Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 620.

Cập nhật lúc: 2025-05-14 02:05:44
Lượt xem: 727

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật Thương Thương cũng , nhưng trong nhà chỉ mỗi cô, ai chở , mà cô lười gọi xe.

Nghĩ nghĩ , cuối cùng cô vẫn từ chối Thẩm Phàm Tinh.

Thẩm Phàm Tinh thì chịu bỏ cuộc, trực tiếp gọi điện cho Thương Thương: “Chị nhất định tới, em bảo Tiếu Tiếu lái xe về đón chị , chị tới nhé.”

Thương Thương lập tức đồng ý: “Được, chị đồ chờ Tiếu Tiếu ngay.”

Tiếu Tiếu đến nhanh, đến nửa tiếng mặt.

Điều khiến Thương Thương ngờ nhất là “ông già thú vị” mà Thẩm Phàm Tinh nhắc tới sống ngay cạnh căn biệt thự nơi mợ cô nuôi thú cưng.

Cũng chính là căn biệt thự mà Bùi Nghiễn Lễ đậu xe.

Thương Thương càng thêm hứng thú, cô cũng gia đình quan hệ gì với Bùi Nghiễn Lễ.

Khi đến cổng lớn, giúp việc đợi, đưa cô đình nhỏ phía sân .

Cuối tháng mười ở Bắc Kinh, trời vẫn còn khá ấm áp. Thẩm Phàm Tinh mặc một bộ váy phong cách Trung Hoa, tay áo rộng, tóc búi cao, gương mặt mộc trang điểm.

Ngồi ở đó, trông thật sự chút phong thái đạo sĩ.

Đối diện với cô là một ông lão ngoài sáu mươi, tóc bạc trắng, nét mặt nghiêm nghị.

Thấy Thương Thương tới, Thẩm Phàm Tinh tỏ vẻ trang trọng dậy, giới thiệu với ông lão một cách nghiêm túc:

“Đây là một bạn của , nhà cô chu sa , nhờ chu sa mới tiếp tục xem cho ông.”

Thương Thương ngẩn , chu sa gì chứ, cô gì về chu sa?

Trợ lý nhỏ nhanh chân đưa hộp bột chu sa cho Thẩm Phàm Tinh: “Ở đây ạ.”

Thẩm Phàm Tinh xoay , lén nháy mắt với Thương Thương, nghiêm mặt : “Chị tạm , đợi em xem xong cho ông lão thì sẽ tới chỗ bạn chị.”

Thương Thương tuy hiểu gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

Khi Thẩm Phàm Tinh ông lão, cô chậm rãi mở miệng: “Ông ông tìm một mối nhân duyên cho con trai út, hy vọng cô gái kinh doanh, hơn ba tuổi?”

Ông lão gật đầu: “, tính , cô gái sẽ giúp ích cho sự nghiệp của nó.”

Thẩm Phàm Tinh nhướn mày: “Ông tìm là để nhờ xem bát tự cho hai họ ?”

Ông lão gật đầu: “ , còn phong thủy trong nhà nữa. Những năm gần đây công ty cứ xuống dốc, mời cao nhân xem giúp, thứ gì đó xung khắc .”

Sắc mặt Thẩm Phàm Tinh nghiêm : “Được.”

Vừa , cô lấy một tờ giấy trắng, rắc bột chu sa lên, dùng ngón trỏ và giữa khép chỉ lên bột chu sa, nhắm mắt lẩm nhẩm.

Như một luồng lực vô hình điều khiển, lớp bột chu sa bắt đầu xuất hiện các nét vẽ, tới lui, chẳng mấy chốc xuất hiện một chữ “hung”.

Ông lão kinh ngạc , rõ ràng cảnh tượng đó chấn động, vì ông rõ, tay Thẩm Phàm Tinh hề chạm chu sa.

Những khác cũng động , chữ đó thật sự từng nét từng nét hiện .

Trán ông đổ mồ hôi, ánh mắt càng thêm kính nể Thẩm Phàm Tinh: “Cao nhân… chữ ý gì?”

Thẩm Phàm Tinh mở mắt, cau mày chữ, im lặng một lúc lâu, ông lão: “Ông từng hai đời vợ đúng ? Không, đúng hơn là ông một phụ nữ bên ngoài?”

Ông lão kinh ngạc cô, do dự gật đầu:

, hồi trẻ xuống nông thôn từng quen một cô gái, với cô sinh một đứa con.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-620.html.]

Việc Bùi Nghiễn Lễ là con ngoài giá thú vốn chẳng còn là bí mật, nên ông cũng giấu.

Thẩm Phàm Tinh gật đầu: “Vậy thì đúng . Người phụ nữ khổ sở mà chết, oán khí nặng, những năm qua luôn bám lấy ông. Hơn nữa, ông với đứa con trai mà cô trân trọng nhất.”

