng mặt Chu Tây Dã, vẫy vẫy tay với : “Chúng thật hạnh phúc, sự nghiệp cho thật rực rỡ, khiến bọn họ tức c.h.ế.t .”
…
Đến quán vịt , Phương Hoa và Tùng Mỹ Lan tranh trả tiền.
Tùng Mỹ Lan còn cho Khương Tri Tri và Chu Tây Dã tiến gần: “Ở đây kéo qua kéo khó coi lắm, hôm nay để bác mời , mấy đứa mời bác chẳng như ? Hơn nữa, Tây Dã về một chuyến dễ, chúng cũng từng mời mấy đứa ăn.”
“Hôm nay bữa bác mời, nếu đồng ý, tối nay cũng đừng ở nhà bác nữa.”
Hạt Dẻ Rang Đường
Lời đến mức , Phương Hoa cũng tiện gì thêm, ngăn Chu Tây Dã và Khương Tri Tri : “Thôi , hôm nay để bác mời, chúng mời bọn họ, là chứ gì.”
Tùng Mỹ Lan hài lòng: “ đấy, đến nhà chị để trả tiền thì thể thống gì.”
Lúc ăn cơm, Lượng Lượng cứ quấn lấy Chu Tây Dã, nhất quyết cạnh , còn bắt cuốn vịt cho ăn. Cậu bé miệng ngọt xớt, cứ một câu gọi một tiếng “chú ơi”.
Tùng Mỹ Lan mà ngớt: “Lượng Lượng nhớ bố nó đấy, thấy Chu Tây Dã và Tiểu Nam mặc đồ giống liền cảm thấy thiết.”
Tùng Mỹ Lan ba con. Con cả nhập ngũ ở Đông Bắc, vợ con đều sống ở đó. Con thứ hai là con gái, lấy một lính hải quân, theo chồng chuyển đến miền Nam.
Hai vợ chồng con út đều là phóng viên quân đội, việc ở Bắc Kinh nhưng thường xuyên công tác, nên hai đứa con chủ yếu do Tùng Mỹ Lan chăm sóc.
Phương Hoa đứa trẻ giữa Chu Tây Dã và Khương Tri Tri, hai bọn họ, một kiên nhẫn cuốn vịt cho đứa bé, một dịu dàng dùng khăn tay lau miệng cho nó, trong lòng bỗng nảy suy nghĩ Khương Tri Tri sinh con.
Tùng Mỹ Lan vẫn đang bàn chuyện đối phó Chu Thừa Chí: “Phương Hoa, chị em , tuyệt đối thể mềm lòng, để Chu Thừa Chí suy nghĩ cho rõ ràng, cái nhà rốt cuộc ai đang gánh vác.”
“Em trai em gái của Tây Dã giữ , chẳng đều do ông ? Chị thấy ông càng ngày càng hồ đồ .”
Phương Hoa ngắt lời: “Chị dâu, yên tâm , em chừng mực.”
Tùng Mỹ Lan vẫn thấy khó chịu: “Em… nuôi Tiểu Xuyên bao nhiêu năm nay, mà nó em đau lòng như thế, Quốc Phong và vợ nó thể yên tâm chứ?”
Sắc mặt Phương Hoa đổi: “Đang yên đang lành, nhắc tới bọn họ gì?”
Tùng Mỹ Lan sững , Chu Tây Dã và Khương Tri Tri: “Em vẫn với bọn trẻ ?”