Lại là một kì thi cuối kì tiếp.
Tại Tại khi chịu đựng mùa đông lạnh giá, cầm theo túi bút chì bước khỏi phòng thi, cả đang lung lay, bộ dáng như bị rút hết linh khí.
Chương Đào buồn mà đỡ lấy cô: “Không đến mức đó chứ? Chã nhẽ việc thi lại biến cậu thành thế này à.”
“Việc thi thì biến tớ thành kiểu này, đây tất cả là do tối hôm qua tớ ngủ đủ.” Tại Tại che miệng , buồn ngủ mà ngáp một cái.
Ngày hôm qua cô nhận được một cuộc gọi từ trong nhà.
Là mẹ cô gọi lại đây, chị dâu cả của cô mang thai, tức khắc mừng rỡ khôn xiết.
Kết quả cảm xúc quá kích động, dẫn tới việc cả buổi tối cô lăn lộn, cảm xúc ổn ̣nh nên ̀i nào ngủ nổi, thế cho nên ngày hôm trong lúc thi cứ ngủ gà ngủ gật cũng may là cô học tập tốt, cơ sở vững chắc, mới có thể trong trạng thái này mà vẫn có thể hoàn thành được bài thi.
mà khi khỏi phòng thi thì lại chịu được nữa rồi.
Bây giờ cô chỉ muốn tìm một chỗ nào đó, trực tiếp ngủ.
“Cậu cố chịu một lát nữa , chúng về kí túc xá ngủ tiếp.”
Chương Đào đỡ Tại Tại về hướng kí túc xá của bọn họ, mà người biết chuyện, chỉ một cách đơn thuần hình ảnh này, còn tưởng rằng Tại Tại đang bị .
Không chừng, nửa đường, một bạn nữ bụng tiến tới hỏi: "Bạn học đau bụng kinh ? Nếu nghiêm trọng quá sẽ đưa bệnh viện. Đây là chuyện đùa."
“Không phải phải, cậu ấy hôm qua ngủ đủ, lúc mới bị mệt rã rời .” Chương Đào hổ mà giải thích cho người hiểu, còn thuận tiện nhẹ nhàng nhéo cái eo nhỏ của Tại Tại.
Eo chính là bộ phận mẫn cảm nhất Tại Tại, việc này trực tiếp làm cô cô tỉnh ́o luôn.
“Ai nha cậu gì nha!”
Trong nháy mắt cô mở to hai mắt, đánh bay cái tay hư của Chương Đào còn đang nhẹ nhàng bóp phần thịt ở eo của cô , thở phì phì phò phò.
“Không gì, chính là nhắc nhở cậu phải tỉnh ́o lại thôi.”
Chương Đào xong, giương mắt lên nhìn, bạn gái vừa rồi đã xấu hổ chạy rồi, cô gãi gãi đầu, chút ảo não: “Quên cảm ơn sự quan tâm của người rồi.”
“Cảm ơn cái gì?” Tại Tại lười biếng mà dựa Chương Đào, chả khác gì người xương.
Chương Đào đơn giản nói lại chuyện vừa rồi, Tại Tại thấy, cũng có chút ngượng ngùng: “Về có lẽ người muốn nhìn thấy chúng nữa .”
Đây cũng quá hổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-589.html.]
“Tớ cũng như cảm thấy.” Chương Đào đồng ý.
Cuối cùng hai vẫn về ký túc xá, nhưng lại phải bởi chuyện nhỏ này, mà là vào lúc nửa đường, gặp được người nhà của Tại Tại.
“Ai ai, tỉnh tỉnh, vị của cậu tói đón cậu kìa.”
Chương Đào vỗ vào Tại Tại đang buồn ngủ đến m.ô.n.g lung, ý bảo cô ngước mắt lên nhìn.
Tại Tại nhướng mắt, quả nhiên là Cố Diệp Chu đang mặc áo gió màu nâu nhạt, thẳng cách đó xa, cô với một nụ cười ôn nhu.
Nhiều cô gái ngang qua thường đổ dồn ánh mắt .
Không biện pháp, ai kêu lại đẹp trai cao ́o như vậy, còn mang mình khí chất tuyệt với của một mỹ nam hiếm có khó gặp làm gì chứ.
Có một vài người lớn mật, ngo ngoe rục rịch muốn xin phương thức liên hệ.
Đáng tiếc, còn đợi các cô hành động, liền thấy bóng dáng nhỏ nhắn bay trong vòng tay của trai, trai cũng nhẹ nhàng đưa tay đỡ lấy cô cúi đầu nhìn cô gái nhỏ đầy nuông chiều.
Thì là hoa đã có chủ, quả nhiên cực đại soái ca dễ có được như vậy.
“Sao hôm nay lại ̉nh tới đón em thế?” Khi thấy bạn trai, Tại Tại lập tức hoạt bát mà phi thẳng vào trong lồng ngực , ngửa đầu lên hỏi.
Hoàn quên mất mấy phút trước bản còn buồn ngủ tới mức chỉ hận thể nằm bò đất ngủ luôn.
Chương Đào ở phía vô ngữ mà trợn trắng mắt.
“Quả nhiên, tình yêu sẽ khiến tinh thần của người tăng gấp trăm .”
“Thì mỗi lần cậu nhìn thấy Trình đại giáo thảo mà chả có tinh thần à.” Tại Tại khách khí mà đáp lễ cho bạn cùng phòng.
Trình Tích bởi vì mang trong mình một nhan sắc của mối tình đầu, mà vinh hoạch được nhóm người Tại Tại tặng cho danh hiệu ‘ Trình đại giáo thảo ’.
Đương nhiên, những người bạn trai của những người khác cũng thoát khỏi việc đặt biệt danh này.
Ninh Hiên là đại mỹ nhân Ninh, cùng với Lan Ỷ tạo thành tổ hợp mỹ nhân.
Mà Cố Diệp Chu thì là bác sĩ Cố, vị trí bác sĩ thiêng liêng của rõ ràng lấn át ngoại hình khiến trở thành mỹ nhân hai.
Chương Đào vốn đang cái gì, kết quả ngoài ý thấy một hình bóng quen thuộc, biểu tình mặt lập tức đổi.
Từ hâm mộ biến thành khoe khoang.
“Hừ, đừng tưởng rằng chỉ mỗi cậu cũng có người tới đón, chụy đây cũng có nhé!”