Trẻ con thường mắc bệnh quên, chỉ cần ở thời điểm bé khóc lấy một biện pháp nào đó dời lực chú ý của bé, tiếng đứt, nếu cũng dễ dàng như .
Quả nhiên, Tiểu Tại Tại mẹ dẫn đường chỉ lo ăn cánh gà, cũng có tâm tư quan tâm tới cái hàm răng của mình nữa.
Chờ bé ăn xong, tâm tình bình phục lại, Tô Hân Nghiên cùng Ninh Viễn Hàng dẫn bé đến cửa nhà cầm theo chiếc răng sữa nhỏ.
“Con cầm cái răng nhỏ này ném lên nóc nhà , về răng sẽ mọc lại con sẽ tiếp tục có một hàm răng xinh đẹp nhé, chúng cùng đem chiếc răng này ném lên ?”
“Dạ.” Tiểu Tại Tại được ba ba ôm, tay nhỏ nắm răng sữa, dùng hết lực, đem nó lên nóc nhà.
Dưới ánh trăng, răng sữa nhỏ hình thành một đường parabol biến mất trong bóng đêm.
Không nó ở mái nhà , nhưng dù nó cũng ném ngoài cũng thể lấy .
Sau khi cùng con gái ném răng , mắt thấy thời gian cũng còn sớm, Tô Hân Nghiên liền vội vàng giục mọi người tắm rửa.
Đêm nay còn đón giao thừa, ngủ thì có lẽ , nhưng là mới nướng BBQ nhiễm một toàn là mùi của BBQ, nhiễm mùi này nếu được tắm rửa sạch sẽ, sẽ khiến người bên cạnh khó chịu khi ngửi thấy.
Thừa dịp các thành viên trong nhà đang tắm rửa sạch sẽ, Tô Hân Nghiên ôm con gái trở về phòng.
Cô hỏi bọn họ Trương gia trải qua những gì.
Chính yếu chính là, đến tột cùng Trương gia đang ấp ủ cái tâm tư quỷ quái nào, lại còn cố ý lôi thêm con gái cô theo.
Nói cái gì mà ‘ bà Trương khi c.h.ế.t muốn nhìn lại cháu trai của mình ’ loại chuyện ma quỷ cô tin.
Nói trắng , con gái do cô sinh chả có lấy một xúi xui gì quan hệ với Trương gia, dựa cái gì mà qua nhìn bà sắp chết? Bọn họ là ai?
Lúc đang cố kỵ tâm tình của mẹ chồng cùng mấy đứa con trai mới phát, nhưng đại biểu cô sẽ bỏ qua chuyện này.
Lúc chỉ mới bắt đầu .
“Bà ngoại của trai……”
Tiểu Tại Tại đối với mẹ tự nhiên là giấu giếm, nhanh chậm khai hết mọi chuyện cho mẹ , còn đem những tiểu tâm tư của Trương gia khai hết.
Nghe thấy Tô Hân Nghiên nổi trận lôi đình.
“Mấy người này ̣nh làm gì? Con gái của mới năm tuổi! Đã bắt đầu nhớ thương hôn sự của bé , người đã xấu, nhưng nghĩ cũng thật đẹp.”
“Mẹ, con 6 tuổi.” Tiểu Tại Tại khoe sáu ngón tay cho mẹ xem.
Tô Hân Nghiên véo nhẹ má mỡ cả con gái, tức giận : “Năm hết, sáu tuổi, sáu tuổi, thậm chí sáu tuổi là giả, đủ tuổi, pháp luật công nhận."
“ mà 6 tuổi!” Tiểu hài tử nhưng vui khi tuổi còn nhỏ.
Không có thời gian cãi với con gái, Tô Hân Nghiên tìm cái lấy cớ, đuổi bé ngoài chơi với các trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-151.html.]
Chờ khi Tiểu Tại Tại , cô mới lên, ánh mắt bất thiện trừng Ninh Viễn Hàng biết từ khi nào đã tiến vào: “Đều hả? Trương gia, muốn giải quyết như thế nào, để em giả quyết?”
Cô cũng là một người hiền lành gì.
Chuyện , Ninh Viễn Hàng từ rất lâu đã , Tô Hân Nghiên cũng bao giờ cố ý ở mặt chồng ngụy trang bản tính của mình.
Cho nên , vợ nói những lời tuyệt đang giỡn.
Tiểu Tại Tại chính là vảy ngược của Tô Hân Nghiên, ai dám động vào bé , mặc dù chỉ là nổi lên ý niệm, còn kịp động thủ, đều sẽ bị cô hung hăng dạy dỗ.
Tô gia đã suy ̀n là đám buôn người bị bắt giữ hết tất cả, cả những bức thư được gửi đã bị đốt hết sạch .
Ninh Viễn Hàng nắm lấy bàn tay trắng của vợ, nhẹ nhàng xoa lên mu bàn tay mềm mại với những vết chai dày của .
“Để giải quyết, em đừng làm gì cả cho mệt.”
Tô Hân Nghiên hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt hoãn lại: “Nói , vợ của , đến tột cùng là chuyện như thế nào? Ban đầu là ngoài ý qua đời? Sao trong đó lại còn lắm chuyện như vậy?”
Ninh Viễn Hàng trầm mặc lại, dứt khoát bế vợ lên giường, tựa cằm bờ vai mảnh mai thơm tho của cô, thì thầm.
“Kỳ thật, và cô ấy, cũng chỉ phát sinh ba quan hệ.”
“Cái quỷ gì đấy?”
Đại não Tô Hân Nghiên mắc kẹt lại trong nháy mắt, đó mới nhận chồng đang nói gì.
Cô nhịn được kinh ngạc, tiêu điểm đầu tiên là: “Vậy vợ của cũng thể hoài thai? Thể chất tốt thật?”
Nếu đổi thành truyện tổng ̀i bá đạo, vị sợ vẫn là một nữa chủ, một đêm liền có, đó mang bầu chạy gì đó, đó lại có chuyện ngoài muốn trở về.
“Không phải với cô ấy cảm tình rất tốt ?” Tô Hân Nghiên hỏi.
“Chưa tới , cô ấy là do mẹ chọn cho , lúc kết hôn còn từng thấy mặt, kết lúc bởi vì phải tham quân, về nhà thể đếm đầu ngón tay, cho nên mặc dù ba người con trai, kỳ thật đối với cô ấy cũng .”
Nói trắng là, hai .
“Khả năng chính là bởi vì như , hàng năm cô ấy ở nhà một mình, chút tịch mịch, đó……”
Câu kế tiếp Ninh Viễn Hàng nên lời.
Mặc dù cảm tình gì, là một đàn ông, vợ cắm sừng, sẽ khiến lòng tự trọng tổn thương.
Anh thương tự tôn của , Tô Hân Nghiên lại thương, trực tiếp nói một câu: “Tiếp ?”
“…… Được rồi.”
Ninh Viễn Hàng cọ cổ vợ, hít một hương thơm cô tiếp: "Cô và đàn ông bên ngoài hình như ở bên mấy năm, nhưng đây đều giấu kỹ nên phát hiện. Lâu dần dũng khí của cô ấy dần dần lớn lên, mấy tháng khi sinh Tiểu Hiên, cô ấy thật sự mang đó về nhà làm việc, đúng lúc nửa đêm bắt gặp. "