mà ngay đó, cô giống như một nhà ảo thuật gia, lấy một hộp quà màu xanh trong những đóa hồng đỏ rực, đó đưa cho Ninh Hàn, với một nụ rạng rỡ còn nháy mắt nghịch ngợm.
“Chồng yêu, cũng chúc 20 năm kỉ niệm ngày cưới vui vẻ.”
Lúc đến lượt Ninh Hàn kinh ngạc.
Anh nhận lấy hộp quà, mở , bên trong là một cặp măng sét sapphire sang trọng và lịch lãm.
“Có phải em đã sớm biết chuẩn bị bất ngờ này cho em phải ?” Anh nhịn hỏi.
“Em a.”
Bạch Hinh thần bí mà : “Đây chỉ là một trò ảo thuật đơn giản mà thôi.”
Quên , mặc kệ là ma thuật gì.
Ninh Hàn thừa nhận rằng cũng vợ dành cho một bất ngờ lớn.
“Anh cả chị dâu, hiện ̣i có phải hai người nên hôn một cái cho xong việc !”
Ninh Hiên ở bên ngoài xem náo nhiệt thấy tình hình diễn liền hét lớn, những khác cũng chịu sự dẫn dắt của , sôi nổi ồn ào.
“Hôn một cái, hôn một cái……”
“Mẹ kiếp, đừng có mà ồn ào.”
Ninh Hàn và Bạch Hinh khá giống , tư tưởng đều tương đối bảo thủ, thích làm những hành động mật trước mặt mọi người, hơn nữa chỗ này còn có trẻ con, phải chú ý một chút ảnh hưởng.
Cuối cùng hai chỉ ôm một lát, tiếp đó là một loạt tiếng thở dài đồng loạt.
Yến hội bắt đầu.
Tiểu Tại Tại mặc váy tutu màu hồng nhạt, vui vẻ chạy quanh sân, phía theo là Ninh Hiên, lo lắng rồi liên tiếp : “Em chạy chậm thôi nào, cẩn thận té ngã!”
“Ha ha ha…… Anh tới đuổi theo em !”
Tiếng trẻ con vui vẻ vây quanh tai , nhưng tất cả những vị khách thấy cảnh đều cười vui vẻ.
Bạch Hinh rúc trong lòng Ninh Hàn, một cánh tay của ôm trọn lấy, nhìn một lớn một nhỏ đang đuổi mà cảm thấy buồn cười.
Cô đang muốn nói cái gì đó, đột nhiên thấy một hình ảnh đáng sợ, sợ tới khiến cho chén rượu vang đỏ trong tay rơi xuống đất, rượu đỏ tươi vương vãi mặt đất, dần dần nhòe nhoẹt.
“Làm ?”
Ninh Hàn nghi hoặc mà nhìn về phía vợ đang có sắc mặt trắng bệch.
“Tại Tại……” Bạch Hinh nắm lấy cánh tay của chồng, thần sắc thể hiện sự kinh hoảng: “Chân của Tại Tại, hình như thấy!”
Cô thấy .
Trong lúc Tiểu Tại Tại đang chạy vội đường, rớt một chiếc giày, khác thấy vậy chỉ nghĩ là bé chạy hăng quá, cẩn thận rớt, nhưng cô có thể thấy được trong khoảnh khắc đó gót chân nhỏ của Tại Tại dường như trong suốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-733.html.]
Nghe thấy vợ như vậy, Ninh Hàn trong nháy mắt nghiêm túc lên.
“Em đứng ở đây đợi .”
Anh thấp giọng thông báo một câu, đó lướt qua đám , bước nhanh về phía , ôm lấy Tiểu Tại Tại đang chạy vui vẻ .
“Anh cả?”
Tiểu Tại Tại hiểu vì theo quán tính lắc đôi chân nhỏ.
“Giày rơi khỏi chân rồi mà vẫn biết ?”
Ninh Hàn một tay ôm em gái, khom lưng nhặt giày của bé lên, trong giọng trầm ấm phảng phất chút áp lực, nhưng ai thể thấy.
“Giày giày rớt mất rồi.”
Tiểu Tại Tại cúi đầu xuống và di chuyển những ngón chân trắng trẻo và mềm mại của , chỉ để nhận rằng chiếc giày nhỏ của bé thực sự rơi , thậm chí bé còn biết nó rơi tự bao giờ.
Rớt giày đối với Tiểu Tại Tại là một chuyện rất bình thường, nhưng những lời trong tai Ninh Hàn, mang một tầng nghĩa khác.
“Giày của em, cũng rớt ( biến mất ) ?”
Tiểu Tại Tại vẫn đang xuống bàn chân nhỏ của , nhìn lên mặt cả, cũng trong nháy mắt đó trong mặt đã xẹt qua rất nhiều suy nghĩ.
điều này ảnh hưởng tới việc bé trả lời câu hỏi của trai: “Dạ.”
“Đau đau……”
Cánh tay ôm chặt lấy cô bé một lúc bé nhỏ đau khiến bé nhíu mày, bàn tay nhỏ bé đẩy mạnh cả của .
“Anh cả, đang gì vậy, Tại Tại bị làm đau rồi kìa.”
Ninh Hiên kịp thời lên, cứu em gái từ trong lòng cả , bắt đầu dỗ dành bé con.
“Tại Tại đau ở nào, ba thổi cho em nha.”
“Không đau nữa rồi.”
Cho dù mất bình tĩnh một lúc, nhưng thực tế, Ninh Hàn cũng dùng nhiều sức, Tiểu Tại Tại đã còn cảm thấy đau nữa.
Tuy rằng như thế, Ninh Hiên vẫn cảnh giác ôm em gái cách xa cả ai hôm nay cả hạnh phúc quá hóa điên.
“Ninh Hiên.” Ninh Hàn tiến lên một bước, Ninh Hiên liền ôm em gái lùi về phía hai bước, mắt thấy trường hợp chút kỳ quái, đưa tới một vài ánh mắt tò mò từ xung quanh, Bạch Hinh vội vàng tới, giảng hòa .
“Hai em người này đang làm gì thế này, phải chỉ là giày cho bé con thôi mà, cái mà tranh với giành chứ.”
Trực tiếp đem chuyện thành hành vi tranh sủng trước mắt em gái của hai vị trai.
Không ít vị khách quý trong này có hoàn cảnh tương liên nhịn được mỉm cười, dời ánh mắt , ngược bắt đầu tụ tập tốp năm tốp ba nhỏ giọng nói chuyện.
“Chị dâu……”
Ninh Hiên nhạy bén phát hiện được sự khác thường, gì, thấy sắc mặt Bạch Hinh ngưng trọng lắc đầu với , ý bảo đừng nói gì cả.