Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-02-22 00:58:26
Lượt xem: 1,828
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc dù mất chút sức, cuối cùng Trương Triệu cũng sửa xong xe, đến thành phố hơn 12 giờ trưa.
Chu Tây Dã đồng hồ đeo tay, hỏi ý kiến Khương Tri Tri:
“Đã qua giờ trưa , hết chúng ăn cơm, đó đưa cô đến nhà khách nhé?”
Khương Tri Tri định mở miệng cần, Trương Triệu lên tiếng :
“Khương Kỹ thuật viên, chúng cũng đói bụng . Nếu đưa cô đến nơi mới ăn, chắc cũng mất thêm một tiếng. Dù cũng ăn cơm, cùng luôn nhé. Hôm nay lỡ thời gian của cô, mời.”
Khương Tri Tri rốt cuộc thành phố Cam Bắc lớn cỡ nào, cũng rõ từ chỗ họ đến nhà khách Hoa Thành xa bao nhiêu. Không thể để ba họ nhịn đói cùng , nên cô gật đầu:
“Được thôi, nhưng để mời các bữa nhé?”
Trương Triệu lớn mà gì, dù họ cũng đời nào để một đồng nghiệp nữ mời cơm.
Chu Tây Dã quen thuộc với thành phố, rẽ qua hai con hẻm dừng xe một nhà ăn quốc doanh.
giờ ăn, bên trong quán đông .
Món ăn ở đây cũng đơn giản, bánh bao, mì sợi và hai món xào đơn giản. Bánh bao hai loại nhân: thịt heo hành lá và rau cải bắp miến. Mì là loại mì trứng cà chua.
Khi Khương Tri Tri còn đang bảng giá tường, Chu Tây Dã gọi món với nhân viên phục vụ.
Anh gọi hai đĩa món xào, mười cái bánh bao và bốn bát mì.
Người đông, ghép bàn để .
May mắn tìm một chỗ ở góc, bốn chen chúc xuống.
Khương Tri Tri cạnh Chu Tây Dã, quanh thấy xung quanh đều vui vẻ cầm một tô mì nhỏ, húp sùm sụp mà ăn. Cô qua một , món mì trứng cà chua là trứng, nhưng thật chỉ lác đác vài miếng.
Thế nhưng, ai nấy đều ăn vui vẻ, thỏa mãn.
Cô cảm thán một nữa, thời nay thật sự hài lòng với những điều nhỏ bé trong cuộc sống!
Chu Tây Dã dậy đó một lát, đó với ba chai nước ngọt.
Anh đưa mỗi một chai, cuối cùng đặt một chai mặt Khương Tri Tri:
“Người đông, đồ ăn còn đợi, cô uống tạm nước ngọt lót nhé.”
Khương Tri Tri ngạc nhiên chai nước ngọt màu vàng cam, ngờ thời loại đồ uống như thế!
Cô đầu, rạng rỡ Chu Tây Dã:
“Cảm ơn đội trưởng Chu.”
Cô nhấp một ngụm, vị cam đậm đà, ngọt thanh và chút ga, ngon hơn nhiều so với nước cam !
Thỏa mãn, cô nhoẻn miệng , sang Chu Tây Dã:
“Ngon thật đấy.”
Chu Tây Dã hạ mắt, nét mặt dường như cũng dịu dàng hơn:
“Uống ít thôi, lát nữa còn ăn cơm.”
Trương Triệu suýt nuốt nổi ngụm nước ngọt trong miệng. Lão đại ngoài bao nhiêu , nhưng bao giờ thấy uống nước ngọt. Đây rõ ràng là thứ dành cho các cô gái, mấy ông đàn ông bọn họ thích uống.
Vậy mà hôm nay, lão đại vì mua cho Khương Kỹ thuật viên một chai nước ngọt mà tiện tay mua cho cả họ!
Có gì đó , !
Lão đại đối với Khương Tri Tri, thái độ thật sự bình thường chút nào!
Trương Triệu trong lòng đầy ắp chuyện buôn, đầu tiểu binh bên cạnh, thấy chẳng mảy may để ý gì, chỉ vui vẻ uống nước ngọt, liền thở dài trong bụng, chẳng lấy một để chia sẻ.
Thức ăn bưng lên, Trương Triệu lập tức đẩy một đĩa bánh bao về phía Khương Tri Tri:
“ nhớ cô khá thích ăn bánh bao, hình như ăn năm cái? Loại ngon hơn ở nhà ga, cô thử xem.”
Khương Tri Tri định cầm bánh bao thì khựng .
Không ngờ Trương Triệu còn nhớ chuyện cô ăn bánh bao ở ga Bắc Kinh?
Họ thấy cô ăn liền một lúc năm cái bánh bao ?
