Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 467.

Cập nhật lúc: 2025-05-11 02:06:20
Lượt xem: 1,123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Lạc Gia đến mức thở , đau lòng chịu nổi, trong đầu cô chỉ nghĩ đến bà nội.

Nhìn thấy cô thảm thiết, Tống Vãn Anh quên cả , buông tay định dỗ dành.

Ai ngờ, buông tay, Thẩm Lạc Gia liền xoay nhào lòng Lý Tư Mân, ôm lấy eo , vùi mặt n.g.ự.c , nức nở.

Lý Tư Mân chỉ thể nhẹ nhàng vỗ vai cô, lặng lẽ an ủi.

Tống Vãn Anh sững , dáng vẻ ỷ của cô đối với Lý Tư Mân, nhớ đến lời Tôn Hiểu Nguyệt, chỉ lặng lẽ lau nước mắt bằng khăn tay mà gì nữa.

Thương Thời Anh vội vàng lên tiếng hòa giải: “Ôi chao, tìm con , đây là chuyện vui to lớn, vui mừng chứ. Hôm nay là ngày , ở nhà ăn sủi cảo , sẽ bảo dì bảo mẫu chuẩn nhân sủi cảo ngay bây giờ.”

Khương Tri Tri gật đầu: “ , đây là chuyện đáng mừng, chúng ăn mừng một chút.”

Khương Chấn Hoa lau nước mắt, : “Phải vui mừng chứ, chẳng qua là chúng vui quá nên kìm . Trước đây vẫn luôn nghĩ, liệu thể tìm thấy con khi qua đời .”

Ông manh mối, còn trải qua mười năm gian nan. Khi đó, nhà nào cũng khó khăn, ai trong nhà thêm một miệng ăn?

Vậy nên, ông dám nghĩ rằng con vẫn còn sống.

Tiểu Chu Kỷ nắm tay Thương Thương, chạy ào phòng, để ý đến bầu khí trong nhà.

Nhìn thấy nhiều , bàn nhiều đồ ăn ngon, hai đứa trẻ vui sướng thôi.

Tiểu Chu Kỷ lập tức lao đến chiếc bàn , chộp lấy bao lì xì khi Thương Thời Anh kịp tay.

Thương Thời Anh : “Ôi chao, tiểu tổ tông của ơi, bao lì xì cho con .”

Tiểu Chu Kỷ chẳng thèm để ý, ôm bao lì xì chạy thẳng đến chỗ Phương Hoa ở phía , miệng hô to: “Bà nội, mua, mua !”

Thương Thời Anh bật ha hả: “Được , bao lì xì duyên với Tiểu Chu Kỷ, thì tặng con. Lát nữa bà sẽ chuẩn thêm một cái khác.”

Nói , bà cầm một bao lì xì khác, đưa cho Thẩm Lạc Gia: “Lạc Gia, bao lì xì là của con, chúc mừng con tìm bố .”

Nghe đến bao lì xì, cô ngẩn , rút khỏi vòng tay Lý Tư Mân, đôi mắt còn vương nước Thương Thời Anh.

“Con cần bao lì xì.”

Thương Thời Anh mỉm đưa cho cô: “Cầm , thể mua những thứ con thích mà.”

Cô do dự, đầu Lý Tư Mân, thấy mỉm gật đầu, lúc mới đưa tay nhận lấy: “Cảm ơn bác gái.”

Thương Thời Anh : “Không cần khách sáo, hy vọng Lạc Gia của chúng mỗi ngày đều vui vẻ.”

Cô là dễ xúc động nhưng cũng dễ nguôi ngoai. Nhìn thấy Tiểu Chu Kỷ vụng về bóc bao lì xì, cô lập tức chạy đến giúp đỡ.

Chẳng mấy chốc, cô chơi đùa cùng hai đứa trẻ, thậm chí còn chia tiền trong bao lì xì của cho Thương Thương.

Thương Thời Anh bên cạnh , vui vẻ : “Lạc Gia đúng là đứa trẻ hào phóng.”

Khương Chấn Hoa và Tống Vãn Anh cô, thấy sự hồn nhiên và ngây thơ phù hợp với lứa tuổi của cô, trong lòng đau xót khôn nguôi.

Phương Hoa nhận nỗi buồn của hai , nhẹ giọng khuyên nhủ: “Con chỉ sống một đời, sống thế nào cũng là sống. Đơn giản, vô ưu vô lo như cũng là một dạng hạnh phúc.”

Khương Chấn Hoa và Tống Vãn Anh vẫn cảm thấy khó chịu, dù lý lẽ là , nhưng đặt con gái , họ chỉ thấy quá nhiều điều thể bù đắp.

Nhân lúc cô cùng Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương bếp ăn hoa quả, Tống Vãn Anh khẽ hỏi Khương Tri Tri: “Tri Tri, Lạc Gia lớn lên cùng bà nội ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-467.html.]

Khương Tri Tri gật đầu, kể chuyện của cô và bà nội một cách đơn giản.

