Không ít còn suy đoán Lan Ỷ là đã học được công phu đã thất truyền rồi , bằng lại có thể lợi hại được như vậy!
“Oa trời đất ơi, Ỷ ca đẹp trai quá xá!”
Tại Tại khi xong toàn bộ câu chuyện mặc dù thấy được hiện trường, cũng thể tưởng tượng được hình ảnh , khỏi kinh ngạc cảm thán, đó nhìn Lan Ỷ với đôi mắt lấp lánh, xưng hô đã đổi thành ‘ Ỷ ca ’.
Lan Ỷ cũng cảm thấy khá vừa lòng với xưng hô như thế này, khẽ nhướng mày, giọng từ tính và nhu mì lộ vẻ lười biếng bất cẩn: "Cũng bình thường thôi."
“Thường gì mà thường chứ, thật sự đẹp trai lắm luôn đó!”
Ngay cả Chương Đào cũng cảm thấy lần này Lan Ỷ đẹp trai vô cùng.
“Các em đang nói về vấn đề đẹp trai gì đấy? Có thể về , thôi.” Ninh Hiên giúp nhóm bạn cùng phòng của em gái giao thiệp với cảnh sát xong, liền đây đón người.
“Chờ một lát nữa thôi, tụi em vẫn lấy hành lý.”
Cảm xúc của Tống Giảo vững vàng hơn nhiều, cô lau lau nước mắt, vùi đầu chạy qua một bên lấy hành lý của hai cô lại đây.
Chương Đào tự giác hỗ trợ.
Người mà quen biết Tống Giảo đều , người này chân chính là em gái mềm mại, là kiểu người có thể kiều nhược, căn bản sức lực gì, để cô vác hành lý của một mình cô đã là có chút quá sức, huống chi là của hai .
“Em thế nào rồi, thể tự được ?”
Ninh Hiên cũng chú ý tới một người bạn cùng phòng vô cùng xinh đẹp của em gái, chút lo lắng đối phương thể tự đường được.
“Em thể.” Lan Ỷ gật đầu, trực tiếp nhảy lò cò .
Còn kịp nhảy được hai bước, cô Tại Tại ngăn cản ngồi xuống.
“Cậu đừng nhảy như vậy nữa, làm tớ xem đến kinh hồn bạc vía, vẫn nên để ba tớ cõng cậu .”
Tại Tại liếc mắt Ninh Hiên một cái, lại liếc mắt nhìn lại bạn cùng phòng, ám chỉ cũng khá rõ ràng.
Em gái đều đã như , Ninh Hiên cũng thể cự tuyệt, chỉ thể thuận theo mà xổm mặt Lan Ỷ, đôi tay để , bày một tư thế giống với gà mẹ tung cánh.
Có chút buồn cười.
Tại Tại mím môi nhịn cười một chút, cô chịu đựng nụ môi, còn trai cô vì cô mới đồng ý ngồi xuống, thể nhạo được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-419.html.]
Bằng xong thẹn quá hóa giận bỏ lại các cô chạy mất thì phải bây giờ?
Vết thương ở chân của Lan Ỷ vô cùng đau đớn, vừa rồi cô vẫn luôn nhịn đau, bởi vì nếu cô mà lộ một mặt yếu đuối, Tống Giảo sẽ càng thêm tự trách áy náy.
Cho nên mặc dù đau, cô cũng chỉ thể cố kìm nén.
lúc trai của Tại Tại hỗ trợ, cô cũng cần phải cố nhịn nữa, trực tiếp dưới sự trợ giúp của Tại Tại bò lên, đó ngồi một cách ổn ̣nh vững chắc.
“Cảm ơn.” Đôi tay của Lan Ỷ đỡ lấy hai vai Ninh Hiên, thấp giọng cảm ơn.
Lần đầu tiên thấy thanh âm độc đáo này, Ninh Hiên tự giác được mà nghiêng nghiêng đầu.
Cô nương nếu như hát, khẳng định thể hồng.
Anh có chút thời mà thầm nghĩ.
“Không cần cảm ơn.” Suy nghĩ trong lòng ảnh hưởng đến câu trả lời hời hợt, khi Ninh hiên đáp một cách ngắn gọn, cùng Lan Ỷ lưng bước ngoài.
Sợ cẩn thận đụng tới địa phương xấu hổ của con gái nhà người , đôi tay lúc đỡ lấy lan ý đã nắm chặt lại, cố gắng lấy tay áo che chỗ tiếp xúc với cô gái này.
Lan Ỷ đương sự, tất nhiên có thể cảm nhận được sự chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ của Ninh Hiên.
Cô nhịn được mỉm cười, trong lòng nghĩ đối phương quả thực là một người tồi.
Khi Lan Ỷ được cẩn thận đặt ở ghế xe, Tống Giảo và Chương Đào cũng xách vali , hai nhét vali trong cốp xe, đó ý thức chen ghế của xe, với Lan Ỷ.
Tại Tại thì tự giác lên ghế phụ ngồi.
Trước khi Ninh Hiên khởi động xe , đầu hỏi một câu: “Các em có muốn một chuyến đến bệnh viện ?”
Rốt cuộc có người thương, dù cũng khám thử.
“Không cần, chúng em được cảnh sát đưa kiểm tra khi tiến đồn cảnh sát. Bác sĩ vấn đề gì nghiêm trọng. Chỉ cần uống thuốc vài ngày là ." Lan Ỷ đối phương là chủ yếu hỏi bản , vì cô lịch sự trả lời lại.
“Vậy được, chúng về nhà.”
Ninh Hiên về nhà tất nhiên là về Ninh gia.
Bây giờ gần chín giờ mười giờ, muộn quá hai cô gái lỡ chuyến tàu, về nhà thì sớm nhất cũng chỉ thể bắt chuyến tàu ngày mai, nghĩa là đêm nay họ còn nơi nào để . .
Dù hôm nay em gái cũng đã mời một người bạn về ở một vài ngày, nếu lúc thêm hai nữa thì cũng chả cả.