Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 690
Cập nhật lúc: 2024-10-29 07:28:40
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cảm ơn em Tại Tại nhiều.”
Có thể quang minh chính đại có được cơ hội sờ đuôi khủng long, Lan Như thể bỏ lỡ?
Hai mắt bé sáng lấp lánh cảm ơn, đó yêu thích nỡ buông tay mà nắm lấy cái đuôi khủng long mềm mại nắm bóp, giống như chơi thú bông, chơi vô cùng vui vẻ.
Không nhịn xuống, Lan Như cất lời hỏi: “Bộ quần áo này, em mua ở nơi nào thế?”
Về bé sẽ bảo ba ba và ma ma mua cho bé một bộ.
Vấn đề đã làm khó Tiểu Tại Tại.
Bé gãi gãi cái đầu còn ướt, trong lòng khó hiểu, giọng sữa đáng yêu đầy mê mang: "Không, em ."
mà bé biết người biết bộ đồ này mua ở .
Tiểu Tại Tại nắm lấy tay của Lan Như, kéo cô bạn nhỏ đến cửa phòng bếp.
Nghiêng đầu.
“Anh trai……”
Nghe thấy giọng sữa mềm như bông rất quen thuộc đang gọi mình, Ninh Hiên đầu lại, lúc thấy có một cái đầu khủng long đáng yêu ngoài cửa, nhịn được thấy buồn cười.
“Làm , bụng đói rồi ? Vừa lúc chiên xong cá trạch rồi, nào lại đây mỗi người một con nha, cẩn thận nóng”
Ninh Hiên gắp hai miếng trạch rán gắp , dùng khăn giấy gói cẩn thận phía để hai bé bỏng tay.
Anh còn chuẩn bị thêm cho hai bé một ̃a tương cà chua, để hai bé có thể đứng ăn, cách ăn khác gì khoai tây chiên.
Mà kiểu ăn như thế này lại chính là cách ăn mà mấy bạn nhỏ thích ăn nhất.
Tiểu Tại Tại và Lan Như cầm cá trạch ́n giòn và ̃a sốt tương cà chua đã quên mất dự ̣nh hai bé tới đây để làm gì, sôi nổi chạy về phía cái bàn trong khu vườn nhỏ , một bên chấm tương cà chua ăn cá trạch, một bên hi hi ha ha, cũng đang nói về chuyện gì.
Cá trạch đã được Ninh Hiên bọc thêm một lớp bột màu vàng ́n giòn, cắm một miếng ngoài giòn trong mềm, bên trong hề có xương, hoặc là xương đều được chiên giòn, trực tiếp nhai mấy lần là có thể nuốt.
Một con cá trạch chiên giòn cũng khá lớn, nhưng hai bé đã ăn hết rồi.
Hai bé vẫn đã còn thèm nên lại xin tiếp, nhưng Ninh Hiên cho.
“Không , trẻ con thể ăn quá nhiều thực phẩm chiên ́n, sẽ tốt cho cơ thể.”
Bị cự tuyệt, Tiểu Tại Tại bĩu môi, nhưng vẫn ngoan ngoãn, tiếp tục khóc lóc đòi, ngược Lan Như ầm ĩ trong chốc lát, đó một ánh mắt sắc bén của Lan Ỷ liếc thì ngoan ngoãn lại.
Nói thật, Lan Ỷ khi bắt đầu hung dữ thì thật dọa .
Tiểu Tại Tại có chút sợ, trong lúc ăn cơm còn tận lực ngồi dịch về phiá trai, rời xa chị gái xinh đẹp nhưng đáng sợ .
Chú ý tới hành động bài xích của tiểu gia hỏa, Lan Ỷ cũng thèm để ý.
Cô lấy đũa gắp cho Tiểu Tại Tại một miếng thịt kho ̀u mềm mại , tức khắc, tiểu gia hỏa nguyên bản còn đang trốn tránh bây giờ đã dịch trở về chỗ cũ của bản , nắm lấy cái bát nhỏ của mình, nở một nụ cười ngọt ngào về phía cô.
“Cảm ơn chị Lan.”
“Không cần khách khí.”
Quả nhiên, chỉ cần nắm được điểm yếu là bản tính ham ăn của bé, muốn dỗ cũng khó.
Sau khi ăn xong cơm chiều, bốn tổ khách quý được tiết mục tổ tập hợp ở trong một cái sân nhỏ chuẩn bị chơi một trò chơi.
