Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 482.

Cập nhật lúc: 2025-05-11 02:53:33
Lượt xem: 1,109

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Lạc Gia phục, trừng mắt Bành Quốc Khánh, vẻ như chỉ cần ông dám phản bác, cô sẽ xông lên đ.ấ.m cho một trận.

Lý Tư Mân mỉm , dịu dàng dùng khăn tay lau vết dầu bên khóe miệng cô:

“Không vội, cứ từ từ .”

Mắt của Thẩm Lạc Gia sáng lên:

“Gì cũng thể ?”

Lý Tư Mân một lượt gật đầu:

“Ừ, gì cũng thể .”

Thẩm Lạc Gia lập tức đắc ý, hếch cằm Bành Quốc Khánh:

hết đó nhé! Lúc ông cởi quần áo của phụ nữ , bà đồng ý, ông còn là cô với con trai , còn gì ngại nữa?”

Sắc mặt Bành Quốc Khánh lập tức đổi, trừng mắt quát lên:

“Câm miệng! Cô câm miệng cho !”

Cảnh sát giữ chặt vai ông , ép ông im lặng!

Khương Tri Tri nhíu mày, thì Kim Khang thực sự là con trai của Tô Lập Đình và Bành Quốc Khánh! Nếu đúng như , chuyện Kim Hoài Anh tức giận đến c.h.ế.t cũng dễ giải thích .

Hạt Dẻ Rang Đường

Thẩm Lạc Gia hừ một tiếng với Bành Quốc Khánh:

“Ông còn với phụ nữ đó, nếu bà đến chỗ Kim gì đó để con trai của ông , thì lão già cũng tức đến chết! Còn lão già đó vô dụng, kết hôn bao nhiêu năm mà sinh con, ông chỉ một luôn con trai !”

Cô thuật y như thật, thiếu một chữ nào.

Sắc mặt Bành Quốc Khánh càng lúc càng khó coi, chằm chằm Thẩm Lạc Gia— con bé ngốc ?

Khương Tri Tri nghiến răng, trừng mắt ông :

“Vậy , chính các khiến thầy Kim tức chết!!!”

Bành Quốc Khánh vội vàng biện hộ:

“Không , là do sức khỏe Kim Hoài Anh vốn …”

“Bậy bạ! Thầy Kim rõ ràng hồi phục và xuất viện, kết quả kiểm tra ngày xuất viện đều bình thường, thể về nhà liền cấp cứu? Lúc đó nghi ngờ, nhưng ngờ các dám chuyện đê tiện thế !”

Cảnh sát và Thương Thời Anh vội vàng giữ chặt Khương Tri Tri, sợ cô lao đến đánh c.h.ế.t Bành Quốc Khánh.

Cảnh sát thấy Bành Quốc Khánh còn phạm nhiều tội khác, mà nếu tiếp tục thẩm vấn ở đây, e rằng cảm xúc của càng lúc càng kích động, liền nhanh chóng áp giải ông về đồn.

May mà Thẩm Lạc Gia an trở về, những vấn đề chính cần cô cũng hết.

Dặn dò Thương Thời Anh một câu, cảnh sát vội vàng áp giải Bành Quốc Khánh .

Bành Quốc Khánh lôi ngoài vẫn còn gào lên rằng ông oan.

Phương Hoa tức giận đến mức tim đau nhói:

“Sao loại cầm thú như chứ! Ông còn dám tay với Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương, , tên Bành Quốc Khánh , tù thì đừng mong ngoài nữa!”

Thương Thời Anh cũng giận dữ, trấn an bà:

“Chị đừng tức giận quá, em còn sợ chị giận đến sinh bệnh. May mà chuyện phát hiện và ngăn chặn kịp thời.”

Nhắc đến chuyện đó, Phương Hoa liền sang nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Lạc Gia:

“Lạc Gia là đại ân nhân của nhà chúng ! Sau yêu cầu gì, cứ với bác, bác đều thể đồng ý.”

Thẩm Lạc Gia thái độ nghiêm túc của bà giật , vội vàng rút tay :

“Không cần ạ, con thích Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ thôi.”

Phương Hoa mà cảm động:

“Đứa trẻ , Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ thật phúc mới gặp một mợ như con. nếu chuyện nguy hiểm như , nhất định về báo cho chúng , con một quá nguy hiểm .”

Thương Thời Anh gọi dì giúp việc thêm đồ ăn cho Thẩm Lạc Gia, cô bé cả ngày ăn gì, mấy cái bánh bao ban nãy chắc chắn đủ no.

Vừa , bà thấy Phương Hoa , cũng vội tiếp lời:

đó, gặp chuyện thế , nhất định về báo với các bác .”

Thẩm Lạc Gia lắc đầu nguầy nguậy:

“Không kịp , con họ là ai .”

