Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 592.
Cập nhật lúc: 2025-05-12 04:46:06
Lượt xem: 651
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thương Thương theo Bùi Nghiễn Lễ đến văn phòng của . Anh một văn phòng riêng, cửa sổ hướng nam, bên ngoài là một cây phong cao lớn, lúc lá bắt đầu ngả vàng nhẹ.
Ngồi việc bên cửa sổ, thỉnh thoảng ngắm cảnh bên ngoài, cảm giác thật sự dễ chịu.
Bùi Nghiễn Lễ mỉm bảo Thương Thương cứ tự nhiên : “Cô uống cà phê?”
Thương Thương chọn : “Ông bà ngoại và ông bà nội của đều thích uống , hồi nhỏ ở cùng họ, nên cũng dần dần thích uống .”
Vì tò mò nên cô nếm thử, lớn lên thì yêu luôn hương vị của lá .
Bùi Nghiễn Lễ tìm : “ lúc giáo sư tặng một hộp Minh Tiền, để pha cho cô một ít.”
Thương Thương gật đầu: “Vâng ạ.”
Khi Bùi Nghiễn Lễ đang pha , cô quanh một lượt. Văn phòng của khá rộng, hai giá sách lớn đầy ắp sách, cô chút tò mò: “Tất cả sách là của ?”
Bùi Nghiễn Lễ khẽ : “Không , lúc đến thì , chỉ mấy quyển bàn việc là của thôi.”
Trên bàn việc một chiếc máy tính, vài cuốn sách và mấy quyển sổ tay.
Những quyển sổ mở , bên trong là nhiều công thức vật lý và đoạn mã mà Thương Thương hiểu gì cả.
Cô ngạc nhiên thốt lên: “Học ngành vật lý khó ?”
Bùi Nghiễn Lễ bê đến: “Đây là đề tài nghiên cứu của cao học, thuộc mức độ bình thường thôi, vật lý nước vẫn còn lạc hậu một chút.”
Thương Thương thấy Bùi Nghiễn Lễ thật giỏi: “Chắc dùng nhiều chất xám lắm, thật sự quá giỏi luôn.”
Bùi Nghiễn Lễ mỉm : “Chỉ là hướng nghiên cứu của chúng khác nên cô thấy thế thôi. Trong mắt thì cô nghiên cứu dược lý còn giỏi hơn, nào là sắp xếp gen, đổi đủ kiểu mà cô vẫn nhớ hết , thật sự quá siêu.”
Thương Thương ngượng ngùng : “Chúng … đang khen quá ?”
Bùi Nghiễn Lễ cũng bật : “Không , thật lòng đấy.”
Anh đưa Thương Thương đến nơi việc, để cô thể dần dần hiểu hơn về cuộc sống của .
Lúc Bùi Nghiễn Lễ việc, Thương Thương ghế sofa cạnh đó sách. Tính cô vốn lười, cũng khá trầm tĩnh.
Đọc sách khiến cô thấy chán, ngược càng càng thấy thú vị.
Còn Bùi Nghiễn Lễ hiếm khi tập trung giáo án, thỉnh thoảng ngẩng đầu cô. Khi cô đó sách, yên tĩnh, ngoan ngoãn, khóe miệng cong lên, như thể điều phiền muộn nào thể cô bận tâm.
Đợi đến khi Bùi Nghiễn Lễ xong việc, Thương Thương cùng căn-tin ăn. Đang ăn thì cô nhận cuộc gọi từ Thẩm Phàm Tinh, bảo cô mau đến công ty, chuyện vô cùng gấp.
Thương Thương cúp máy, tiếc nuối Bùi Nghiễn Lễ: “Hôm nay tiết dạy của , Phàm Tinh gọi , chắc qua xem thử.”
Bùi Nghiễn Lễ mỉm trấn an: “Không , còn nhiều dịp. đưa cô nhé?”
Thương Thương vội xua tay: “Không cần, cần , tự bắt taxi qua là , cũng xa lắm.”
Bùi Nghiễn Lễ đồng hồ, nếu đưa cô thì thời gian cũng đủ: “ đưa cô gọi xe.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-592.html.]
Thương Thương trong taxi, vẫn còn nghĩ ngợi — mối quan hệ giữa cô và Bùi Nghiễn Lễ như , cảm thấy gì đó… là lạ.
Vừa lịch sự, … khó diễn tả thành lời.
Cô vội vàng đến văn phòng Thẩm Phàm Tinh, thấy cô nàng đang đắp mặt nạ, chỉ đạo trợ lý nhỏ sắp xếp đồ đạc. Thấy Thương Thương đến, cô phấn khích hẳn lên: “Mau nè, cây kim tiền chiêu tài em mời về, thế nào?”
