Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 284.

Cập nhật lúc: 2025-04-22 14:33:42
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tri Tri kinh ngạc nhìn Lý Tư Mân đột nhiên lao ra. Anh ấy … cả đêm không ngủ, sáng sớm đã chạy tới đây sao?

Tống Mạn sợ đến mức làm rơi cả chậu xuống đất, miếng thịt lăn ra ngoài, rơi trên nền tuyết bên cạnh.

Cô lắp bắp, muốn giãy khỏi tay Lý Tư Mân:

“Lý Tư Mân? Cậu bình tĩnh lại đã… cậu biết cậu đang nói gì không?”

Lý Tư Mân hoảng loạn gật đầu, nhưng không chịu buông tay, vẫn nắm chặt cổ tay Tống Mạn:

“Anh biết. Anh thích em từ năm mười bảy tuổi. Anh biết sức khỏe anh không tốt, tuổi còn nhỏ, em không để mắt đến anh. Nhưng anh sẽ cố gắng, em đừng lấy người khác có được không?” (Có 1 chương đã nói Lý Tư Mân kh gọi Tống Mạn là chị ấy. Nên e để anh em cho nó m.á.u 🤣 )

Câu cuối cùng nói ra đầy yếu ớt, giọng cũng run rẩy.

Tim của Khương Tri Tri như muốn nhảy lên tận cổ, vội vàng quay sang nhìn phản ứng của Tống Mạn.

Chỉ thấy gương mặt Tống Mạn trong nháy mắt tái nhợt, cô ấy hất mạnh tay Lý Tư Mân ra:

“Cậu đừng nói bậy, cậu nói vậy tôi sẽ giận đấy.”

Nói xong, cô ấy vội ngồi xuống nhặt thịt cho vào chậu, bưng lên rồi lùi lại mấy bước, cau mày nhìn anh ấy:

“Lý Tư Mân! Trong mắt tôi, cậu chỉ là một đứa trẻ. Sau này đừng nói lung tung như vậy nữa.”

Lý Tư Mân bước lên một bước, vừa định mở miệng thì Tống Mạn đã quay người bỏ chạy như trốn.

Lý Tư Mân muốn đuổi theo, nhưng Khương Tri Tri thấy có người đang đi tới, liền ôm chặt chậu thịt, nhanh chóng kéo tay anh lại:

“Đừng đuổi, anh muốn để cả đại viện này biết chuyện sao?”

Cô kéo anh đứng sát vào mép đường, hạ giọng:

“Anh mà đuổi theo, để mọi người trong đại viện biết thì chị Tống Mạn càng không để ý đến anh nữa.”

Nói rồi, cô buông tay anh ra, quay đầu tươi cười chào hỏi những người đang đến gần.

Mọi người trong đại viện đều quen biết nhau, cũng biết Khương Tri Tri và Lý Tư Mân có quan hệ tốt. Trước đây còn tưởng hai người sẽ cưới nhau, không ngờ sau này Khương Tri Tri lại gả cho Chu Tây Dã.

Giờ lại thấy hai người lôi kéo nhau, họ vừa chào hỏi vừa tò mò nhìn thêm vài lần.

Lúc rời đi, có người còn thì thầm:

“Phương Hoa không phải nói Khương Tri Tri và Chu Tây Dã tình cảm rất tốt sao? Sao cô ấy còn kéo kéo đẩy đẩy với Lý Tư Mân thế kia?”

Đợi mọi người đi xa, Khương Tri Tri liếc nhìn Lý Tư Mân:

“Xong rồi, anh thấy ánh mắt của Tôn Đại Loa nhìn chúng ta không? Chắc chắn hiểu lầm em với anh có gì đó rồi!”

Nhưng Lý Tư Mân vẫn chìm trong nỗi buồn của mình, khuôn mặt ủ rũ:

“Anh… có phải đã làm Tống Mạn sợ rồi không?”

Khương Tri Tri gật đầu chắc chắn:

“Đúng, anh làm chị ấy sợ rồi. Anh nói xem… bình thường không phải anh giỏi kiềm chế lắm sao? Sao sáng nay lại đột ngột như vậy?”

Lý Tư Mân vò mái tóc đã rối bù của mình, khuôn mặt trắng trẻo khôi ngô đầy vẻ hối hận và đau khổ:

“Cô ấy sắp đính hôn rồi. Anh chỉ cần nghĩ đến việc chị ấy sẽ lấy người khác là anh không chịu nổi… Cả đêm anh không ngủ, anh không biết phải làm sao.”

“Anh chỉ muốn cô ấy biết rằng, nếu bắt buộc phải kết hôn, thì cô ấy có thể chọn anh.”

Khương Tri Tri nhíu mày:

“Chọn anh cái gì? Hôm qua anh không nghe thấy mẹ chị ấy nói gì sao? Chị Tống Mạn chọn người này vì nhà họ chỉ có một đứa con trai, còn nhà anh có đến năm người…”

Sắc mặt Lý Tư Mân thay đổi:

“Anh sẽ một lòng một dạ với cô ấy. Anh đang làm ở viện nghiên cứu, mỗi tháng đưa hết lương cho cô ấy.”

Khương Tri Tri thở dài:

“Chị Tống Mạn chắc chắn đã bị anh dọa sợ rồi. Hơn nữa, còn có một chuyện nữa, là mẹ chị ấy. Anh biết lý do chị ấy muốn kết hôn không? Là vì mẹ chị ấy bị phát hiện mắc bệnh nặng, anh hiểu không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-284.html.]