Cô nghĩ đơn giản, kẻ là ai thì về cũng chẳng , chi bằng cứ bám theo tính .

Cô theo đến chỗ ở của Bành Quốc Khánh, còn thông minh cách trốn, dựa kinh nghiệm của , trốn mái nhà là an nhất, thể chuyện bên trong qua ống khói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-482.html.]

Sau đó, cô lặng lẽ trườn xuống từ mái nhà, bò đến cửa sổ và thấy Bành Quốc Khánh đang lột quần áo của Tô Lập Đình. Hai còn chồng lên , ngừng cử động.

Thẩm Lạc Gia cảm thấy lúc xông đánh Bành Quốc Khánh là thích hợp nhất.

Giống như hồi còn ở quê, khi bọn con trai bắt nạt cô, cô sẽ chờ bọn chúng xuống sông tắm, lén lấy hết quần áo ném , mới tay đánh chúng.

Nghĩ đến đây, cô tò mò chia sẻ với Lý Tư Mân:

“Bành Quốc Khánh dùng… gậy chọc phụ nữ …”

Cô còn hết câu, Lý Tư Mân vội vàng bịt miệng cô , hổ ho nhẹ một tiếng:

“Lạc Gia, chuyện thể .”

Thẩm Lạc Gia chút khó hiểu, tại thể , đó rõ ràng là chuyện của Bành Quốc Khánh và phụ nữ mà.

Thương Thời Anh cũng nên :

“Đứa ngốc , chuyện thể lung tung . Sau kết hôn , để Lý Tư Mân dạy cho con.”

Thẩm Lạc Gia cũng nghĩ nhiều, gật đầu:

“Được.”

Ngửi thấy mùi hành phi thơm lừng từ bếp, cô hít hít mũi, lập tức phấn khởi chạy đến chuẩn ăn cơm.

Lý Tư Mân kéo cô :

“Đi rửa mặt ăn.”

Thẩm Lạc Gia bĩu môi vui:

“Em buồn ngủ lắm , ăn xong ngủ ngay.”

Vừa ăn bánh bao cô còn rửa tay nữa cơ.

Thương Thời Anh thấy cô vui, vội vàng hòa giải:

“Thôi cứ để con bé ăn . Dù cũng dùng đũa ăn chứ dùng tay bốc.”

Phương Hoa cũng đồng tình:

đó, dùng đũa ăn , miễn là Lạc Gia vui là .”

Thẩm Lạc Gia lập tức vui vẻ theo Thương Thời Anh, Phương Hoa và Tống Vãn Anh bếp ăn mì.

Lý Tư Mân bất lực Thương Thời Anh và hai chăm sóc Thẩm Lạc Gia, một cầm quạt quạt mì cho cô, một dùng khăn lau mồ hôi cho cô, còn một liên tục rót nước.

Anh với Khương Tri Tri:

“Sau , và dì chắc chắn sẽ chiều chuộng cô lắm.”

Khương Tri Tri :

“Lạc Gia xứng đáng mà, hơn nữa hôm nay cô thực sự mệt .”

Lý Tư Mân cũng nhịn bật :

“Không ngờ lúc quan trọng, cô còn thông minh như .”

Nói xong thở dài:

thực , đây cũng là phản ứng bản năng của cô . Chứng tỏ đây cô gặp ít nguy hiểm, nên mới học cách tự cứu , học cách chờ đợi thời cơ.”

, Thẩm Lạc Gia vẫn là kiểu thù tất báo.

Vì Thẩm Lạc Gia, cả nhà gần như thức trắng đêm. Chỉ khi cô ăn xong mì, rửa mặt ngủ, mới yên tâm.

Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương ngủ luôn trong phòng Thương Thời Anh, giờ cũng tiện gọi hai đứa về nhà.

Khương Tri Tri và Phương Hoa về nghỉ , đợi trời sáng sẽ .

Ra khỏi nhà họ Lý, trời tờ mờ sáng, nhà ăn tập thể cũng bắt đầu chuẩn bữa sáng.

Phương Hoa xoa cánh tay:

“Vẫn còn lạnh… Con bé ngốc Lạc Gia mái nhà cả buổi trời.”

Khương Tri Tri cũng cảm thán:

“Lạc Gia suy nghĩ đơn giản, một khi xác định gì thì dù trả giá lớn đến cũng sẽ bằng .”

Phương Hoa suy nghĩ một lát :

“Tri Tri, chúng cũng ơn và báo đáp. Con thể tìm cách nào chữa khỏi bệnh cho Lạc Gia ?”

Đây cũng là nỗi trăn trở trong lòng Khương Tri Tri.

“Con vẫn luôn tìm tài liệu… tổn thương thần kinh kiểu , khả năng hồi phục thấp. Lạc Gia thể như bây giờ, thực là kết quả nhất …”

Loading...