“...”
Lời thốt , chỉ đám xem náo nhiệt ngẩn tò te mà nhà họ Lận cũng ngơ ngác .
Cái gì gọi là bộ sính lễ đều ở trong tay Chử Tam Ni? Hóa con bé đang nắm trong tay một khoản tiền khổng lồ ư?
Cuối cùng vẫn là Lận phản ứng , đ.á.n.h cũng chẳng màng nữa, đầu Chử Hi với vẻ thể tin nổi, xác nhận lời bà già họ Chung thật .
Chử Hi dùng sức đẩy bà chị dâu thứ hai nhà họ Chung , chỉnh quần áo xộc xệch, vẻ mặt đúng lý hợp tình : “Người lấy chồng là , sính lễ đương nhiên là cầm.”
Nói cô hậm hực đến mặt bà già nhà họ Chung, rũ bỏ bộ dáng nhu mì mấy hôm , đảo mắt một cái rõ to, chống nạnh nhổ toẹt một bãi nước bọt mặt bà : “ là hổ, đổi trắng đen giỏi thật. Bây giờ là nước Trung Hoa mới , đừng giở cái thói địa chủ phong kiến cũ rích đó . ở nhà các sống thế nào khác chứ bà ?”
“Muốn thủ tiết cho Chung Xuyên Tử? Nực c.h.ế.t mất. Người đuổi sang nhà họ Lận chính là bà, ở đây tư cách câu nhất chính là bà. Người nuôi thương là ruột , còn đòi sính lễ ? Bà là cái thá gì? Có hai bao lương thực mà cũng mặt dày đòi về, nhà họ Lận nghèo thế còn đưa hai trăm đồng sính lễ, nhà họ Chung các thấy mất mặt ? Sao bà nha công cho bà ba tháng trời? Nha thời xưa còn tiền công đấy, bà tưởng bà là lão phật gia nhà nào chắc? Ra vẻ đây.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn sa sầm, đôi mày liễu dựng ngược, vẫn đến mức rời mắt nhưng lộ rõ bản chất đanh đá. Cái miệng nhỏ liến thoắng ngừng, căn bản cho bà già họ Chung cơ hội chen ngang. Đặc biệt là lời của cô chụp mũ bà già họ Chung là “xã hội cũ”, “bà chủ địa chủ”, khiến bà sợ đến mức dám gào nữa.
Hai ông vợ lưng bà , vốn dĩ còn hùng hổ, xong những lời thì sợ đến rụt cổ, trán toát mồ hôi lạnh. Nhìn ánh mắt Chử Hi cứ như thấy ma quỷ.
“Con ranh , bà liều mạng với mày!”
Cũng do lời lẽ quá kích động , bà già họ Chung thẹn quá hóa giận, đột ngột nhảy dựng lên lao về phía Chử Hi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-15.html.]
Chử Hi hoảng sợ, dám cứng đối cứng, đầu bỏ chạy. Người nhà họ Chung thấy thế vội xông lên hỗ trợ, nhà họ Lận chịu thua thiệt, vớ lấy vũ khí xông chiến.
lúc , Lận Tông Kỳ về đến cửa nhà, về chứng kiến màn náo nhiệt mắt.
“...”
Chử Hi "nhất chiến thành danh" tại nhà họ Lận. Sau khi thấy bác gái cả tức tối bỏ vì nàng, ánh mắt của nhà họ Lận nàng cũng trở nên khác thường.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Bác gái cả là thế nào, nhà Lận lão nhị (cha Lận) là thấm thía nhất. Ông cụ mất là bác ầm lên đòi chia gia tài, cái gì cũng vơ vét hết về cho nhà bác cả. Nếu Lận ghê gớm, mạnh mẽ, thì với cái tính cách mềm như bột của cha Lận, e là ép cho đến vụn bột cũng chẳng còn.
Trước đây từ lúc mới về dâu, tiếng thơm đều về phần bác gái cả, còn cái gì sai quấy, tiếng đều đổ lên đầu Lận. Đặc biệt là từ khi nhận nuôi Lận Tông Kỳ, nhà Lận lão nhị cứ như mắc nợ nhà cả đến tám đời, chung một chỗ cũng thấy thấp hơn một cái đầu.
Nếu về Lận sinh thêm ba đứa con, thì ở trong đội sản xuất đúng là cả đời dám ngẩng mặt lên. Thế mà bác gái cả bảo ba đứa con là nhờ phúc khí của con trai bác mang tới. Mẹ Lận tuy trong lòng ấm ức nhưng cũng chẳng dám oán trách con trai cả nửa lời, sợ cái phúc khí cũng theo đó mà bay mất.
Cũng may tính nết con trai cả cái gì cũng , nếu bà thật sự chẳng đối đãi với nó thế nào.
bác gái cả vẫn cứ như ngọn núi lớn đè nặng đầu họ. Ở cả cái đội sản xuất , Lận mắn đẻ, khéo ăn bằng bác gái cả; cha Lận thì khéo léo, tháo vát bằng bác cả. Mấy đứa nhỏ trong nhà so cũng chẳng rắn rỏi, thích bằng con nhà bác cả. Đứa con trai cả duy nhất tiền đồ thì là con thừa tự từ nhà bác cả sang, Lận trong lòng thể thoải mái mới là lạ.