Vẫn là cách chữa lành cũ, nhưng khiến người nhất thời cảm thấy hết đau.
Bạch Hinh đưa tay ôm lấy Tiểu Tại Tại, cúi đầu hôn nhẹ lên má của Tại Tại một cái: “Tại Tại thật ngoan.”
“Hí hí……”
Tiểu gia hỏa thẹn thùng che lại khuôn mặt nhỏ rồi cười thẹn thùng.
Còn may là Bạch Hinh bỏng ở tay trái, cũng ảnh hưởng tới việc cô dùng cơm.
Đơn giản là lấp đầy bụng, cô nhớ mục đích đến, nhưng cô lại cảm thấy cần hỏi gì cả.
Thực sự yêu cầu một câu trả lời, cũng chỉ thể .
Trước đối phương quan tâm nên lười nhúng tay việc riêng, bây giờ đối phương quan tâm, đương nhiên nguyện ý lo liệu.
Đầu ngón tay trong vô thức siết chặt chiếc nhẫn cưới tay.
Bạch Hinh đột nhiên nhớ tới, chiếc nhẫn này là cô và Ninh Hàn cùng cửa hàng châu báu mua, còn một màn cầu hôn vốn có?
Khi đó của bọn họ, thịnh hành lấy nhẫn cầu hôn, đều là xem mắt, khi hai bên cha gặp mặt, ăn bữa cơm, cơ bản hợp ý thì sẽ lãnh chứng.
Một chút lãng mạn đều .
Thật trong xương cốt Bạch Hinh là một người thích lãng mạn, tuy là một nữ cường nhân, nhưng cô lại là một nhà thiết kế thời trang, bốn bỏ năm lên cũng coi như là cái nghệ thuật, chút tế bào lãng mạn cũng rất bình thường.
Đáng tiếc, năm đó cô mắt mù, coi trọng cái một người đàn ông có phong tình.
Từ tận đáy lòng thở dài, Bạch Hinh giương mắt nghiêm túc mà về phía Ninh Hàn: "Đêm nay chúng , chuyện .”
Hiện tại , Tiểu Tại Tại còn đã ở đây, những đề tài thích hợp nói trước mặt trẻ con.
Ninh Hàn , hầu kết lăn lộn, : “…… Được.”
Thật đối với cuộc hôn nhân này, tâm muốn kết thúc của Bạch Hinh phải kiên quyết như vậy.
Nếu , cô nên dành một cơ hội nói chuyện với Ninh Hàn.
Điều thực sự là cho hai họ một cơ hội cho cuộc hôn nhân của họ trong ngụy trang.
Việc Bạch Hinh rõ điều , Ninh Hàn tất nhiên cũng , mà nơi đây cũng cũng chỉ Tiểu Tại Tại còn ngây thơ mờ mịt, một lòng chỉ nhớ thương đến ăn.
Không ai những gì vợ chồng về đêm đó cánh cửa đóng kín.
Tiểu Tại Tại thể nhạy bén cảm giác được, quan hệ giữa cả và chị dâu đã hòa hoãn hơn rất nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-731.html.]
Nó thể hiện ở việc hai họ cùng , và còn lớp tàng hình đó nữa, như thể lớp tồn tại vô hình phá vỡ chỉ một đêm.
MÀ đối với việc này, người vui mừng nhất đương nhiên chính là Ninh Tử Thư.
Cha mối quan hệ và chuẩn ly hôn, dù lớn , bản Ninh Tử Thư cũng cảm nhận được.
Đúng như Ninh Hàn , như tùy tiện, thật tính cách có kế thừa về sự mẫn cảm từ mẹ, cho nên nhiều chuyện muốn biểu hiện ngoài vậy thôi, cũng đại biểu .
Cũng bởi , khi nhận quan hệ giữa ba và mẹ đã hòa hoãn, mới thể vui vẻ được như .
Suy cho cùng, đứa trẻ nào chứng kiến cảnh cha ly hôn.
Ninh Tử Thư vui vẻ đã quyết ̣nh chia sẻ vui vẻ của bản , …… Lén lút khoai tây chiên, khoai tây chiên cay và Fat Boy Happy Water, và tận hưởng hạnh phúc với dì nhỏ của .
Đáng tiếc, còn kịp chia sẻ sự vui vẻ của bản với dì nhỏ, chú nhỏ bắt được.
“Cháu ̣nh đút cho con bé ăn cái gì đó?”
Ninh Hiên nhướng mày lạnh lùng, đầu tiên thể hiện sự uy nghiêm của một trưởng bối.
“Đây…… Đây ạ.”
Ninh Tử Thư ngoan ngoãn nộp hết toàn bộ ‘ vui vẻ ’ lên.
“Đây à? Còn nữa! Cháu ngại cuộc sống an ổn quá nên ngứa da rồi hả? Đứa trẻ hơn hai tuổi nào lại ăn được mấy thứ này!”
“Cháu…… Cháu biết.”
“Không ? Không phải là lý do để cho cháu thoát tội !”
Cuối cùng, Ninh Tử Thư biết bản đã bị chú nhỏ dạy dỗ như thế nào, xong việc cả nhà cũng lục tục chuyện , đó liền nghênh đón một hồi ‘ quan ái ’ phiên, ngay cả chú hai đang ở bệnh viện cũng quan tâm tới , quá là thảm.
*
“A Thuần, đến tuột cùng là cậu muốn đưa tớ thế?”
Bạch Hinh che mắt, mắt đen như mực, chỉ thể tiến về phía với sự giúp đỡ của bạn bên cạnh.
Hôm nay Thẩm Thuần đã hẹn riêng cô , là đưa cô tới một nơi thần bí, đó liền lấy cái bịt mặt đeo lên cho cô, rồi đưa tới chỗ này.
Nếu luôn tin vào nhân phẩm của bạn , cũng ngày thường cô thường thích chơi đùa, đặc biệt là thích làm những chuyện bất ngờ ngạc nhiên, Bạch Hinh thiếu chút nữa coi cô bạn muốn mang mình bán.
ở trong bóng tối lâu vẫn khiến cô chút bất an theo bản năng, chỉ thể nắm chặt lấy cánh tay của bạn , sợ té ngã.
"Nhanh thôi là đến nơi, cậu nhịn một chút.”