Cô đây là sự thật, đời vấn đề trẻ em bỏ quê (lưu thủ nhi đồng) xã hội quan tâm, các bậc phụ trẻ cũng ngày càng chú trọng sức khỏe tâm lý của con cái.
Cô ấn tượng nhất là hồi cấp ba cô bạn chơi , bố xa nên gửi bạn ở nhà họ hàng, mỗi tuần ở nhà một họ hàng khác . Có mùa đông bạn ốm học, nguyên nhân là do nhà họ hàng khách, bắt bạn ngủ ngoài hành lang. Nhà họ hàng bạn ở ngoại thành, là kiểu nhà tự xây ở nông thôn, hành lang tuy cửa sổ nhưng mùa đông thì tác dụng gì? Bạn lạnh cóng suốt cả đêm.
Kể chuyện , tuy trong lòng bạn tủi khó chịu nhưng bao giờ oán trách họ hàng, vì bình thường họ cũng khá quan tâm bạn .
Sự kìm nén để tỏ hiểu chuyện và điều khiến nhiều đứa trẻ khi lớn lên, gặp chuyện gì cũng thường chọn cách hy sinh lợi ích của bản để hài lòng khác. Hơn nữa thế hệ cũng ít chiều hư con cháu, nhiều đứa trẻ cứ thế mà hỏng.
Lương Tố Nhã xong im lặng, lẽ cũng nên gì.
quả thật cô lọt tai. Đến giữa tháng tư, cô đón con từ quê lên.
Lúc , nhà máy quỹ đạo. Xe tải chở về một xe len lớn, dùng bao tải dứa đựng vẫn đủ, còn phủ thêm giấy dầu và vải bạt bên để tránh mưa ướt dọc đường.
Sau đó đến nhận len, mấy cuộn mấy cuộn đều ghi chép rõ ràng. Ban đầu vẫn tụ tập cùng đan, dù phần lớn đều là đầu tiên tiếp xúc với len lông cừu thật sự, sợ đan hỏng lấy tiền công.
Chử Hi mở một lớp giảng dạy tạm thời, hướng dẫn các kỹ thuật đan và những điều cần lưu ý. Sợ quên, cô hẳn một tấm bảng gỗ lớn, dùng than vẽ sơ đồ các mũi đan đơn giản lên đó.
Bận rộn hơn nửa tháng, bỗng một ngày Lương Tố Nhã kéo tay Chử Hi, mắt sáng lấp lánh bảo cô đón con lên .
Con của Lương Tố Nhã tên là Bình Bình, năm nay mười một tuổi. Cô và Phó đoàn trưởng Chương cưới sớm, 2 năm mới con, đứa bé sinh cũng gian nan lắm, hồi đó suýt nữa thì sinh khó, cô cũng vì thế mà tổn hại sức khỏe, nếu gì bất ngờ thì chắc cũng chỉ đứa con thôi.
Bình Bình giống Lương Tố Nhã nhiều hơn, mắt to, má trái lúm đồng tiền, là một bé khôi ngô, chỉ là tính tình trầm.
Nhắc đến chuyện Lương Tố Nhã thấy buồn, con trai cô hoạt bát lắm, từ khi cô theo quân, thằng bé như thể trưởng thành chỉ một đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-135.html.]
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
lên đây, bé tỏ vui vẻ, chơi với con gái Chử Hi một buổi chiều là mồm miệng cứ "em ơi em " ngớt.
Quả nhiên trẻ con thì chơi với trẻ con.
Con gái Chử Hi hiếm khi bạn chơi cùng lớn thế , cũng chẳng cần nữa, suốt ngày chạy theo đuôi Bình Bình, cũng đòi , miệng ngọt xớt, cứ một tiếng " ơi" hai tiếng " ơi".
Tối ngủ còn đòi , Lận Tông Kỳ xong cũng vui lắm. Con gái bao giờ quấn đến thế. Đương nhiên cũng thể hiện là ghen tị, mà chỉ bộ tịch bảo Chử Hi: "Con gái là thiếu bạn chơi cùng quá ? Trong đơn vị còn bé gái nào khác , em cho con chơi với mấy bạn gái , con trai mà, nghịch ngợm lắm, leo cây bắt chim, lỡ con đau thì ."
Chử Hi ẩn ý của , tưởng thật nên ngẫm nghĩ một lúc nhíu mày lắc đầu: "Cái nết con gái thế nào còn lạ gì, nó hành thì . Mấy đứa con gái trong khu gia binh đều hiền lành, nhất đừng để nó bắt nạt ."
"Cũng mấy đứa lanh lợi, nhưng mà khôn lỏi quá, chơi cùng cũng ."
Lận Tông Kỳ xong gì, đột nhiên cảm thấy nuôi con gái cũng chẳng dễ dàng.
Con gái nhỏ vô tư lự chơi ở phía trong giường, miệng lẩm bẩm một , thấy cũng lên giường liền vội nhắm tịt mắt .
Một lát , con bé lén mở hé một mắt , thấy bố đều đang đầu thì chớp chớp mắt, vội vươn hai bàn tay mũm mĩm che kín mắt.
"..."
Lận Tông Kỳ mà bất lực, phát hiện con gái hình như cũng trêu ngươi khác phết.