Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 509.

Cập nhật lúc: 2025-05-11 04:31:57
Lượt xem: 859

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Tây Dã lắc đầu: “Cái vẫn thể xác định . Từ tình hình hiện tại, thời gian Sở Phong Hà trở về và thời gian Trần Lực Khâm chữa bệnh cho nhà họ Sở trùng .”

Khương Tri Tri thở dài: “Em cảm thấy đầu óc sắp chịu nổi nữa . Anh thấy đây chuyện dường như bình yên, qua năm mới, bao nhiêu vấn đề bùng lên cùng một lúc ?”

“Thật khiến kịp trở tay.”

Nói cô nghiêng đầu, tựa lưng Chu Tây Dã.

Chu Tây Dã đạp xe, cần đầu cũng mấy ngày nay Khương Tri Tri mệt, mỗi ngày đều ngủ ngon.

Cô lo lắng cho sức khỏe của Thẩm Lạc Gia và Tống Vãn Anh, giờ thêm cả chuyện của Trần Lực Khâm.

Anh giảm tốc độ xe, khẽ an ủi: “Không sợ vấn đề xuất hiện cùng lúc, cũng sợ chuyện quá nhiều khiến rối trí. Chỉ cần từ từ gỡ rối, chắc chắn sẽ manh mối.”

“Như còn hơn là chẳng tìm gì, chút đầu mối nào.”

Khương Tri Tri nghĩ cũng đúng: “Phải, thì chúng cứ bình tĩnh chờ tin , lo lắng cũng vô ích.”

Khi hai về đến nhà, hai đứa nhỏ đợi cửa. Cổng sân mở rộng, Phương Hoa và Chu Thừa Ngọc đang dọn dẹp sân nhỏ.

Chờ trời ấm lên chút nữa, họ sẽ trồng rau và bí trong sân.

Để ngăn Tiểu Chu Kỷ phá vườn rau, họ định dựng thêm hàng rào bao quanh.

Hai đứa nhỏ mắt tinh, từ xa thấy bố đạp xe chở về. Tiểu Chu Kỷ nắm tay Thương Thương, chạy tới.

Miệng bắt đầu lớn tiếng gọi: “Mẹ ơi, ơi!”

Khương Tri Tri bất ngờ. Hôm nay Tiểu Chu Kỷ cổng sân mà ai trông, chạy lung tung.

Trước đây, chỉ cần khỏi cổng là thằng bé sẽ chạy vút mất dạng.

Cô mỉm xuống, dang rộng hai tay đón hai đứa trẻ lao lòng.

Ôm cả hai ngực, cô hôn mỗi đứa một cái : “Ngoan quá, ở cổng đợi bố về ?”

Tiểu Chu Kỷ tự hào ưỡn ngực: “Con là em bé ngoan, con đang bảo vệ chị.”

Khương Tri Tri mỉm xoa mặt con trai, dậy nắm tay hai đứa dắt nhà.

Phương Hoa thấy sân mới từ vườn rau , : “Hôm nay phát hiện một cách trị Tiểu Chu Kỷ. Mẹ giả vờ tướng quân, còn nó là lính. Mẹ lệnh cho nó bảo vệ Thương Thương, rời xa chị.”

“Nó liền ngoan ngoãn cạnh Thương Thương, chịu rời .”

Tiểu Chu Kỷ vẫn ưỡn ngực: “Con bảo vệ chị!”

Khương Tri Tri vui vẻ, khen con trai: “ ! Tiểu Chu Kỷ của chúng dũng cảm, lợi hại, chỉ cần một cú đ.ấ.m là hạ gục một kẻ để bảo vệ chị.”

Tiểu Chu Kỷ rõ ràng hài lòng với câu , phồng má nhấn mạnh: “Tám tên! Tiểu Chu Kỷ giỏi lắm, một cú đ.ấ.m hạ tám tên!”

Khương Tri Tri bật , ôm chặt lấy bé đang nghiêm túc khoác lác.

Chu Tây Dã dựng xe đạp xong, thấy Phương Hoa và Chu Thừa Ngọc xới nửa khu vườn.

“Đất tan băng , đào trúng thứ gì ?”

Phương Hoa lắc đầu: “Không . Mẹ với cô của con còn để ý lắm, cả hai đều sợ đột nhiên đào một con rắn. Chuyện đó và cô của con xử lý .”

Chu Thừa Ngọc gật đầu: “Vừa nãy Thương Thương còn chạy quanh vườn một vòng, cũng phát hiện gì cả. Nếu gì, con bé chắc chắn sẽ đào trúng ngay.”

Chu Tây Dã yên tâm hơn, bế Thương Thương lên quan sát khu vườn: “Chỗ còn để lát nữa con dọn nốt, nghỉ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-509.html.]

Phương Hoa cũng đuối sức: “Được, lát nữa con đào nốt chỗ . Nếu , sáng mai trời lạnh, đóng băng thì khó đào lắm. Mẹ đúng là già , chút việc mà mệt thế .”

