Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 590.

Cập nhật lúc: 2025-05-12 03:05:15
Lượt xem: 689

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạt Dẻ Rang Đường

Thương Thương cũng vội vàng gật đầu: “Giai Giai đúng đấy.”

Vương Giai Ni chọc Đỗ Manh Manh: “Cậu xem, bình thường Thương Thương là hiền lành, nổi giận, mà còn tức đến mức thế , định bỏ qua cho xong ?”

Đỗ Manh Manh đập bàn một cái: “Không, thể bỏ qua như .”

Vương Giai Ni hài lòng: “ đó, lát nữa thu thập bằng chứng, tớ sẽ đòi công bằng cho . Nếu tớ nhớ nhầm, cái xe Thời Kiến lái là mua đúng ?”

Đỗ Manh Manh do dự, gật đầu, phần chột : “Ừm.”

Vương Giai Ni mắng một câu: “Vô dụng! Được , lát nữa ăn xong, xin nghỉ ở đơn vị, chuyên tâm xử lý chuyện . Chỉ khi nào chuyện kết thúc triệt để, cuộc sống của mới yên .”

Vừa bàn bạc xong, giúp việc nhà Đỗ Manh Manh gọi điện tới: “Manh Manh , dì tới dọn dẹp nhà cửa, mà đồ đạc trong nhà biến mất hết, còn công nhân đang tháo điều hòa, cháu định đồ mới ?”

Đỗ Manh Manh kinh hoàng, lập tức bật dậy: “Cái gì? Dì ơi, báo cảnh sát , mau báo cảnh sát, cháu về ngay bây giờ.”

Vương Giai Ni tức giận: “Quá đáng thật! là mở rộng tầm mắt!”

Thương Thương cũng tức kém: “Đi thôi, tớ với , hôm nay tớ đến phòng thí nghiệm.”

Mặt Đỗ Manh Manh đỏ bừng vì tức giận, suốt dọc đường nghiến răng ken két, nếu trong tay con dao, cô chắc chắn xông tới c.h.é.m Thời Kiến .

Trên đường , Thương Thương nhận tin nhắn từ Bùi Nghiễn Lễ, hỏi cô dậy , tối qua ngủ ngon ?

Thương Thương mặt mày rạng rỡ ngọt ngào đáp tin nhắn.

Bùi Nghiễn Lễ nhận tin, hỏi thể ăn trưa cùng ?

Thương Thương khó xử, thể vì sắc quên bạn, liền từ chối: “ ở bên Manh Manh, để hôm khác mời nhé.”

Bùi Nghiễn Lễ tin nhắn mỉm , cảm thấy Nghiêm Siêu đúng, mặt Thương Thương, quả thật cẩn trọng.

Khi đến nhà Đỗ Manh Manh, cảnh sát mặt, đang trao đổi với Thời Kiến và , trong khi giúp việc bên cạnh phản bác:

“Nhà gì của họ chứ, đây là nhà của Manh Manh nhà , ông chủ mua cho con gái nhà tân hôn, dọn dẹp ba năm , chẳng lẽ còn ?”

Bà còn chỉ mặt Thời Kiến mắng: “Cái đồ ăn bám, hổ ? Một ăn đủ, còn kéo cả nhà tới ăn ké, định bám chặt luôn buông ?”

Thời Kiến tức tối: “Bà thì đừng bừa, đây là chuyện giữa và Manh Manh. Hơn nữa, lúc mua nhà cũng mặt, lúc sửa sang nhà cũng tham gia, chẳng lẽ phần của ?”

Vương Giai Ni đẩy vai Đỗ Manh Manh: “Thấy ? Gương mặt thật của đàn ông là thế đấy, lúc còn giả vờ yêu thương thì chiều chuộng hết mực, giờ thì ? Từng đồng cũng tính toán rạch ròi.”

“Cậu còn mềm lòng, mà xem, họ mềm lòng chút nào ?”

Đỗ Manh Manh tức đến đỏ mặt, xông tới đẩy Thời Kiến: “Anh hổ ? Cái nhà liên quan gì tới ? Anh bỏ đồng nào ? Từng năm nay ăn ở đây, từng trả đồng nào ? Tiền của đều gửi về quê cho xây nhà còn gì.”

Thời Kiến thấy Đỗ Manh Manh tới liền đổi giọng: “Manh Manh, em , ý đó, cũng định bán đồ, chỉ để em gặp thôi.”

Mẹ Thời đồng ý: “Con trai ở bên cô tám năm, cô cũng nên trả chút phí tổn thanh xuân chứ. Nếu vì cô, nó thể lấy hơn .”