Bao gồm cả những gì Chu Tây Dã điều tra —khi sống ở quê, Thẩm Lạc Gia và bà nội gặp nhiều khó khăn, thường xuyên bắt nạt, nhưng bà vẫn cố gắng nuôi dạy cô thật .

Nghe xong, Tống Vãn Anh rơi nước mắt: “Bà nội mất ?”

Khương Tri Tri nặng nề gật đầu: “ , Lạc Gia vẫn chuyện bà nội qua đời. Nếu , cô chắc chắn thể chấp nhận nổi.”

Hạt Dẻ Rang Đường

Tống Vãn Anh cũng đau lòng: “Một như , bố còn kịp báo đáp còn cơ hội nữa.”

Đến tận bữa ăn, Khương Chấn Hoa và Tống Vãn Anh vẫn cảm thấy chuyện thật chân thực. Họ Thẩm Lạc Gia bên cạnh Lý Tư Mân, chờ gắp sủi cảo cho .

Trong lòng họ mơ hồ nảy sinh suy đoán. Vừa vì quá chìm đắm trong sự kích động và vui mừng, họ bỏ qua nhiều chi tiết.

Tống Vãn Anh do dự một chút mở lời: “Hôm nay Tôn Hiểu Nguyệt đến tìm em, rằng hai xét nghiệm ADN với Lạc Gia là con bé trở thành con gái của chúng …”

Bà còn hết câu, Khương Chấn Hoa vui: “Sao em còn nó? Nó lừa em bao nhiêu ? Người tâm địa ngay thẳng.”

Tống Vãn Anh vội vàng giải thích: “Em tin nó . Em mục đích của nó là em gây chuyện thôi. em cũng hiểu, chắc chắn vô duyên vô cớ xét nghiệm ADN.”

“Ý em là… Nó lý do xét nghiệm là vì… Tư Mân cưới Lạc Gia, đúng ?”

Khương Chấn Hoa kinh ngạc đến mức đánh rơi một chiếc đũa. Ông cũng nhận tình cảm của Thẩm Lạc Gia đối với Lý Tư Mân chút khác biệt, thậm chí còn .

Ông Lý Tư Mân từ nhỏ là một đứa trẻ hiền lành, nhiều yêu thích. Trẻ con trong khu đại viện cũng thích chơi với , giống như Khương Tri Tri đây cũng tìm .

chuyện Lý Tư Mân và Thẩm Lạc Gia kết hôn thì ông từng nghĩ tới.

Thậm chí cần suy nghĩ, ông lập tức phản đối: “Không .”

Lý Tư Mân và Thẩm Lạc Gia vốn dĩ là của hai thế giới khác , thể đến với ?

Thương Thời Anh sững sờ, còn kịp lên tiếng, Thẩm Lạc Gia vội vàng đáp : “ .”

Dạo gần đây cô ít chuyện, nên bây giờ hiểu khá nhiều .

Tống Vãn Anh sang Lý Tư Mân, bà cũng tin một như sẽ cưới một cô gái như Thẩm Lạc Gia.

Lý Tư Mân đặt đũa xuống, nghiêm túc Khương Chấn Hoa và Tống Vãn Anh: “Chú Khương, dì Khương, cháu thực sự cưới Lạc Gia. Giấy đăng ký kết hôn cháu điền xong .”

Khương Chấn Hoa liên tục lắc đầu: “Không , . Tư Mân, chuyện cần suy nghĩ kỹ.”

Trong lòng ông nhiều băn khoăn. Lạc Gia đơn thuần, bây giờ thể Lý Tư Mân thích sự hồn nhiên của con bé, sẵn sàng cưới con bé.

hôn nhân là chuyện của mấy chục năm. Khi sự mới mẻ qua , liệu còn yêu thích Lạc Gia ? Liệu còn đủ kiên nhẫn để chiều chuộng con bé ?

Thương Thời Anh cũng hiểu nỗi lo của Khương Chấn Hoa, liền : “Tư Mân cũng là đứa trẻ mà lớn lên, chắc cũng hiểu nó bốc đồng.”

Khương Chấn Hoa vẫn lắc đầu: “Chính vì hiểu nên mới cảm thấy chuyện cần suy nghĩ cẩn thận.”

Tống Vãn Anh do dự một lát, cuối cùng vẫn lên tiếng. Trước đây bà cũng từng về tình cảm sâu đậm của Lý Tư Mân dành cho Tống Mạn.

Điều bà lo lắng hơn cả là, liệu trong lòng vẫn còn Tống Mạn ? Liệu đang miễn cưỡng chấp nhận bất kỳ ai để lấp đầy trống đó ?

Khương Tri Tri thấy bầu khí trở nên căng thẳng, vội để xoa dịu: “Thôi nào, hôm nay chúng đừng bàn chuyện nữa, hãy tận hưởng niềm vui đoàn tụ .”

Thương Thời Anh cũng hồn, nhanh chóng theo: “ đúng, tạm thời chuyện nữa, tiên hãy chúc mừng hai tìm con gái.”

Thẩm Lạc Gia bỗng nhiên lên tiếng: “Con về tìm bà nội đây.”

Loading...