Vừa , bà nhà nghỉ ngơi.

Khương Tri Tri giúp Chu Tây Dã xới đất, hai đứa nhỏ cũng bắt đầu nghịch ngợm, cầm theo xẻng nhỏ cúi đầu đào bới liên tục.

Khương Tri Tri mỉm hai đứa trẻ chăm chú đào bới, với Chu Tây Dã: “Nếu trong sân phát hiện rắn độc cóc độc, là Trần Lực Khâm chết, còn kẻ khác?”

Chu Tây Dã lắc đầu: “Chuyện thể khẳng định. chỉ riêng Trần Lực Khâm, e rằng ông khả năng lớn như .”

Khương Tri Tri cúi xuống, dùng chiếc cào nhỏ lật mấy tảng đất nhẹ nhàng đập vụn. Trong lòng một nữa suy nghĩ xem Sở Phong Hà và Trần Lực Khâm quen ?

Chủ nhật, Khương Tri Tri nghỉ, cô và Chu Tây Dã đưa hai đứa nhỏ đến nhà Tống Đông chơi.

Hạt Dẻ Rang Đường

Cô còn nghĩ, mấy hôm nữa Chu Tây Dã đơn vị việc, nên khi khỏi nhà Tống Đông, họ sẽ ghé qua cửa hàng để mua vài tấm vải may quần áo xuân hè cho Phương Hoa và Chu Thừa Ngọc.

Nhất là Chu Thừa Ngọc, mua thêm cho bà nhiều một chút.

ở nhà họ Chu suốt cả năm, chẳng mong báo đáp, thậm chí còn lấy tiền lương hưu của để lo cho Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương.

Chu Tây Dã đồng ý với đề nghị của Khương Tri Tri. Những năm qua, nhờ Chu Thừa Ngọc giúp đỡ, họ mới thể yên tâm nhiều việc.

Tống Đông và gia đình chuyển đến khu tập thể mới. Vì cấp bậc công tác, phân một căn hộ ba phòng ngủ.

nhà chung cư ở thời điểm thiết kế vẫn , bếp nhỏ và khá bí, phòng khách cũng rộng rãi.

, với nhiều , một căn nhà như vẫn là ước mơ.

Vị trí của khu tập thể , gần đường vành đai hai, một đoạn là đến Đông Hoa Môn.

Hứa Minh Nguyệt gia đình Khương Tri Tri sẽ đến nên dậy sớm chuẩn . Cô nhào bột bánh dầu chiên, hầm thịt và sơ chế đồ ăn.

Nhìn thấy hai đứa trẻ, cô vui vẻ bế Tiểu Chu Kỷ lên, bế cả Thương Thương: “Ôi chao, cô bé của chúng càng lớn càng xinh ! Bao lâu gặp nhỉ? Sao cảm giác lớn nhanh như ?”

Thương Thương tít mắt, cô bé thích khen xinh. Bé cũng ngọt ngào đáp : “Bác cũng xinh ạ!”

Hứa Minh Nguyệt bật : “Cô bé miệng ngọt thật! bác già , còn ?”

Khương Tri Tri phụ họa: “Chị dâu , chị già chút nào , ngược còn ngày càng trẻ đấy!”

Có lẽ vì việc trong môi trường học đường và nghệ thuật, Hứa Minh Nguyệt luôn toát lên nét dịu dàng, giọng cũng nhẹ nhàng êm ái.

Thêm đó, hai năm nay cuộc sống của cô suôn sẻ, nên trông trẻ trung hơn nhiều so với bạn cùng lứa.

Bị khen liên tục, Hứa Minh Nguyệt chút ngại ngùng: “Làm gì , mau xuống . Mọi đến nhà một chuyến dễ dàng gì.”

gọi hai đứa con chơi cùng Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương.

Hai đứa nhỏ thấy chị lớn hơn liền lập tức chạy theo, miệng ríu rít gọi “Anh ơi, chị ơi.”

Hứa Minh Nguyệt rót cho khách: “Bọn chị chuyển nhà, đây là đầu các em đến nhỉ? Cùng ở Bắc Kinh mà cả năm gặp mấy . Chẳng bận gì nữa.”

Tống Đông ha hả: “Bận gì ? Đương nhiên là bận công việc . Anh với Tây Dã ngành , một khi bận rộn thì chẳng thời gian nghỉ ngơi.”

Anh sang Khương Tri Tri, : “Tây Dã kỳ nghỉ phép lâu thật đấy, ở nhà chăm con cho tử tế nhé.”

mà dạo dáng của gia đình lắm. Hôm ở chỗ , mới ba giờ vội vã rời để đón em đấy.”

Khương Tri Tri sang Chu Tây Dã. Hôm đó đến cổng trường đón cô lúc hơn năm giờ.

Từ văn phòng Tống Đông đạp xe tới trường chỉ mất hơn hai mươi phút.

Vậy… Hai tiếng đồng hồ còn , ?

Loading...