Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 539.

Cập nhật lúc: 2025-05-11 07:19:12
Lượt xem: 798

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Phàm Tinh vẫy vẫy tay: “Năng lực đặc biệt, tin ?”

Chu Tri Uẩn đương nhiên là tin, thấy Thẩm Phàm Tinh gì, chủ động lên tiếng:

“Hôm đó cô , nếu cô đoán đúng, sẽ mời cô ăn, cô ăn gì?”

Thẩm Phàm Tinh tròn xoe mắt, thể tin Chu Tri Uẩn: “Anh thực sự mời ăn thật ?”

Rồi còn chỉ mũi , như xác nhận .

Chu Tri Uẩn gật đầu: “ , cô ăn gì?”

Thẩm Phàm Tinh, mắt cong cong, mỉm : “Có thể ngoài ăn ?”

Chu Tri Uẩn đồng hồ, gật đầu: “Được, gần đây món Tứ Xuyên, cả món Tây Tạng và lẩu bò Tây Tạng, cô thích món nào?”

Tuy hiểu nhiều về nổi tiếng, nhưng cũng họ vì giữ dáng nên ăn uống ít, buổi tối gần như ăn gì.

Thẩm Phàm Tinh chút do dự: “Lẩu bò Tây Tạng , thích món đó.”

Chu Tri Uẩn ý kiến: “Đi thôi.”

Anh đưa Thẩm Phàm Tinh lấy xe, rời khỏi khu doanh trại.

Thẩm Phàm Tinh nhịn len lén liếc Chu Tri Uẩn vài , phát hiện lúc lái xe trông chẳng khác gì lúc bình thường, một tay đặt vô lăng, thoải mái, thư thái.

Biểu cảm mặt dường như cũng còn nghiêm nghị như thường lệ.

Lộ một dáng vẻ khác – ung dung, cao quý.

chút tò mò: “Đội trưởng, Bắc Kinh ?”

Chu Tri Uẩn gật đầu: “Ừ.”

Thẩm Phàm Tinh : “Trùng hợp ghê, cũng là Bắc Kinh đó. Anh lính từ sớm lắm ?”

Về chuyện thì Chu Tri Uẩn cũng sòng phẳng, hỏi gì đáp nấy: “Ừ.”

Thẩm Phàm Tinh cũng kỳ vọng Chu Tri Uẩn sẽ nhiều, thông tin của đều thuộc diện mật cơ mà.

Chu Tri Uẩn đưa cô đến một quán lẩu bò Tây Tạng cách doanh trại xa.

giờ cơm, khách cũng khá đông.

Họ chọn một chiếc bàn nhỏ ở góc xuống.

Ngồi đối diện , Thẩm Phàm Tinh phát hiện Chu Tri Uẩn thật sự cao, chân cũng dài, cô cảm thấy nếu nhích thêm chút nữa là đầu gối thể chạm đầu gối mất.

Đang nghĩ , chuẩn lén lút nhích ghế lên một chút thì—

Chu Tri Uẩn đột nhiên lên tiếng: “Muốn ăn gì?”

Thẩm Phàm Tinh từng ăn lẩu bò Tây Tạng với đoàn phim một , nhưng khi đó là nhân viên, cô còn giữ hình tượng nên chẳng ăn no.

Cũng dám ăn no nữa.

Giờ Chu Tri Uẩn hỏi, cô lập tức bỏ qua những suy tính nhỏ nhặt: “Canh chua, một đĩa bò Tây Tạng thập cẩm, hai đĩa thịt thái lát, thêm một bình ngọt, rau thì tùy chọn .”

Chu Tri Uẩn dậy gọi nhân viên phục vụ để gọi món.

Thẩm Phàm Tinh tranh thủ nhích ghế gần một chút, đợi Chu Tri Uẩn xuống, liền nhận gì đó sai sai, lặng lẽ nhích sang bên một chút.

Trong lúc chờ đồ ăn, Chu Tri Uẩn còn nhận vài cuộc điện thoại, đều là việc công.

Thẩm Phàm Tinh chống cằm điện thoại, ngờ dáng vẻ khi điện thoại cuốn hút, giọng cũng dễ , vì là công việc nên giọng điệu nghiêm túc, chững chạc.

Chu Tri Uẩn dứt cuộc gọi thì nồi lẩu cũng mang lên.

Thẩm Phàm Tinh đảo mắt một cái: “Số điện thoại của là gì? thể kết bạn với ? Yên tâm, sẽ phiền .”

Chu Tri Uẩn liếc điện thoại bàn: “Bên dùng điện thoại nội bộ, điện thoại địa phương gọi .”

Hạt Dẻ Rang Đường

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-539.html.]

Thẩm Phàm Tinh dáng vẻ nghiêm túc khi dối của , bật : “Vậy , xem chỗ các quản lý nghiêm ngặt thật.”

Sau đó, Thẩm Phàm Tinh nghiêm túc tập trung việc ăn. Nồi lẩu canh chua chua chua cay cay, cực kỳ kích thích vị giác. Thịt bò Tây Tạng tuy vẻ thô, nhưng ăn mềm và ngon.