“Bây giờ mẹ chị ấy lấy chuyện này ra uy h.i.ế.p chị ấy. Nếu chị ấy không kết hôn, bà ấy c.h.ế.t cũng không nhắm mắt. Chị Tống Mạn rất hiếu thảo, nên mới phải vội vàng kết hôn, để tránh sau này hối hận.”

Lý Tư Mân sững sờ:

“Vậy… tức là cô ấy không thích người đàn ông đó?”

Khương Tri Tri gật đầu:

“Đúng vậy. Nếu thích thì bao năm làm đồng nghiệp đã thích từ lâu rồi, sao lại đột nhiên đồng ý kết hôn? Chắc chắn là có lý do.”

Lý Tư Mân hoảng hốt, đầu óc trống rỗng, không nghĩ ra được cách nào:

Hạt Dẻ Rang Đường

“Vậy phải làm sao đây? Anh đi nói với dì.”

Khương Tri Tri lại đưa tay kéo anh, ngăn cản sự bốc đồng của anh:

“Anh đã tỏ tình với chị Tống Mạn rồi thì cứ tiếp tục cố gắng đi. Trước tiên, khiến chị ấy chấp nhận anh đã, rồi anh về nhà thuyết phục bác Thời Anh, để bác ấy tìm Trần Lệ Mẫn.”

Khương Tri Tri nghĩ nghĩ, cảm thấy chuyện này phải nhanh chóng giải quyết:

“Anh mau đi đi, dù chị Tống Mạn không đồng ý với anh, thì cũng phải khiến chị ấy đừng vội vàng đính hôn như vậy.”

Lý Tư Mân nhớ lại phản ứng vừa rồi của Tống Mạn:

“Vừa nãy cô ấy bị anh dọa sợ rồi, có lẽ sẽ không thèm để ý đến anh nữa.”

“Không để ý cũng phải đi. Em cũng phải đến xem thử xem mẹ chị ấy, Trần Lệ Mẫn, thật sự mắc bệnh nặng hay chỉ là giả vờ. Được rồi, em không nói nhiều nữa, phải về nhà ngay để nói với Chu Tây Dã và mẹ chồng, tránh để Tôn Đại Loa tung tin đồn linh tinh khắp nơi.”

Nói xong, cô vỗ vỗ cánh tay Lý Tư Mân:

“Đi đi, tờ giấy cửa sổ đã bị chọc thủng rồi, cũng không ngại xé rách thêm một chút đâu.”

Lý Tư Mân do dự một chút rồi gật đầu:

“Anh đi ngay đây.”

Khương Tri Tri bưng chậu thịt chạy nhanh về nhà.

Phương Hoa đang lau cửa sổ, thấy cô chạy vội vào sân thì ngạc nhiên hỏi:

“Có chuyện gì thế? Sao chạy gấp vậy, cứ như bị sói đuổi theo ấy.”

Chu Tây Dã đang lau kính trên tầng hai, nghe thấy tiếng cũng bước xuống nhà.

Khương Tri Tri thở một hơi, đưa thịt cho Phương Hoa xem:

“Mẹ, mẹ xem này, mình chia hai miếng này có được không?”

Phương Hoa nhìn qua, hài lòng gật đầu:

“Được đấy, mẹ còn sợ bọn họ ức h.i.ế.p con gái, chia cho mình toàn thịt cổ lợn cơ.”

Khương Tri Tri cười:

“Không thể nào. Họ biết con là con nhà ai, nể mặt bố con, cũng không dám chia bậy.”

Nói xong chuyện thịt, cô nhanh chóng kể về chuyện của Lý Tư Mân và Tống Mạn, rồi cả chuyện bị Tôn Đại Loa bắt gặp cô kéo tay Lý Tư Mân.

Phương Hoa nghe xong, nhất thời chưa kịp phản ứng:

“Con nói là… Lý Tư Mân thích Tống Mạn?!! Sao có thể chứ, Tống Mạn lớn hơn nó mấy tuổi lận mà?”

Khương Tri Tri nghiêm túc gật đầu:

“Chỉ hơn năm tuổi thôi mẹ ạ. Với cả, Lý Tư Mân thích chị ấy nhiều năm rồi, trước kia vẫn luôn nghĩ sức khỏe mình không tốt, không xứng với chị ấy. Nhưng tối qua nghe tin chị ấy sắp đính hôn, mới sốt ruột thế này.”

Phương Hoa cũng bắt đầu hóng chuyện, kéo Khương Tri Tri ngồi xuống bàn ăn:

“Con nói vậy mẹ mới nhớ, tối qua sau khi Trần Lệ Mẫn dẫn Tống Mạn về, Lý Tư Mân trông không ổn chút nào. Lúc về, Thương Thời Anh còn bảo nó như bị mất hồn ấy.”

“Hóa ra là vậy sao?”

Bà lại không nhịn được nhíu mày:

“Mẹ chẳng thấy hai đứa nó hợp chút nào. Khoảng cách tuổi tác thì không nói, chỉ riêng chuyện Trần Lệ Mẫn với Thương Thời Anh đã không ưa nhau rồi. Con nghe tối qua chưa, lời nói toàn móc mỉa nhau, nếu sau này mà thành thông gia thì vui lắm đây.”

Khương Tri Tri phân tích:

“Giờ quan trọng nhất là xem chị Tống Mạn có thể chấp nhận Lý Tư Mân hay không. Nếu không chấp nhận, vẫn cứ muốn đính hôn, thì Lý Tư Mân có chịu đựng được không?”

Phương Hoa vẫn mang tâm trạng hóng hớt:

“Thằng nhóc này cũng lạ, thích ai không thích, lại thích một người lớn tuổi hơn mình…”

Loading...