Ông lão càng sửng sốt: “Không thể nào, đứa con trai út của , tuy đón về nhà nuôi, nhưng tiền cần đưa, từng thiếu một xu.”

Thương Thương đến đây thì hiểu rõ mối quan hệ giữa ông lão và Bùi Nghiễn Lễ – thì đây chính là cha m.á.u lạnh vô tình mà Bùi Nghiễn Lễ căm ghét.

Thẩm Phàm Tinh thở dài: “Năm đó, khi cô mắc bệnh nặng, giao đứa con mà quý nhất cho cha ruột là ông, mà ông ngơ. Tiền thì đưa, nhưng đều vợ ông bớt xén. Điều duy nhất khiến ông chú ý là vì đứa trẻ đó quá thông minh, ông cảm thấy nở mày nở mặt.”

“Vì , cô căm hận ông, oán khí tiêu tan nên mãi rời .”

Ông lão đột nhiên thấy lạnh sống lưng, dám mắt Thẩm Phàm Tinh.

Đôi mắt của cô trong sáng, như thể thể thấu tâm can ông. Ông im lặng một lúc hỏi: “Vậy… cách nào hóa giải ?”

Thẩm Phàm Tinh gật đầu: “Tất nhiên là . Nếu là khác thì thể, nhưng thì . Chỉ là… xem ông đồng ý thôi.”

Ông lão cau mày: “Cần bao nhiêu tiền?”

Thẩm Phàm Tinh lắc đầu: “Không , cần đưa tiền cho . Chỉ cần ông chia một nửa tài sản hiện tại của cho đứa con trai mà cô quan tâm nhất, đó đến chùa thắp hương liên tục bốn mươi chín ngày, treo bài vị vãng sinh là .”

Ông lão rõ ràng ngờ đến mức , trợn mắt Thẩm Phàm Tinh:

“Nó về quản lý công ty, còn chia một nửa cổ phần công ty? Làm thể?”

Thẩm Phàm Tinh lắc ngón trỏ: “Không , ông hiểu nhầm . Không chỉ là một nửa cổ phần công ty, mà cả nhà đất, cửa hàng tên ông cũng đều chia đôi.”

Ông lão đập bàn định nổi giận, nhưng Thẩm Phàm Tinh chỉ tay chữ “hung” chu sa.

Ông lão cúi mắt , lập tức nuốt giận trong.

Hạt Dẻ Rang Đường

Những hạt chu sa mịn màng sáng bóng, chữ hung lúc dường như sự biến đổi, nét chữ trở nên dữ tợn và đáng sợ.

Như thể sắp mọc nanh nuốt chửng lấy ông.

Ông cụ Bùi lắc đầu, nhắm mắt mở , chữ đó vẫn y như lúc ban đầu, gì dữ tợn cả.

Chẳng lẽ là ông hoa mắt?

ông dám thêm, cũng dám hành động bất kính nào, khiêm tốn hỏi Thẩm Phàm Tinh: “Không thể bớt một chút ?”

Thẩm Phàm Tinh vẻ khó xử: “Ông xem… mấy thứ cũng đưa cho . Nếu ông tin thì khỏi cần . nếu ông gia đình hưng thịnh, việc kinh doanh khởi sắc thì cứ theo. Quyền lựa chọn ở ông, thể đưa lời khuyên.”

Ông cụ Bùi cắn răng một cái, , cho thì cho. Chỉ cần Bùi Nghiễn Lễ chịu về quản lý công ty là . Ông hỏi Thẩm Phàm Tinh: “Vậy còn chuyện hôn nhân của nó?”

Thẩm Phàm Tinh nhíu mày: “Cũng là đại hung. Cô gái đúng là ích cho sự nghiệp của con trai ông, sẽ giúp con trai ông thăng tiến, nhưng xung khắc với ông.”

Thương Thương suýt bật thành tiếng, câu chắc chắn là Thẩm Phàm Tinh bịa đặt.

Ông cụ Bùi tin thật, cau mày Thẩm Phàm Tinh: “Sao như ?”

Thẩm Phàm Tinh thở dài: “Ông tuổi Dần, cô gái đó cũng tuổi Dần. Một nhà mà hai con hổ, mà yên ?”

Ông cụ Bùi trầm ngâm . Ông vốn tin những chuyện , nếu thật sự xung khắc với ông thì cân nhắc kỹ.

Thẩm Phàm Tinh nhân cơ hội thêm: “Nhân duyên của định , cho nên ông cũng đừng can thiệp nữa.”

Ông cụ Bùi vẫn trầm mặc. Không những thể dùng hôn nhân để kiểm soát Bùi Nghiễn Lễ, còn chia nửa tài sản, cuối cùng còn can thiệp chuyện tình cảm?

Thẩm Phàm Tinh chỉ chữ “hung” chu sa: “Ông xem… chữ đổi …”

_________

sr mấy bà, tui thực sự ngờ phiên ngoại nó dài như thế mà vẫn T_T

Loading...