Đỗ Manh Manh tức đến bật : “Câu thấy hổ ? Làm các ngườicó thể những lời thế nhục?”

Cảnh sát cũng thấy Thời quá đáng, nghiêm nghị : “Nói chuyện đàng hoàng, nếu những đồ đạc do các bỏ tiền mua thì tự ý di dời. Hành vi hiện tại của các cấu thành phá hoại tài sản khác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-590.html.]

Vương Giai Ni chen : “Rõ ràng là đột nhập cướp tài sản còn gì.”

Mẹ Thời giật , tuy bà ít học, nhưng cũng đột nhập cướp tài sản nghiêm trọng hơn phá hoại tài sản khác.

Vội vàng : “Đỗ Manh Manh, ý cô là ? Cô thật sự kiện chúng ?”

Đỗ Manh Manh gật đầu: “ .”

Thời Kiến cũng hết kiên nhẫn dỗ dành Đỗ Manh Manh: “Đỗ Manh Manh, em cần quá như ? Chỉ chút chuyện nhỏ như thế, em nhất định to chuyện khiến khó xử ? Em thật sự nghĩ đến tương lai nữa ?”

Đỗ Manh Manh lạnh: “Anh mà cũng dám đến tương lai với ? Mặt mũi ? nhất định sẽ kiện , còn nữa, đây tiền bỏ , trả hết cho . À đúng , cả chiếc xe đó nữa, cũng là mua!”

Mẹ Thời xong thì nổi đóa: “Đỗ Manh Manh, cái đồ hổ! Con trai mất đồng nào, ngủ với cô mấy năm trời chẳng cũng đáng giá ?”

Đỗ Manh Manh nhịn nữa, lao tới tát Thời hai cái, đến mức cảnh sát còn kịp phản ứng.

Thời Kiến thấy đánh, xông tới định tay với Đỗ Manh Manh, nắm đ.ấ.m giơ lên, nhưng Thương Thương nhanh chóng xông tới, lập tức bẻ tay xuống.

Cảnh sát kịp thời phản ứng, lập tức tách , nghiêm khắc quở trách đưa tất cả về đồn cảnh sát.

Dù đúng sai quá rõ ràng, nhưng đánh thì vẫn là sai.

Cần nhà đến ký xác nhận mới thả .

Thương Thương để Chu Tây Dã Khương Tri Tri lo lắng nên gọi cho Thẩm Phàm Tinh.

Thẩm Phàm Tinh Thương Thương đến đồn cảnh sát thì hoảng hốt, nhưng Thương Thương thiệt thòi, thậm chí còn tay đánh , thì yên tâm hơn nhiều: “Chị đợi em, em đến ngay.”

Cúp máy xong, cô đảo mắt, bảo trợ lý tìm Bùi Nghiễn Lễ, vì cô cũng điện thoại của .

Thương Thương bên trong chờ, tiện thể cùng Vương Giai Ni cảnh sát xử lý vụ việc giữa Đỗ Manh Manh và Thời Kiến.

Thời Kiến hòa giải, nhưng Đỗ Manh Manh kiên quyết chịu, nhất định kiện tòa.

Thời Kiến sốt ruột, bắt đầu những lời khó .

Vương Giai Ni hừ lạnh, nhỏ giọng với Thương Thương: “Tớ thật sự chán ngán mấy loại đàn ông khi đạt lợi ích thì trở mặt. Tớ mất hết niềm tin hôn nhân , nên tớ định lấy chồng.”

Thương Thương ngạc nhiên: “Cũng đàn ông nào cũng , bố và em trai tớ đều mà.”

Vương Giai Ni phì : “Mấy như thì tung thị trường. Người bình thường mà gặp .”

Nghĩ một chút, cô : “Ừ, Bùi Nghiễn Lễ cũng tệ.”

Thương Thương ngạc nhiên: “Tự dưng nhắc đến gì?”

Vương Giai Ni hừ một tiếng: “Cậu tưởng tớ ? Hôm qua lúc hai ăn cơm, ánh mắt cứ như đang báu vật .”

Thương Thương đỏ mặt: “Bọn tớ , đừng linh tinh.”

Vương Giai Ni tặc lưỡi: “ công nhận, còn sáng suốt hơn cái đồ ngốc Manh Manh nhiều. Hồi đó tớ Thời Kiến đáng tin, cô tin.”

Nói đến đây, cô bỗng đẩy tay Thương Thương: “Cậu xem ai đến kìa?”

Thương Thương đầu , há hốc miệng kinh ngạc — chẳng gọi Thẩm Phàm Tinh đến ? Sao là Bùi Nghiễn Lễ?!

Loading...