Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 481.
Cập nhật lúc: 2025-05-11 02:45:48
Lượt xem: 1,125
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Tri Tri và chia tìm kiếm mãi đến hơn hai giờ sáng, khi đường còn một bóng nào, họ mới chút chán nản về.
Người điều tra về Bành Quốc Khánh cũng mang tin tức trở —Bành Quốc Khánh biến mất. Hai ngày nay ông , ai ông .
Ban đầu, Khương Tri Tri còn chút thất vọng, nhưng thấy tin , cô lập tức phấn chấn: “Là Bành Quốc Khánh! Nhất định là ông !”
Cảnh sát vẫn dám khẳng định: “Bây giờ chỉ thể ông là nghi phạm. Chúng bắt đầu tìm kiếm Bành Quốc Khánh. Chỉ khi tìm , chúng mới thể xác định . Theo lời vợ của ông , dạo gần đây ông về nhà.”
Hạt Dẻ Rang Đường
Khương Tri Tri chợt nhớ đến Tô Lập Đình mà cô từng gặp đó, bây giờ bà còn ở Bắc Kinh . Cô lập tức báo với cảnh sát về nhà khách nơi Tô Lập Đình ở.
Cảnh sát lập tức cử đến đó tìm, nhưng vô ích.
Tô Lập Đình trả phòng và rời khỏi Bắc Kinh hai ngày .
Khương Tri Tri hiểu chuyện gì đang xảy . Chẳng lẽ hai họ đưa Kim Khang cùng?
Cảnh sát lập tức tìm kiếm Bành Quốc Khánh cả đêm, còn đến nhà ga và bến xe để hỏi thăm xem ai thấy Bành Quốc Khánh và Tô Lập Đình, bao gồm cả Thẩm Lạc Gia .
Trong lúc đang lo lắng sốt ruột, Thẩm Lạc Gia bất ngờ kéo theo Bành Quốc Khánh về!
Tóc của Thẩm Lạc Gia rối bù, mặt còn dấu tay, cô nắm chặt Bành Quốc Khánh, tay chân ông trói, chỉ mặc mỗi một chiếc quần đùi. Theo họ là cảnh sát gặp giữa đường và lính gác ở cổng.
Lý Tư Mân kinh ngạc, kịp hỏi nhiều, lập tức chạy đến nắm lấy tay Thẩm Lạc Gia: “Chuyện gì xảy ? Ai đánh em? Có đau ?”
Thẩm Lạc Gia lắc đầu một cách tinh nghịch, còn kiêu ngạo hất cằm lên: “Không đau. Em chỉ vô ý ông đánh trúng thôi. ông còn em đánh thảm hơn.”
Lúc , Lý Tư Mân và Khương Tri Tri mới kỹ Bành Quốc Khánh.
Mặt ông sưng vù, hai mắt híp chỉ còn một khe hở, trần trụi vết máu, trông còn thê thảm hơn Thẩm Lạc Gia nhiều.
Cảnh sát cũng bất ngờ, lập tức còng tay Bành Quốc Khánh . Thực , lúc ở bên ngoài, họ định còng ông , nhưng vì Thẩm Lạc Gia giống bình thường, sợ cô tức giận thì khó giải thích với nhà họ Lý, nên họ quyết định theo cô về .
Bành Quốc Khánh thấy tay còng thì hét lên, miệng sưng phù đến mức năng lắp bắp: “Không… oan! Cô đánh !”
Thẩm Lạc Gia trợn mắt: “Oan cái gì mà oan? Chính miệng ông với một phụ nữ rằng g.i.ế.c Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ, cho Khương Tri Tri đau khổ!”
Khương Tri Tri kinh hoàng, suýt chút nữa lao lên đá cho Bành Quốc Khánh mấy phát nếu cảnh sát ngăn : “Ông dám động đến con ?”
Bên , Phương Hoa chịu nổi nữa, cầm ngay chiếc ghế sắt, từ phía đập thẳng đầu Bành Quốc Khánh.
Cảnh sát giữ chặt Khương Tri Tri nhưng kịp ngăn Phương Hoa.
Bành Quốc Khánh lãnh trọn một cú ghế, đầu lập tức chảy m.á.u đầm đìa.
Phương Hoa còn đánh tiếp cú thứ hai, nhưng cảnh sát ngăn : “Bác gái, bác bình tĩnh . Ông phạm pháp sẽ luật pháp trừng trị. Nếu bác lỡ tay đánh c.h.ế.t ông , bác sẽ tù oan uổng đấy.”
Phương Hoa thể nguôi giận? Lúc , bà chỉ hận thể đánh c.h.ế.t Bành Quốc Khánh ngay tại chỗ: “Súc sinh! Súc sinh! Dám động đến cháu trai cháu gái ! Dù liều mạng, cũng g.i.ế.c ông !”
Khương Tri Tri thấy Phương Hoa quá kích động, vội vàng ôm lấy tay bà để an ủi: “Mẹ, bớt giận , Lạc Gia bắt ông về .”
Bành Quốc Khánh đau đến mức suýt ngất, mắt ông bay, cũng vững. Cảnh sát đưa cho ông một cái ghế để xuống.
Bọn họ yêu cầu ông thành thật khai nhận tội .
