Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 461.

Cập nhật lúc: 2025-05-11 01:57:10
Lượt xem: 1,049

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tri Tri chút kích động. Về cổ độc, cô hiểu gì, chỉ từng xem qua phim ảnh hoặc trong một tin tức.

Cổ độc ở vùng Miêu Cương theo như tin tức mô tả là thật, nhưng hề khoa trương như phim.

Tống Vãn Anh và Thẩm Lạc Gia trúng cổ độc ?

Khương Tri Tri còn tâm trí để đút cho con ăn nữa, liền nhét cái thìa tay Tiểu Chu Kỷ để bé tự ăn, đó Chu Thừa Chí:

“Bố, thật sự loại y thuật ?”

Chu Thừa Chí lắc đầu: “Bố cũng chỉ thôi. Con cũng đấy, những địa vị cao sợ chết, nên họ thường chọn những phương pháp dưỡng sinh cực đoan.”

Khương Tri Tri phần sốt ruột: “Bố, bố giúp con tìm hiểu một chút nhé. Con cũng về Miêu y.”

Chu Thừa Chí lập tức đồng ý: “Được, bố sẽ hỏi thử. Những lão già đó mà về dưỡng sinh thì ai cũng hăng hái cả.”

Phương Hoa khinh thường: “Số phận con ông trời sắp đặt . Diêm Vương định canh ba c.h.ế.t thì thể sống đến canh năm. Mấy thứ ích gì chứ?”

Chu Thừa Ngọc gật đầu đồng tình: “ thế! Dạo gần đây trong đại viện còn rộ lên trào lưu ăn thai, còn dùng nó để nhân bánh bao, chẳng hiểu họ thể nuốt nổi.”

Khương Tri Tri cũng từng qua chuyện . Có còn hỏi cô thể lấy thai tươi từ bệnh viện .

Cô kiên quyết từ chối. Dù trong Đông y, thai thể sử dụng như một vị thuốc, nhưng để thực phẩm hàng ngày thì cô thể chấp nhận .

Phương Hoa cũng phản cảm với mấy chuyện đó: “Con tại ghét con mụ Tôn Đại Loa ? Trước đây, bà còn hỏi tại lúc Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương sinh , mang thai về ăn nữa.”

Chu Thừa Ngọc cũng hùa theo: “Mấy , nếu ai bảo ăn côn trùng thể trị bệnh, chắc họ cũng dám ăn sống luôn.”

Khương Tri Tri lên tiếng. Trong đầu cô vẫn luôn suy nghĩ về tình trạng của Tống Vãn Anh và Thẩm Lạc Gia. Nếu thật sự là trúng cổ độc, thì chữa trị thế nào?

Đột nhiên, Phương Hoa hét lên phá lên : “Trời ạ, Tiểu tổ tông của ơi, con đổ cơm thế ?”

Khương Tri Tri , cũng nhịn mà dở dở . Tiểu Chu Kỷ giơ bát cơm lên quá cao, tay vững, thế là cả bát cháo loãng ấm áp đổ thẳng từ đỉnh đầu xuống, chảy đầy mặt, đầy cổ. Bé con nheo mắt , mở nổi, má còn dính cả mấy hạt cơm.

Không kịp suy nghĩ nhiều, Khương Tri Tri vội bế Tiểu Chu Kỷ phòng tắm để tắm rửa và quần áo.

Buổi tối, khi bọn trẻ đều ngủ, Khương Tri Tri trở về phòng mà vẫn thể chợp mắt. Cô hận bây giờ máy tính, mạng internet để tra cứu thông tin.

Chỉ thể lật giở từng trang sách cổ úa vàng để tìm kiếm, nhưng chẳng bất kỳ ghi chép nào liên quan.

Cô quyết định sẽ đến thư viện một chuyến để tìm tài liệu chuyên ngành về vấn đề .

Đột nhiên, cô nhớ rằng ngày đến nhà họ Sở để khám bệnh cho Sở Gia Hà. Buổi chiều khi khám xong, cô cũng việc gì quan trọng, nên thể tranh thủ ghé qua Thư viện Quốc gia.

Sắp xếp thời gian hợp lý, cô tiếp tục suy nghĩ về khả năng cổ độc, nhưng cuối cùng chịu nổi cơn buồn ngủ mà .

Những ngày gần đây, nhà họ Thẩm đến tìm Thẩm Lạc Gia. Một phần là vì Thẩm Thanh Bình khá bận rộn. Kỳ nghỉ Quốc khánh và Trung thu nối tiếp khiến công việc của ông ngập đầu.

Ban đầu, ông định giao việc cho Thẩm Ngọc Chi và Lưu Lỵ.

cả hai đều thương đầy mặt, cách nào hồi phục trong vòng mười ngày nửa tháng.

Ông càng lo lắng hơn, vì với tính khí của Thẩm Lạc Gia, nếu thấy Thẩm Ngọc Chi và Lưu Lỵ trong bộ dạng đó, Thẩm Lạc Gia chắc chắn sẽ cần đầu đuôi mà lao đánh tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-461.html.]

Còn Lưu Lỵ thì cũng tìm Thẩm Lạc Gia. Dù bà Thẩm Lạc Gia bám nhà họ Lý, nhưng bà tin nhà họ Lý thực sự sẽ coi trọng Thẩm Lạc Gia như con dâu.

Lý Tư Mân thể để mắt đến một kẻ ngốc ?