Xét thấy các bé cưng quá nhỏ nên các trò chơi do tổ tiết mục đã thiết kế đơn giản, chẳng qua là ném khăn mùi xoa là một, hai hoặc ba hình gỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-690.html.]
Trò chơi tuy rằng đơn giản ấu trĩ, nhưng người lớn và các bé cưng đều chơi rất vui vẻ, thanh âm hi hi ha ha ha cũng dừng lại.
Khán giả trong phát sóng trực tiếp cũng xem thấy vui vẻ.
【 Thật là zui. 】
【 Ha ha ha…… Không ngờ rằng Ninh đạo lại có một mặt trẻ con như vậy. 】
【 Thiết lập cao lãnh chi hoa đã sụp đổ. 】
【 Bé con thật đáng yêu. 】
【 Nhóm bé cưng đáng yêu quá trời. 】
……
Trò chơi qua , Tiểu Tại Tại chơi mệt mỏi giống như một bé khủng long đáng yêu, mềm mại ngã vào trong lòng trai, chiếc đuôi nhỏ của bé đung đưa nhẹ nhàng phía . Giống như cô chủ nhỏ của nó, bắt đầu chìm giấc ngủ.
Ninh Hiên ôm em gái, Lan Ỷ cũng giống vậy, hai kết bạn trở về .
Vừa đơn giản nói chuyện phiếm.
Đi được một nửa đường, phát hiện ở chỗ cổ của bản có chút ngứa, Ninh Hiên cúi đầu nhìn xuống, thì là tiểu gia hỏa dựa vào đầu vai đã ngủ .
Cho Lan Ỷ một ánh mắt, hai đồng thời giảm thanh âm, trong bầu khí im lặng mà đưa hai bé về nhà.
Khi được ba đặt lên giường, Tiểu Tại Tại có tỉnh một chút.
Bé nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ma ma, ma ma.”
Ninh Hiên , trực tiếp lấy gấu trúc thú bông ở đầu giường nhét vào trong lòng bé: “Ma ma đây.”
Tiểu Tại Tại ôm gấu bông, cọ gương mặt nhỏ đáng yêu vào phần lông xù ở bụng của gấu bông, dần dần có những giấc mơ đẹp.
MÀ khi bé ngủ, tiết mục tổ nhanh chóng trả điện thoại cho khách quý.
Ý của bọn họ khi đưa điện thoại là muốn nhóm khách mời gọi điện về nhà, thông báo một chút tình huống của các bé cưng về cho trưởng bối trong nhà biết, cũng coi như là một phần thường xem.
MÀ tổ tiết mục lại dự đoán được các bé cung đều đã ngủ, mà chỉ còn mỗi Trương Tử Tuấn là ngủ, cho nên các trai chị gái chỉ có thể gọi điện về nhà một mình.
Ninh Hiên tự hỏi một chút, mới đánh máy gọi điện về cho ba ba.
Điện thoại kêu bíp hồi lâu nhưng thấy ai trả lời.
Hiển nhiên, Ninh Viễn Hàng hiện tại đang vội.
“Mình biết ngay mà.” Anh bất đắc dĩ mà lắc đầu, ngược gọi điện cho cả.
Bên Ninh Hàn kết nối nhanh, thậm chí còn gọi video, bối cảnh là Ninh hiên liền cả của đang thêm giờ ở công ty.
“Anh cả, đang làm việc ?” Anh biết nhưng vẫn cố hỏi.
“Ừm.” Ninh Hàn lên tiếng, đó hỏi: “Tại Tại như thế nào rồi?”
“Đây, ngủ ngon trông khác gì một chú heo con.” Ninh Hiên đưa điện thoại đến bên người em gái đáng yêu, để cho cả chiêm ngưỡng dáng khi ngủ của Tiểu Tại Tại.
Nhìn thấy em gái nhỏ ngủ say đến mức khiến mặt nhỏ ửng hồng lên và dễ thương như khi, Ninh Hàn bé quen dần khi cùng lão ba chương trình thực tế nên cũng yên tâm.
“Chăm sóc cho con bé thật tốt, bên lão nhị thì cần lo lắng, buổi sáng…… Tiến hành rất thuận lợi.”
Sợ Tiểu Tại Tại ngủ say, thấy của của đối thoại hai em, cho nên ba chữ ' phẫu thuật ' Ninh Hàn cố tình lược quá, dù chỉ cần Ninh Hiên hiểu là được rồi.