Ban đầu, họ định đưa ông về đồn thẩm vấn, nhưng vì phận của Lý Thành Chương, họ đều câu trả lời ngay lập tức, nên quyết định thẩm vấn ông tại chỗ mới đưa về.
Bành Quốc Khánh cảm thấy oan: “ gì cả! chỉ miệng thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-481.html.]
Thẩm Lạc Gia hừ lạnh, giận dữ: “Nói dối! Ông và phụ nữ bàn bạc cách đưa bọn họ ngoài, họ tàn phế. Ông còn chuẩn dây thừng, hai còn bàn kế hoạch ăn trộm đồ!”
“Cuối cùng, hai các còn vô liêm sỉ mà ngủ chung, cởi hết quần áo mà ngủ!”
Lý Tư Mân siết c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Lạc Gia, hiệu cho cô cần kể chi tiết phần nữa.
Bành Quốc Khánh nhắm mắt , lúc ông cũng chẳng còn quan tâm đến sĩ diện nữa, cắn răng khai thật: “Lúc đó và Tô Lập Đình thấy bọn họ dẫn theo con của Khương Tri Tri trong công viên. thuận miệng một câu, thật g.i.ế.c c.h.ế.t con của Khương Tri Tri, để cả đời cô đau khổ.”
…
Bành Quốc Khánh nhớ cảnh Phương Hoa dẫn theo Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ chơi bên hồ. Hai đứa trẻ trắng trẻo, mũm mĩm đáng yêu, trong khi Khương Tri Tri ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Khương Tri Tri chỉ sự nghiệp khởi sắc mà còn một gia đình , con cái đầy đủ.
Khương Tri Tri thứ một cách quá dễ dàng!
Điều đó khiến ông thể nào chịu nổi!
Trong lúc cùng Tô Lập Đình nhà vệ sinh, ông vô tình buột miệng : “Thật g.i.ế.c c.h.ế.t con của Khương Tri Tri, để cô đau khổ cả đời.”
thực , ông chỉ nghĩ , mà còn ý định thực hiện kế hoạch !
Dù thì bây giờ ông cũng chẳng còn hy vọng gì, thì Khương Tri Tri cũng thể sống yên !
Nghe xong, Tô Lập Đình chỉ lạnh nhạt ông đừng phạm pháp, đó chuyển chủ đề khác.
Hai trò chuyện, ai để ý rằng phía Thẩm Lạc Gia lặng lẽ bám theo.
Về đến chỗ trọ tạm thời, Bành Quốc Khánh vẫn đang nghĩ cách tay với hai đứa trẻ, ông bàn bạc với Tô Lập Đình: “Nếu c.h.ế.t thì quá dễ dàng cho Khương Tri Tri. Chi bằng cho chúng tàn phế, để cô sống trong dằn vặt cả đời.”
Tô Lập Đình vốn bất mãn với Khương Tri Tri vì chuyện cô chịu giao cuốn sổ ghi chép của Kim Hoài Anh. Nghe thấy Bành Quốc Khánh thực sự ý định g.i.ế.c , bà bắt đầu xúi giục: “Nói thì dễ, tưởng thể dễ dàng bắt hai đứa trẻ đó chắc?”
“ mà, Khương Tri Tri đúng là quá đáng thật. Dựa gia thế , nhà chồng quyền lực, cô cứ ngang nhiên chiếm đoạt đồ mà Kim Hoài Anh để .”
Nhắc đến chuyện , Bành Quốc Khánh càng thêm căm hận.
Dạo gần đây, ông còn mất luôn cả công việc, đến bước tiếp theo gì cũng chẳng rõ.
Ông từng là thiên chi kiêu tử, thế mà bây giờ ngay cả việc cũng , tất cả đều do Khương Tri Tri gây !
Ban đầu, ông định cùng Tô Lập Đình trở về quê ở miền Nam, nếu thì cũng một bác sĩ chui, chuẩn xong một lá thư giới thiệu giả để chạy trốn.
giờ mà cứ thế rời thì thật cam lòng.
Vậy nên, ông chuẩn dây thừng, dao, quần áo để cải trang, định ở Bắc Kinh thêm vài ngày, chỉ cần bắt một đứa cũng .
Vì quá vui mừng, Bành Quốc Khánh còn uống mấy chén rượu, đó kéo Tô Lập Đình chuyện .
Tô Lập Đình ban đầu , nhưng nghĩ đến chuyện Bành Quốc Khánh thể tay dạy dỗ Khương Tri Tri, bà liền nửa đẩy nửa ngả mà thuận theo.
Ai mà ngờ, ngay khi sự việc còn dang dở, Thẩm Lạc Gia lao , một lời liền đánh cho bọn họ một trận.
Bành Quốc Khánh tất nhiên chịu thừa nhận rằng ông thực sự ý định g.i.ế.c , chỉ một mực khẳng định đó chỉ là lời đùa.
Thẩm Lạc Gia ẩn nấp nóc nhà suốt cả đêm, chờ đến khi bọn chúng sơ hở mới xông đánh!
Lúc , cô đang ăn bánh bao nóng do Thương Thời Anh hâm cho , trừng mắt Bành Quốc Khánh, nhai ngấu nghiến hai cái bánh cuối cùng lớn tiếng :
“Ông dối! ở mái nhà, thấy hết! còn thấy ông giấu đồ ở nữa!”