Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 506.
Cập nhật lúc: 2025-05-11 04:27:27
Lượt xem: 959
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Đông chút hiểu: “Vợ của Tư Mân mang thai chẳng bình thường ? Chuyện thì liên quan gì đến ?”
Hạt Dẻ Rang Đường
Trần Lệ Mẫn tức giận: “Mẹ tức đến mất ngủ đây! Nếu Tống Mạn chút chí khí, chẳng thể gả cho Lý Tư Mân ? Còn con bé con nữa, ly hôn thì cũng đừng giữ nó , mang về gì?”
Tống Đông thể tin nổi: “Mẹ, đang gì ? Điềm Điềm là con gái của Tiểu Mạn, thể cần con bé chứ? Hơn nữa, đây chính đồng ý để em ở bên Tư Mân, còn ầm lên khó coi như .”
“Làm bọn họ thể vẫn còn bên chứ?”
Đang chuyện thì loa phát thanh trong viện vang lên, là giọng hát ngọt ngào của Thẩm Lạc Gia.
Trần Lệ Mẫn thấy liền tức giận đập bàn: “Cái bà Thương Thời Anh đúng là cố tình chọc tức ! Kiếm cho Tư Mân một đứa ngốc vợ, chẳng là cho rằng, bà thà chọn một đứa ngốc còn hơn là chọn Tống Mạn ?”
“Bây giờ thì càng quá đáng hơn, còn để đứa ngốc đó hát loa phát thanh, ngày nào cũng phát, bắt , chịu nổi đây?”
Tống Đông đầu tiên Thẩm Lạc Gia hát, chút bất ngờ: “Vợ của Tư Mân còn hát ? Vậy chẳng ?”
Trần Lệ Mẫn tức đến mức trợn trắng mắt: “Tốt cái gì mà ! Thương Thời Anh cách khiến tức c.h.ế.t mà! Bây giờ cứ ăn cơm là thấy giọng hát , đến mức nuốt cơm cũng trôi!”
Tống Đông gì, thật sự hiểu nổi Trần Lệ Mẫn hoang tưởng kiểu gì nữa.
Trần Lệ Mẫn chuyển chủ đề: “Còn cả Khương Tri Tri nữa, khám bệnh cho cả đại viện, nhưng khám cho . Đáng đời nhà nó sinh một đứa con gái quái thai!”
Sắc mặt Tống Đông trầm xuống: “Mẹ, thể ăn bừa bãi như ! Hơn nữa, con gái của Tri Tri đáng yêu. Nếu cứ linh tinh như , đánh cũng là đáng đời!”
Trần Lệ Mẫn hài lòng Tống Đông: “Con thì cái gì? Sao ăn lung tung?”
“Cái con bé đó còn nhỏ xíu mà dám bắt rắn độc, bắt cả cóc! Hơn nữa, từ khi nó sinh , trong đại viện xuất hiện ít rắn độc, cả cóc nữa, kích thước cũng lớn hơn nhiều.”
Tống Đông vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt: “Chỉ vì mà đổ hết lên đầu một đứa trẻ gì ? Tin đồn từ ?”
Thấy con trai nghiêm giọng, Trần Lệ Mẫn mới chép miệng, nhỏ giọng lầm bầm: “Người ngoài thế, dù cũng là tung tin.”
Tống Đông chỉ cảm thấy đau đầu: “Mẹ, thể chút khả năng phân biệt đúng sai ? Rõ ràng là chuyện nhảm nhí, nếu để nhà họ Chu thấy thì chuyện nữa đấy!”
“Sao càng già càng biến tất cả trong đại viện thành kẻ thù thế ?”
Trần Lệ Mẫn phục: “Là bọn họ xu nịnh, hèn hạ! Bây giờ thấy Khương Tri Tri giỏi giang thì ai cũng nịnh bợ nó.”
Tống Đông thấy thể lý với : “Mẹ khỏe ? Có đến bệnh viện ? Nếu thì con đưa ngay.”
Trần Lệ Mẫn trừng mắt: “Tống Đông, con đúng là chút lương tâm nào! Chỉ trách móc !”
Tống Đông gì, để mặc bà than vãn một lúc mới dậy: “Nếu chuyện gì nữa, con đây.”
Trần Lệ Mẫn cũng lên theo: “Tống Đông, đừng trách nhắc nhở con! Con gần Chu Tây Dã, chỉ bênh vực nhà họ Chu, khi hại chính bản con đấy!”
Nhìn con trai gì mà thẳng ngoài, chân còn cứng nhắc, bà bỗng nhớ : “Không con với Chu Tây Dã ? Sao nhờ Khương Tri Tri xem giúp chân con ? Nghe nó còn thể chữa khỏi cho cả đứa ngốc đấy!”
