Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 279.

Cập nhật lúc: 2025-04-16 04:45:41
Lượt xem: 1,311

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim Hoài Anh chậm rãi giải thích: “Phải dùng đúng cách, dược liệu mốc độc tính cao, nếu cẩn thận thể gây nguy hiểm đến tính mạng. bệnh nhân trúng độc ở tay thì thể dùng, dù cũng quá liều.”

Khương Tri Tri thở dài: “Con còn học nhiều thứ, cảm giác thời gian chẳng bao giờ đủ.”

Kim Hoài Anh đẩy gọng kính, Khương Tri Tri: “Con , thông minh, chăm học, cũng chút thiên phú, chỉ là quá nôn nóng thôi. Học y thể vội . Cần thời gian và kinh nghiệm, từng chút một tích lũy mới thành.”

Được Kim Hoài Anh an ủi và khen ngợi, Khương Tri Tri cảm thấy như tiếp thêm năng lượng, m.á.u nóng sôi trào.

Sau khi cùng Chu Tây Dã rời khỏi con hẻm nhỏ, cô vẫn còn vui vẻ thôi: “Em cố gắng học tập chăm chỉ hơn nữa, sẽ lợi hại như thầy Kim, chỉ cần một cái là vấn đề ở .”

Chu Tây Dã khẽ : “Ừ, em chắc chắn . cũng đừng ép quá, em còn trẻ mà…”

Khương Tri Tri liếc một cái. Cô cố gắng như chính là để học bản lĩnh cứu và cứu nhiều hơn nữa!

Vẫn còn khá sớm, Khương Tri Tri đề nghị xem phim: “Chúng từng cùng xem phim nhỉ? Đi thôi, xem .”

Chu Tây Dã tất nhiên ý kiến, liền cùng cô đến rạp chiếu phim. may, bộ phim chiếu một nửa, còn suất chiếu tiếp theo thì đợi hai tiếng nữa.

Trên tấm bảng đen cửa, dòng chữ bằng phấn ghi tên phim và thời gian chiếu.

Khương Tri Tri một lúc, nhưng mấy hứng thú với phim, mà chú ý đến dòng thông tin phía về các buổi diễn mẫu tuồng, lịch chiếu ngày mai.

Ở đó còn ghi tên các diễn viên, trong đó một tên là Phương Giai.

Khương Tri Tri kỹ, đẩy tay Chu Tây Dã: “Em nhớ bác cả , hai một cô con gái tên là Phương Giai, đúng ?”

Chu Tây Dã gật đầu: “Ừ, em ở đoàn văn công.”

Khương Tri Tri tò mò: “Là ? Cô ở Bắc Kinh ?”

Chu Tây Dã cũng chắc: “Em ở đoàn văn công phía Nam, cùng một , thể là đến đây biểu diễn.”

Khương Tri Tri chằm chằm cái tên một lúc nhận xét: “Người đoàn văn công chắc chắn xinh . Hơn nữa, nhà họ Phương gen , Phương Giai chắc là một cô gái .”

Chu Tây Dã lắc đầu: “Anh chỉ gặp Phương Giai hồi nhỏ, đó gặp nữa. Với , nhà hai cũng nhiều năm về.”

Khương Tri Tri tò mò một lúc, thấy chờ hai tiếng để xem phim thật lãng phí thời gian, bèn : “Đi thôi, về sớm một chút, tối nay ở nhà ăn cơm tất niên với .”

Hai đẩy xe khỏi rạp chiếu phim, khi ngang qua Tây Tứ thì tình cờ gặp Hứa Minh Nguyệt.

mặc chiếc áo bông màu xanh đậm, bụng lộ rõ, trông phần nặng nề.

Một tay xách giỏ chợ, một tay dắt con trai.

Có lẽ vì mang thai nên sắc mặt cô tái nhợt, trông gầy yếu và thiếu dinh dưỡng.

Khương Tri Tri khẽ “ồ” một tiếng, nhanh chóng bước đến mặt Hứa Minh Nguyệt: “Chị dâu? Chị ?”

Hứa Minh Nguyệt cũng bất ngờ, ngạc nhiên Khương Tri Tri: “Hai đứa ở đây? Vào nhà chơi một lát ?”

Vừa , cô mỉm xoa đầu con trai: “Hôm nay là tiểu niên, Đồng Đồng cứ đòi ăn cá, nên con chị xếp hàng mua. đến lượt thì cá hết mất.”

“Thế là chị dỗ nó, dẫn mua kẹo hồ lô .”

Khương Tri Tri bật , cúi xuống véo nhẹ má Đồng Đồng: “Hôm nay là tiểu niên, chắc chắn đông , cá tươi dễ mua .”

Nói xong, cô thẳng lên, quan sát sắc mặt của Hứa Minh Nguyệt một cách kỹ lưỡng: “Chị dâu, dạo chị ngủ ngon ? Chị đang mang thai, nhất định ăn uống và nghỉ ngơi đầy đủ. Nếu thấy khỏe, bảo Tống đại ca Đông đưa chị bệnh viện ngay nhé.”