Thẩm Ngọc Chi thì càng . Hiện tại, cô chỉ nghĩ cách để g.i.ế.c c.h.ế.t Thẩm Lạc Gia.

Ở nhà, cô càng nghĩ càng tức: “Lúc đáng lẽ nên đón Thẩm Lạc Gia về, cứ để cô ở quê với bà nội. Cả hai c.h.ế.t nhất.”

Thẩm Thanh Bình trừng mắt: “Con năng linh tinh cái gì ? Để khác thấy còn thể thống gì nữa? Hai mấy ngày nay cũng nên suy nghĩ . Nếu Lạc Gia thật sự kết hôn với Lý Tư Mân, thì nhà chúng sẽ lợi. Còn con, cũng cần gả cho Sở Gia Hà nữa.”

Thẩm Ngọc Chi liền im lặng. Nghĩ đến chuyện , cô cảm thấy bất an, mặt mày hậm hực mà lời nào.

Hạt Dẻ Rang Đường

Lưu Lỵ vẫn thể tin : “Lý Tư Mân chắc chắn là vẻ ngoài của con ngốc đó thu hút thôi. Chứ thật sự sống chung, nó thể gì chứ?”

Thẩm Thanh Bình đập mạnh đũa xuống bàn: “Được , im miệng ! Đừng mở miệng là ‘con ngốc’ ‘con ngốc’ nọ nữa. Hơn nữa, vợ Lý Tư Mân thì cần gì? Có bảo mẫu, bí thư riêng lo chuyện sinh hoạt, còn bác sĩ chăm sóc sức khỏe chuyên nghiệp.”

“Nó chỉ cần dỗ dành Lý Tư Mân vui vẻ là .”

Lưu Lỵ mắng thì phục, nhưng cũng dám cãi . Trong lòng chỉ thầm cầu mong Thẩm Lạc Gia đừng may mắn như , đừng thật sự gả nhà họ Lý.

Lúc , Thẩm Thanh Bình còn đang lo một chuyện khác: “Hôm đó, hứa với Thẩm Lạc Gia là nửa tháng sẽ để nó gặp bà nội. Ngày là đúng nửa tháng , còn nhớ .”

Lưu Lỵ mấy chuyện phiền đến phát bực: “Cứ thẳng với nó là bà già c.h.ế.t cho xong.”

Thẩm Thanh Bình vội vàng lắc đầu: “Không ! Tuyệt đối thể thẳng chuyện với Thẩm Lạc Gia. Các cũng giữ mồm giữ miệng. Nếu nó mà , thật sự sẽ cầm d.a.o c.h.é.m các đấy.”

Ông nhận một điều: Nếu Thẩm Lạc Gia đánh ai, nhất định sẽ đánh; nếu g.i.ế.c ai, chắc chắn cũng dám tay.

Cô xuống tay tàn nhẫn! Không ai thể khuyên ngăn .

Lưu Lỵ nghĩ đến những thủ đoạn của Thẩm Lạc Gia, trong lòng lạnh run: “ là xui xẻo, tại rước một chổi như chứ?”

Trong lúc cả nhà đang bàn tán về Thẩm Lạc Gia, đột nhiên Tôn Hiểu Nguyệt tìm đến, kéo Thẩm Ngọc Chi ngoài cửa thì thầm một hồi.

Thẩm Ngọc Chi xong, sắc mặt lập tức đổi, vội vàng kéo Tôn Hiểu Nguyệt trong nhà, hấp tấp kêu lên: “Bố, ! Con ngốc đó hình như tìm bố ruột của nó !”

Lưu Lỵ kinh ngạc bật dậy: “Con cái gì? Bố ruột của nó là ai?”

Thẩm Thanh Bình cũng chấn động kém: “Nó tìm bằng cách nào? Ai ?”

Tôn Hiểu Nguyệt vội vàng chào hai giải thích: “Chú, dì, cháu ngóng rằng Thẩm Lạc Gia thể là con gái của Khương Chấn Hoa, từng việc ở Viện nghiên cứu quân sự 5. Họ xét nghiệm ADN .”

Thẩm Thanh Bình thể yên nữa, lập tức dậy: “Chắc chắn chứ? Là con gái của Khương Chấn Hoa?”

Tôn Hiểu Nguyệt nghiêm túc gật đầu: “Vâng, dạo gần đây, ngày nào Khương Chấn Hoa cũng đến thăm Thẩm Lạc Gia. Chờ kết quả xét nghiệm , họ sẽ chính thức nhận . Cháu còn , họ sẽ để yên cho những ngược đãi con gái họ .”

Lưu Lỵ xong liền tức giận: “Khương Chấn Hoa chẳng qua chỉ là một kẻ nghiên cứu, tư cách gì mà những lời lớn lối như thế? xem thử ông thể chúng !”

Tôn Hiểu Nguyệt bụng nhắc nhở: “Dì , dì đừng quên, Khương Chấn Hoa còn là cha nuôi của Khương Tri Tri. Hai họ quan hệ . Mà nhà chồng của Khương Tri Tri – nhà họ Chu và nhà họ Phương – cũng dễ động .”

Lưu Lỵ lập tức cứng họng, thêm gì nữa. Nhà họ Chu đúng là thể trêu .

Thẩm Thanh Bình cũng nhíu mày, rơi trầm tư.

Tôn Hiểu Nguyệt liếc họ một cái, hạ giọng : “Chú, dì, chỉ cần thể chứng minh Thẩm Lạc Gia con gái của Khương Chấn Hoa, thì cần lo lắng nữa…”

Loading...