Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 510.

Cập nhật lúc: 2025-05-11 04:58:58
Lượt xem: 901

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tri Tri chỉ liếc Chu Tây Dã một cái, mỉm , nhưng vạch trần ngay tại chỗ.

Tống Đông vẫn đang khen ngợi Chu Tây Dã chăm lo cho gia đình, bây giờ phong thái của một đàn ông của gia đình.

Hứa Minh Nguyệt cũng bên cạnh: “Anh cũng nên học hỏi Tây Dã nhiều hơn , đừng suốt ngày dối.”

Nói xong, cô sang Khương Tri Tri: “Em , uống rượu với bạn bè, nhưng bảo với chị là lãnh đạo gọi họp khẩn cấp. Hôm đó trùng hợp chị dẫn Duyệt Duyệt từ cung thiếu nhi về, Duyệt Duyệt ăn điểm tâm của thầy Cung.”

“Chị liền dẫn Duyệt Duyệt mua, ai ngờ thấy đang trong nhà hàng bên cạnh, uống rượu với bạn bè.”

Tống Đông vội kêu oan: “Chỉ một đó thôi, bảo là suốt ngày ? Sau đó dối nào nữa .”

Khương Tri Tri bật : “Đi uống rượu với bạn bè, dám thật với chị dâu?”

Hứa Minh Nguyệt lạnh lùng : “Bởi vì cùng là đồng nghiệp nữ chứ . Chị chỉ thấy lạ là, Tống Đông trông bình thường thế , phụ nữ thích thế .”

Mồ hôi trán Tống Đông sắp rơi xuống, cảm giác như tự đào hố chôn , dở dở : “Thật , khi là sẽ uống rượu, chỉ là đến cơ quan thôi.”

“Đến nơi mới họ hẹn từ , gọi cùng, cũng từ chối. Hơn nữa, đồng nghiệp nữ ý gì với , thật sự hề .”

“Với , cô nhờ giúp gì, cũng đều từ chối hết.”

Hứa Minh Nguyệt thấy bộ dạng luống cuống giải thích của Tống Đông thì nhịn mà bật : “Được , chị , xem còn sốt ruột hơn cả ai nữa kìa. Để Tây Dã và Tri Tri cho đấy.”

Thấy Hứa Minh Nguyệt , Tống Đông mới thở phào nhẹ nhõm: “Anh sợ mà, em vui thì về nhà đến thở cũng dám.”

Hứa Minh Nguyệt trừng mắt : “Nói cứ như em quản chặt lắm .”

Tống Đông ha ha: “Em là chủ gia đình, đương nhiên lời em .”

Khương Tri Tri khen: “Tình cảm của chị thật đấy.”

Hứa Minh Nguyệt đỏ mặt, : “Để hai chê , ở nhà ba hoa linh tinh thôi.”

trong lòng Chu Tây Dã thấy bất an. Chỉ cần một ánh mắt của Khương Tri Tri, chuyện đó nghiêm trọng đến mức nào.

Chuyện ngày hôm đó, xem thể giấu nữa .

Tay nghề nấu ăn của Hứa Minh Nguyệt luôn giỏi, bánh đường chiên mà cô , hai đứa nhỏ đều thích.

Thương Thương ăn no, còn nghiêng đầu nhỏ hỏi Hứa Minh Nguyệt: “Bánh ngọt ngon quá, con mang cho bà nội.”

Hứa Minh Nguyệt ngạc nhiên: “Ôi chao, bảo bối nhỏ của chúng chỉ thích ăn mà còn nhớ mang cho bà nội nữa ? Một lát nữa về, bác gái sẽ gói cho con, ?”

Thương Thương tít mắt, đôi mắt cong như vầng trăng nhỏ: “Phải nhiều nhiều ạ, cho bà nội ăn, cho cả bà cô nữa.”

Hứa Minh Nguyệt gật đầu liên tục: “Được, , bác gái sẽ gói thật nhiều cho Thương Thương.”

Sau khi ăn xong, chuẩn rời , cô bé vẫn quên chuyện đó: “Bác gái, gói ạ? Bánh ngọt, con nhiều lắm cơ.”

Hứa Minh Nguyệt dùng giấy dầu bọc bánh , đặt túi vải, gói một túi lớn căng phồng đưa cho Thương Thương: “Xong , Thương Thương xem đủ ?”

Thương Thương kêu lên một tiếng: “Thương Thương ôm nổi, cầm .”

Khương Tri Tri xách theo túi bánh đường chiên, dắt tay Thương Thương xuống lầu.

Chu Tây Dã dắt theo Tiểu Chu Kỷ phía , xuống trò chuyện với Tống Đông.

Tống Đông và Hứa Minh Nguyệt tiễn Khương Tri Tri và đến cổng khu nhà tập thể mới về.