Chu Tri Uẩn Thẩm Phàm Tinh từng miếng từng miếng một ăn hết hơn nửa bàn thịt và rau, vẫn chút kinh ngạc.

Một cô gái nhỏ nhắn mảnh mai thế mà ăn khỏe thật.

Sợ Thẩm Phàm Tinh đủ no, gọi thêm hai phần thịt.

Thẩm Phàm Tinh ăn thỏa mãn, cần giả vờ ăn ít để giữ hình tượng như khi ngoài, thật sự thoải mái.

Ăn no , tâm trạng cũng hẳn lên.

Đôi mắt long lanh Chu Tri Uẩn: “Nể tình mời ăn cơm, xem tay cho miễn phí nhé. xem cái linh lắm đấy, nhiều cầu còn xem .”

Chu Tri Uẩn vốn tin mấy chuyện , nhưng nghĩ đến những gì cô đó đều ứng nghiệm, như ma xui quỷ khiến mà đưa tay .

Thẩm Phàm Tinh từ bên bàn với tay nắm lấy đầu ngón tay của Chu Tri Uẩn, trong lòng vui như chuột ăn trộm đường, đến rung cả .

mặt thì nghiêm túc hết mức, tay chỉ đường chỉ tay trong lòng bàn tay Chu Tri Uẩn: “Anh mệnh , thiếu niên thành danh, từ nhỏ cưng chiều, còn một chị gái sinh đôi nữa.”

Chu Tri Uẩn một nữa kinh ngạc, một chị gái sinh đôi, ngay cả đồng đội than thiết cũng chuyện .

Chuyện gia đình, từng kể với ai.

Mọi chỉ đoán xuất đơn giản, là Hồng tam đại, nhưng ai thật là con nhà ai.

(Hậu duệ đời thứ ba của thế hệ hệ cách mạng đầu tiên của ĐCSTQ)

Trong lòng Thẩm Phàm Tinh cũng thấy kinh ngạc, trời ơi, xuất của Chu Tri Uẩn còn hơn cô tưởng, là kiểu gia đình quyền tiền.

Không ngờ xuất cao như đến nơi gian khổ công tác.

càng , cô nhịn mà nhíu mày: “ mà, hai năm tới cẩn thận, sẽ gặp tiểu nhân, thể khiến gặp đại nạn. Còn nữa, nhớ kỹ câu ‘cứng quá thì dễ gãy’ nhé.”

Chu Tri Uẩn thấy vẻ mặt Thẩm Phàm Tinh nghiêm túc, nét mặt căng .

“Gặp tiểu nhân ?”

Thẩm Phàm Tinh gật đầu lia lịa: “ , gặp tiểu nhân, sẽ khiến vấp ngã một cú đau đấy! Dù thì nửa đời của quá thuận lợi, ghen tị với quá nhiều, nên cẩn thận.”

Chu Tri Uẩn để tâm lắm, định rút tay về, nhưng kéo .

Thẩm Phàm Tinh nắm chặt hơn một chút: “Đừng vội mà, còn xong … Nếu hóa giải, thể ở chung với một cô gái sinh giờ âm tháng âm.”

Chu Tri Uẩn cảm thấy câu rõ ràng là bịa: “Cô gái sinh giờ âm tháng âm mà cô , chẳng lẽ là cô?”

Thẩm Phàm Tinh vỗ tay một cái, mắt cong cong : “Chúc mừng , trả lời đúng !”

Hậu quả của bông đùa là, đường về doanh trại, Chu Tri Uẩn thèm chuyện với cô.

Cô hận thể tự tát miệng vài cái, thể đùa giỡn bừa bãi như chứ.

Về đến doanh trại, Thẩm Phàm Tinh lễ phép chào tạm biệt Chu Tri Uẩn, cũng chẳng thèm đáp lời.

Cô thở dài trong lòng, xoa xoa cái bụng căng no, lững thững về ký túc xá.

Tô Lệ đang dựa tường hút thuốc, thấy cô thì gọi: “Thẩm Phàm Tinh?”

Lúc Thẩm Phàm Tinh đang chuyện, tươi bước : “Hôm nay cô ?”

Nhắc đến chuyện , mặt Tô Lệ sa sầm: “Thẩm Phàm Tinh, cô đúng là mồm quạ! đau bụng từ trưa đến giờ, nãy còn ngã một cú trong nhà vệ sinh.”

Thẩm Phàm Tinh “ối” một tiếng, bộ ngạc nhiên:

“Linh thật ? Vậy đừng móc nữa, đấy.”

Tô Lệ coi như tin : “Được , bà cô, cô là tổ tông của , câm miệng… cô nữa. À mà , cô ăn với đội trưởng Chu đấy ?”

“Cô định theo đuổi đội trưởng Chu ?”

Thẩm Phàm Tinh ừ hử gật đầu: “ thế.”

Tô Lệ trợn mắt: “Cô đúng là thành thật, chẳng thèm giấu diếm gì luôn…”

Loading...