Ngũ quan của diễm lệ tinh xảo, khóe mắt được vẽ một vài vệt màu đỏ, lộ một đôi mắt phượng uy nghiêm và thanh tú, phảng phất nét quyến rủ xa, khiến cho người nhìn vào bị câu mất hồn phách.
Trong lòng nhịn được cảm thán, quả thực là một đại ma đầu Ma giáo phong hoa tuyết nguyệt!
Đương nhiên, đó thuộc về cái nhìn của người ngoài.
Dáng vẻ của Ninh Hiên dừng ở trong mắt của em gái ruột, lại biến thành……
“Cái bộ dáng quỷ gì đấy?” Tại Tại mắt nhìn đầy sự ghét bỏ, thiệt tình cảm thấy ba cô trang điểm thành cái ̣o hình quỷ quái linh tinh gì đây.
Vốn đang đợi ánh mắt kinh diễm của em gái, Ninh Hiên: “…… Hừ, cái đồ trẻ con biết thưởng thức.”
“Anh cũng chỉ hơn em có 4 tuổi chứ gì, người lớn ha?”
Nghiêm Phong nhìn thấy hai em nhà này sắp cãi , vốn trong nhà cũng có hai đứa trẻ, quen với việc giải quyết các mâu thuẫn nhỏ của trẻ con, đã kịp thời , đánh gãy khí tràn ngập khói súng của hai người.
Thuận thế sang chuyện khác : “Đạo diễn, Tại Tại, mọi người chuẩn bị tốt rồi vào thôi.”
Ninh Hiên quên chính còn ở phim trường, là đạo diễn, còn gánh vác trách nhiệm quản lý cả một đoàn phim.
Cho nên rất nhanh đã thu liễm cảm xúc, hề hành động theo cảm tình.
“Những điều vừa dạy em hiểu ?”
Mới thừa dịp ăn cơm trưa, Ninh Hiên mượn cơ hội giảng giải lại phần diễn ở buổi chiều cho em gái .
Đừng Tại Tại một lòng nhào ăn cơm, nhưng cô thực sự một cách nghiêm túc nên bây giờ mới nói: “Nghe hiểu.”
“Vậy được, bắt đầu .”
Theo một tiếng lệnh của đạo diễn, mọi người nhanh chóng các chỗ, chuẩn bắt đầu phim vào buổi chiều.
Ở cảnh đầu tiên buổi chiều, chúng sẽ câu chuyện về một gia đình êm ấm và hòa thuận của nam chủ, phá hủy chỉ trong một đêm bởi Đại ma đầu.
Cả nhà nam chủ, ngoại trừ nam chủ khỏi nhà vì mua châu thoa cho muội muội, còn những người khác đều bị đại ma đầu tu luyện ma công nên bị tẩu họa nhập ma giết hại hết.
Chờ khi nam chủ đột nhiên cảm thấy đáy lòng bất an, vội vàng gấp trở về, thứ đối mặt với hắn lại là thi thể lạnh băng của cả nhà.
Tiểu Nguyệt- muội muội mà hắn yêu thương nhất còn c.h.ế.t nhắm mắt mà ngã vũng máu, hai mắt vẫn luôn chằm chằm về phương hướng ở cửa, dường như đang thắc mắc vì mãi ca ca về cứu mọi người?
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-410.html.]
Tiểu Nguyệt bao giờ nghĩ tới, ngày mà vốn gia ̀nh nàng phải hạnh phúc quây quần bên chúc mừng sinh thần mười năm tuổi của nàng lại là ngày giỗ của cả nhà.
Vào lúc hồng y ma đầu với khuôn mặt dữ tợn rút kiếm , nàng còn đang trố mắt.
Cho đến khi nhìn thấy mẫu chắn trước mặt nàng bị ma đầu một kiếm giết chết, máu tưới ấm áp bắn lên mặt của nàng, lúc mới hoảng sợ vô cùng mà thét chói tai.
“A a a ——!”
“Tiểu Nguyệt chạy, chạy mau!”
Nghe thấy tiếng la gian nan này, Tiểu Nguyệt lúc mới từ trong sự sợ hãi hồn lại, đó liền thấy cha phun m.á.u tươi, ngã mặt đất rồi liều mạng gắt gao ôm chặt lấy hai chân của đại ma đầu, chỉ để cho nàng có thời gian chạy trốn.
“Cha……” Nàng lóc tê tâm.
“Chạy mau, chạy!”
Cha Tiểu Nguyệt còn đang liều mạng giữ chặt chân của đại ma đầu để nữ nhi chạy .
Biết bản tay trói gà chặt căn bản thể cứu được cha dưới lưỡi kiếm của ma đầu khát máu, lưu cũng chỉ làm một người chịu chết, cha mẹ bảo vệ mình một cách vô ích, Tiểu Nguyệt cuối cùng cũng chỉ thể khóc hai hàng lệ dài, nâng bước chạy thoát.
Nàng chạy, liều mạng mà chạy, chỉ cần chạy mới có người để hét lên cầu cứu, lẽ còn thể có một cơ hội sống sót.
Đáng tiếc, nàng vừa mới bước chân đến cửa lớn, một đạo kiếm lạnh lẽo theo tới, đ.â.m thẳng n.g.ự.c cô một cách thương tiếc.
Đôi mắt kinh hãi mở to, nàng chậm rãi cúi đầu, tầm mắt rơi trường kiếm sắc bén đ.â.m ngoài ngực, m.á.u đỏ sậm lan tràn thành từng mảng lớn, rút từng tia sinh mệnh của nàng.
Thanh trường kiếm rút , thể thanh tú còn sức chống đỡ rơi vũng máu, đôi mắt mở to đến c.h.ế.t cũng nhắm , kiên trì chằm chằm phương hướng ngoài cửa.
Ca ca…… Không cần phải trở về nữa ……
“Cắt! Rất tuyệt, cảnh này qua!”
Với tư cách là trợ lý đạo diễn dẫn dắt hiện trường, nhịn mà muốn vỗ tay nhiệt liệt tán thưởng Tại Tại, mà nhân viên công ́c cũng vỗ tay theo.
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên khẳng ̣nh kĩ thuật diễn của Tại Tại.
Ai cũng đoán , cô gái từng tiếp túc với diễn xuất bao giờ này, ấy thế mà trong lần diễn đầu tiên đã có thể trôi qua hoàn hảo như vậy.
Nghĩ đến đạo diễn cũng là một diễn viên tồi, mà cô gái này là em gái ruột của đạo diễn, nhịn cảm thán: “Có lẽ thiên phú là do di truyền ?”
Mặc kệ , dù thì cũng đã qua cảnh này, thì cũng đều hưng phấn.