Chu Tây Dã thấy Tống Đông và vợ lưng rời , mới sang Khương Tri Tri, định mở lời, nhưng Khương Tri Tri thèm để ý đến .

Khương Tri Tri dắt tay Thương Thương, cúi đầu với bé: “Thương Thương, kìa, xe buýt bên dài ?”

Thương Thương lập tức gật đầu: “Dài quá ạ, Thương Thương .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-510.html.]

Tiểu Chu Kỷ thấy cũng hớn hở gật đầu: “Tiểu Chu Kỷ cũng .”

Khương Tri Tri sang với Chu Tây Dã: “Đi thôi, đưa tụi nhỏ xe buýt, ghé trung tâm mua sắm.”

Chu Tây Dã trong lòng càng bất an hơn, nghĩ bụng đường cũng khó mà giải thích rõ ràng, là đợi về nhà ?

Hai đứa nhỏ ít khi khỏi khu tập thể, mỗi ngoài đều xe riêng đưa đón, gần như từng xe buýt.

Thế nên lúc cả hai đều phấn khích thôi, ngay ngắn ghế, cái gì cũng tò mò.

Khương Tri Tri và Chu Tây Dã mỗi trông một bé, hai trạm thì xuống.

Thương Thương cảm thấy thú vị, nhưng chơi thế là đủ .

Còn Tiểu Chu Kỷ thì đủ, tự an ủi : “Lần nữa, cho Tiểu Chu Kỷ tám ngày liền.”

Khương Tri Tri mặc kệ bé, để bé tự thôi miên .

Đến cửa hàng mua sắm, cô mua vải mua thêm mấy cân len.

Mỗi chọn đồ, cô đều hỏi ý kiến Chu Tây Dã.

Hạt Dẻ Rang Đường

Chu Tây Dã đương nhiên ý kiến gì, chỉ luôn gật đầu: “Cái đấy, cái hợp với cô.”

trong lòng khỏi thắc mắc, hình như Khương Tri Tri chẳng hề để tâm chuyện , chắc là giận thật chứ?

Về đến nhà, Khương Tri Tri vẫn hề thái độ khác lạ với Chu Tây Dã, lúc nào cũng dịu dàng.

Cô bận rộn lấy vải và len đưa cho Chu Thừa Ngọc và Phương Hoa.

Khương Tri Tri gợi ý họ đan một chiếc áo khoác len.

Chu Thừa Ngọc vui lắm nhưng miệng vẫn trách yêu: “Mấy đứa tụi cháu cứ thế , mua gì cho tốn tiền? Tết mới mua quần áo, vải năm ngoái Tri Tri mua cho cô, cô còn kịp may đây .”

“Lần đừng hoang phí nữa nhé.”

Phương Hoa cũng thích, cầm len ướm thử lên bảo Chu Thừa Ngọc: “Đây là tấm lòng của bọn trẻ, mua thì chúng cứ dùng thôi.”

Chu Thừa Ngọc bật : “Nhiều quá, mặc hết. mà, len thật, để lát nữa em đan áo len cho Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ.”

Khương Tri Tri họ, cô mà, dù mua gì cho họ, cuối cùng họ cũng sẽ tìm cách dùng cho bọn trẻ.

Cô thầm tính toán, để dành tiền, mua cho Chu Thừa Ngọc và Phương Hoa mỗi một chiếc vòng vàng thật to.

Chu Tây Dã ý, dẫn hai đứa nhỏ sân chơi, tiện thể dọn dẹp sân luôn.

Đến giờ ăn tối, Khương Tri Tri gọi họ .

Tiểu Chu Kỷ vẫn chơi đủ: “Con đói, con chơi.”

Thương Thương cũng lắc đầu: “Con ăn cơm, con chơi.”

Khương Tri Tri liếc Chu Tây Dã một cái, : “Giờ ăn, lát nữa còn gì đấy? Còn cả thịt viên bà nội chiên nữa, ngon lắm, sẽ ăn hết cho coi.”

Vừa dứt lời, hai đứa nhỏ lập tức quăng xẻng xuống: “Mẹ, con ăn, con ăn!”

Chu Tây Dã trong lòng càng thấp thỏm, ánh mắt lúc nãy của Khương Tri Tri là ý gì?

Chuyện hôm , coi như qua vẫn ?

Ăn cơm xong, cùng Khương Tri Tri tắm cho hai đứa nhỏ.

Chờ bọn trẻ theo Phương Hoa và Chu Thừa Ngọc lên lầu ngủ, Chu Tây Dã thấy Khương Tri Tri phòng ngủ, vội vàng tắt đèn phòng khách theo .

Vừa đẩy cửa, Khương Tri Tri ném chăn gối ngoài: “Tự tìm chỗ mà ngủ !”

Loading...