Hứa Minh Nguyệt khẽ : “Lần mang thai bé thứ hai, nghén nặng hơn, ban đêm hồi hộp, khó thở, nên ngủ ngon. ngoài thì cũng vấn đề gì. Hơn nữa, cuối năm , đơn vị của Tống Đông bận…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-279.html.]

Khương Tri Tri sững . Tống Đông bận? Vậy hôm qua còn thời gian đưa con bệnh viện?

Hứa Minh Nguyệt một nữa mời Khương Tri Tri và Chu Tây Dã: “Đã đến tận cửa nhà , chơi một lát ?”

Khương Tri Tri từ chối: “Không cần ạ, bọn em cũng đang chuẩn về nhà ăn tất niên đây.”

Hứa Minh Nguyệt liên tục gật đầu: “ đúng, hôm nay là tiểu niên, bọn chị cũng về sớm chuẩn cơm nước. Sau dịp, hai đứa nhớ đến chơi nhé.”

Nói , cô sang con trai: “Đồng Đồng, chào tạm biệt chú dì nào, mời chú dì đến nhà chơi.”

Đồng Đồng còn kịp mở miệng, thấy bên đường—Tống Đông đang bế một bé gái, bên cạnh là một phụ nữ, tay xách theo một con cá.

“Bố ơi…”

Đồng Đồng vô thức gọi lên.

Cùng lúc đó, Khương Tri Tri và Chu Tây Dã đều sang .

Tống Đông cũng thấy Hứa Minh Nguyệt và , lập tức sững tại chỗ, gương mặt lộ rõ vẻ bối rối.

Nụ mặt Hứa Minh Nguyệt dần cứng , bàn tay đang cầm giỏ đồ siết chặt hơn.

Ánh mắt cô dừng con cá trong tay Trần Sương.

Lại là một con cá…

Sự bối rối ban đầu của Tống Đông dần chuyển thành hoảng loạn. Anh vội vàng đặt đứa bé lòng Trần Sương nhanh chóng bước về phía Hứa Minh Nguyệt:

“Minh Nguyệt… Anh chỉ tình cờ gặp cô thôi.”

Hứa Minh Nguyệt khẽ : “Vậy ? Trùng hợp thật đấy.”

Khương Tri Tri cạn lời. Trước đây, cũng vì một con cá mà xảy chuyện, mà hôm nay vẫn là đó, vẫn là một con cá.

Muốn bảo rằng Trần Sương tự xếp hàng mua cá, cô thật sự tin nổi.

Trần Sương cũng bế con gái bước tới: “Chị dâu, chị đừng hiểu lầm. Hôm qua Tống đại ca giúp em đưa Tiểu Tiểu bệnh viện, hôm nay để cảm ơn hai , em cố ý xếp hàng mua cá, định mang đến tặng chị và Đồng Đồng.”

Cô bé trong lòng cô chớp chớp mắt, giọng vui: “Mẹ ơi, cá là chú Tống mua cho Tiểu Tiểu mà, thể đưa cho họ .”

Khương Tri Tri thấy lồng n.g.ự.c Hứa Minh Nguyệt phập phồng liên tục, liền vội vàng bước tới, nhẹ nhàng xoa lưng cô:

“Chị dâu, đừng tức giận. Có gì thì về nhà chuyện.”

Hứa Minh Nguyệt khẽ , nhưng ánh mắt Trần Sương lạnh lẽo chút nhiệt độ:

cãi với cô. Nếu cô thích như , thì cũng chờ ly hôn hẵng .”

Nghe đến hai chữ ly hôn, Tống Đông hoảng loạn. Anh vội vàng nắm lấy tay Hứa Minh Nguyệt:

“Không , Minh Nguyệt, giữa và Trần Sương thật sự gì! Hôm qua, về thì tình cờ thấy cô đang đưa Tiểu Tiểu bệnh viện, đứa bé sốt cao đến mức co giật, nên mới giúp đưa thôi!”

“Còn con cá , là xếp hàng từ sớm mua cho Đồng Đồng. Tiểu Tiểu ốm, cũng ăn cá, mới nghĩ… đưa con cá cho con bé , mai sẽ mua cho Đồng Đồng.”

Hạt Dẻ Rang Đường

Hứa Minh Nguyệt lạnh lùng Tống Đông, nghiến răng nuốt nước mắt chực trào.

Cô hít sâu một , chậm rãi :

“Tống Đông, vấn đề là con cá. Mà là nếu giúp đỡ cô như , thì dọn đến nhà cô ở luôn , sẽ tiện hơn.”

Trán Tống Đông túa mồ hôi: “Minh Nguyệt, như em nghĩ ! Anh hứa với em , lời hứa đó vẫn còn giá trị!”

Khương Tri Tri thấy sắc mặt Hứa Minh Nguyệt , vội vàng nắm lấy cổ tay cô…

Loading...