Thương Thương kinh ngạc cây kim tiền cao hơn cả , từ san hô: “Em lấy ở ?”
Thẩm Phàm Tinh hí hửng: “Mấy hôm khách hàng đến, em xem qua cho ông một chút, thế là ông nhất quyết tặng em một món, bảo em đến nhà chọn, em là thích cái luôn.”
Thương Thương càng sốc: “Người tặng luôn cho em á? Doanh nhân coi trọng mấy thứ ?”
Thẩm Phàm Tinh vui vẻ bóc mặt nạ mặt:
“Mặc dù coi trọng mấy thứ đó, nhưng em cứu mạng ông đấy. Hôm đó ông đến công ty bàn chuyện, em thấy tướng mạo , liền bảo ông công ty lâu thêm một chút, nếu sẽ họa huyết quang.”
“Ông cũng coi như lời, ở công ty đến tối mới về, còn cho tài xế về . Kết quả là tài xế gặp tai nạn giữa đường, may mà cả.”
“Nghĩ ông vẫn thấy sợ, vì xe va một chiếc xe trộn bê tông hạng nặng. Tài xế trong lúc tự cứu đánh lái lệch , còn thắt dây an . phần xe đ.â.m nát, mà ông hàng ghế — bình thường bao giờ thắt dây an . Nếu ông trong xe, c.h.ế.t thì cũng thương nặng. Vì hôm ông đến tìm em, nhất định cảm ơn tử tế.”
Thẩm Phàm Tinh sang ngắm món quà chọn, vẫn thấy vô cùng ưng ý, cây kim tiền vàng óng ánh , đặt ở đây nhất định sẽ hút tài lộc tứ phương tám hướng.
Thương Thương sững : “Em gọi chị đến công ty… vì tính chị sắp gặp nạn đấy chứ?”
Thẩm Phàm Tinh ngạc nhiên cô: “Chị gì ? Còn tự nghĩ chị sắp gặp nạn? Yên tâm , tướng mặt chị đầy phúc khí, tai họa nào cũng tránh xa, sống bình an đến tận chín mươi chín tuổi chứ!”
Thương Thương chẳng buồn cô vớ vẩn, nhớ chuyện buổi sáng, hừ một tiếng: “Sáng nay chị bảo em tới cứu chị, với Bùi Nghiễn Lễ chứ?”
Thẩm Phàm Tinh khoác vai cô: “Thế nào, bất ngờ ?”
Thương Thương trợn mắt: “Bất ngờ cái đầu em! Chị sợ chết, sợ nghĩ chị là kiểu suốt ngày gây gổ .”
Thẩm Phàm Tinh lắc đầu lia lịa: “Không , khi vì thế mà càng mê mệt Thương Thương của chúng chứ!”
Thương Thương nhịn bật , đưa tay bẹo má cô nàng, hai đùa một trận.
Rồi cùng ghế sofa ăn trái cây, Thẩm Phàm Tinh đút cho Thương Thương một quả nho: “Em chị đang ở chỗ Bùi Nghiễn Lễ, nên mới gọi chị về. Chị thể ở cạnh lâu quá.”
Thương Thương ngạc nhiên: “Giữ cảm giác bí ẩn ?”
Thẩm Phàm Tinh cô gì, giơ tay gõ đầu cô: “Bí ẩn cái đầu chị ! Nhìn hai bây giờ kìa, giống yêu đương chỗ nào? Nhìn em và em trai chị , tốc chiến tốc thắng, một ngày là xong.”
Thương Thương: “……”
Hạt Dẻ Rang Đường
Thẩm Phàm Tinh nâng cằm cô lên: “Em gọi chị đến là để truyền thụ vài chiêu.”
Thương Thương hất tay Thẩm Phàm Tinh : “Không cần, chị thấy như bây giờ là . Chị thích kiểu tình cảm chậm rãi thế , tuy chút thiếu thiếu gì đó, nhưng chị nghĩ là do thời gian tới.”
Thẩm Phàm Tinh tỏ vẻ chán ghét: “Hai lớn đầu mà còn như mối tình đầu.”
Thẩm Phàm Tinh chuẩn dậy rửa mặt thì trợ lý nhỏ hớt hải chạy : “Chị ơi, khách, mời chị xem phong thủy.”
Thương Thương nữa sốc: “Phàm Tinh, đây công ty giải trí ? Sao xem phong thủy cho ?”
Thẩm Phàm Tinh phẩy tay để tâm: “Khác gì , chỉ cần kiếm tiền là !”