Tống Đông nhắm mắt , trong lòng đầy bất lực. Tốt nhất nên ít về nhà thì hơn.
mà, chuyện rắn và cóc thường xuyên xuất hiện trong đại viện, rốt cuộc liên quan đến Thương Thương đây?
Khi Khương Tri Tri đến phòng thí nghiệm, Sở Phong Hà cũng mặt từ sớm, thậm chí còn chuẩn sẵn nước nóng cho từng văn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-506.html.]
Thấy Khương Tri Tri bước , mỉm : “ rảnh rỗi cũng chẳng việc gì nên đến sớm một chút, xem thể giúp gì cho . Dù các cô cũng vất vả hơn nhiều.”
Khương Tri Tri lịch sự mỉm : “Vậy phiền tổ trưởng Sở , còn nhờ đảm bảo công tác hậu cần cho chúng .”
Sở Phong Hà đẩy gọng kính, : “Đó là việc nên . Trong nghiên cứu thí nghiệm giúp gì, nhưng mấy việc hậu cần vẫn thể .”
Khương Tri Tri chỉ mà gì thêm, đó văn phòng đồ thẳng đến phòng thí nghiệm.
Khi cô rời khỏi phòng thí nghiệm thì qua giờ cơm trưa. Vừa bước văn phòng, Tiểu Trương – cùng cô – bỗng kêu lên đầy ngạc nhiên: “Khương lão sư, xem! Trên bàn việc còn hộp cơm !”
Phòng việc năm , mỗi đều một hộp cơm đặt sẵn bàn.
Khương Tri Tri nhíu mày, cần nghĩ cũng đây là do Sở Phong Hà chuẩn .
Tiểu Trương rửa tay xong liền chạy đến mở nắp hộp, reo lên kinh ngạc: “Trời ơi, là cơm thịt kho tàu kìa!”
Trong mỗi hộp cơm hai miếng thịt kho tàu to bằng quả trứng gà, nước thịt chan lên cơm, bên cạnh còn ít cải thảo xào. Một bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng và thịnh soạn.
Mấy còn cũng mở hộp cơm, ai nấy đều vui vẻ. Dù thì trong nhà ăn cũng ngày nào cũng thịt để ăn.
Khương Tri Tri gì, chỉ lặng lẽ xuống. Cô Sở Phong Hà đang ý định gì.
Cô đặt hộp cơm sang một bên, động đến mà tiếp tục sắp xếp dữ liệu thí nghiệm bàn.
Tiểu Trương ở đối diện thấy , khó hiểu: “Khương lão sư, cô ăn? Một lát nữa nguội sẽ ngon .”
Khương Tri Tri mỉm : “ vẫn đói, các cô cứ ăn , sắp xếp dữ liệu xong .”
Lúc , Sở Phong Hà bước với nụ tươi: “Bữa trưa hôm nay hợp khẩu vị ?”
Tiểu Trương vốn là hoạt bát, liền : “Nhờ tổ trưởng Sở, khẩu phần ăn của chúng cải thiện hẳn! Món ngon quá, trong nhà ăn một tuần may mới một bữa thịt thôi.”
Sở Phong Hà đáp: “Mọi vất vả như , đương nhiên ăn uống đầy đủ. Chỗ là mua từ nhà ăn bên ngoài mang về.”
Nghe thấy , Tiểu Trương lập tức : “Tổ trưởng Sở, lát nữa gửi phiếu lương thực cho nhé.”
Sở Phong Hà xua tay: “Không cần , thể giúp là vui . Chút tiền đáng gì cả.”
Nói , thấy Khương Tri Tri vẫn ăn liền quan tâm hỏi: “Khương lão sư, cô ăn? Có hợp khẩu vị ?”
Khương Tri Tri mỉm : “Không , chỉ là ăn sáng nhiều nên bây giờ thấy đói. Nếu ai ăn đủ thì cứ lấy phần .”
Sở Phong Hà : “Cứ để đó, lát nữa đói thì ăn cũng .”
Nói xong, quan tâm hỏi han vài câu với những khác mới thong thả rời khỏi văn phòng.
Tiểu Trương ăn thỏa mãn, thấy Khương Tri Tri bận rộn nên liền cùng mấy khác bàn tán: “Lúc đầu còn tưởng tổ trưởng mới khó gần, ngờ thiện như .”
Mấy cũng phụ họa: “ , Sở Phong Hà là con trong đại viện, thế mà hề tỏ vẻ gì cả.”
Khương Tri Tri siết chặt cây bút trong tay. Cô quá quen với những chiêu trò lôi kéo lòng như thế .
Khi tan , Khương Tri Tri xách theo một túi dữ liệu rời khỏi văn phòng, hành lang liền chạm mặt Sở Phong Hà.
Anh quanh mấy đồng nghiệp trong hành lang, : “Có ai tiện đường ? Chúng cùng nhé. Khương lão sư, cô ở ?”