Không kìm , cô đỏ ửng vành tai. Bị nhắc thế cô thấy ngại dám ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-52.html.]
Chu Tây Dã liếc Trương Triệu một cái sắc như dao:
“Mau ăn !”
May mắn Khương Tri Tri tâm lý vững vàng, chỉ bối rối chút xíu, đó bình tĩnh ăn cơm. Dù thì, trời đất bao la, ăn uống vẫn là quan trọng nhất.
Sau bữa cơm, Chu Tây Dã và đưa Khương Tri Tri đến nhà khách Hoa Thành.
Khương Tri Tri sảnh, thì thấy Đổng Tân Quốc và các kỹ thuật viên của công xã cũng mới đến.
Đổng Tân Quốc chút áy náy:
“Chúng đến từ sáng sớm, tiên họp ở thành phố, nên gọi cô cùng, khi nào về sẽ cùng .”
Khương Tri Tri để tâm:
“Không , nhờ xe, cũng tiện.”
Đổng Tân Quốc :
“Vậy thì , hôm nay chúng ở nhà khách , sáng mai sẽ đến xưởng, ký túc xá bên đó hôm nay vẫn dọn xong.”
Khương Tri Tri bận tâm, miễn là chỗ ở là .
Đặt phòng xong, cô cầm túi lên phòng để đồ, mang bình nước xuống mở nước. Khi bước sảnh, cô phát hiện một phụ nữ đó trông quen.
Khương Tri Tri lùi vài bước, rõ mặt, cô ngạc nhiên, hóa là Tống Vãn Anh.
Tống Vãn Anh đang điều ? Sao ở đây?
Vừa bà thấy Chu Tây Dã ?
Nếu thấy, thì cô sắp lộ phận !
Khương Tri Tri nghĩ một lát quyết định chào hỏi Tống Vãn Anh, dù đây bà cũng đối xử với nguyên chủ . Khi định bước tới, cô thấy Tôn Hiểu Nguyệt chạy từ ngoài , ôm lấy Tống Vãn Anh và :
“Mẹ, cuối cùng cũng đến thăm con… Con nhớ quá, con buồn bã mấy ngày mà ăn gì…”
Tống Vãn Anh cũng đỏ mắt, vỗ vỗ lưng con gái:
“Đừng nữa, là vội vàng đến thăm con ? Mẹ ngay, tiền và phiếu lương thực con cần mang đến . Lần cẩn thận, đừng để mất, bố chỉ từng thôi.”
Tôn Hiểu Nguyệt nghẹn ngào :
“Mẹ, con nhất định sẽ giữ gìn cẩn thận, xin , đều là tại con bất cẩn. Mẹ đến , thăm Tri Tri một chút?”
Tống Vãn Anh do dự một chút, lắc đầu:
“Thôi, thăm nữa. Con bé lấy Chu Tây Dã , chắc chắn sẽ khổ. Mẹ nhanh, chỉ xin nghỉ nửa ngày thôi.”
Tôn Hiểu Nguyệt luyến tiếc, nắm lấy tay Tống Vãn Anh đưa ngoài.
Hạt Dẻ Rang Đường
Khương Tri Tri thấy những lời của Tống Vãn Anh, thôi thì, cô cũng cần tự chào hỏi gì.
Cô mang bình nước rót nước lên phòng.
Chỉ là kỳ lạ, sáng nay cô còn thấy Tôn Hiểu Nguyệt và Tưởng Đông Hoa lén lút chuyện đắn, buổi trưa bữa cơm, cô đến thành phố ?
Nếu xe với Chu Tây Dã và , thì thể sẽ gặp Tôn Hiểu Nguyệt ở công xã.
Cảm giác cảnh tượng đó cũng khá thú vị.
Cô nghỉ ngơi một lát, chuẩn ngoài dạo, dù cũng đến thành phố, xem gì, thể kể cho Dương Phượng Mai .
Kéo cửa phòng , đúng lúc đối diện cũng cửa phòng mở, bước là Tôn Hiểu Nguyệt.
Cũng thật là trùng hợp!
Tôn Hiểu Nguyệt cũng ngạc nhiên Khương Tri Tri, cô mặt ở thành phố? Suy nghĩ một lát, sắc mặt trở nên u ám:
“Cô theo dõi ?”
Khương Tri Tri khinh bỉ một tiếng:
“ bệnh theo dõi cô ? mà, vốn định tìm cô, nếu gặp , thì phòng , chúng chuyện nhé?”
Tôn Hiểu Nguyệt nghĩ Khương Tri Tri thể lời gì , nhưng trong lòng tính toán khác, mặt lạnh lùng :
“ và cô thì gì để ?”
Nói nhưng vẫn về phía Khương Tri Tri…