Đó là chồng cô !
Điền Tráng định nhắc nhở Tô Hòa là chị dâu đang ở trong nhưng thấy thái độ khó chịu của cô thì thôi, mặc kệ. Anh thầm coi thường hành động trơ trẽn định cướp chồng khác của cô . Chị dâu giỏi giang, cô lấy tự tin mà chen chân chứ? Nghĩ , bỏ thẳng.
Tô Hòa ở cửa hít sâu vài , gõ cửa hai cái tự nhiên đẩy cửa bước .
Đập mắt cô là cảnh tượng gia đình ba hạnh phúc ấm áp. Người vợ bón cơm cho chồng, sang bón cho con gái. Người chồng thương dựa đầu giường, ánh mắt rời vợ, chan chứa yêu thương. Đứa bé gái bập bẹ chỉ trỏ, tị nạnh bố ăn ngon hơn .
Khuôn mặt tròn trĩnh của đứa bé giống Lận Tông Kỳ như đúc. Dù lớn hẳn nhưng ai cũng đó là con gái – con của và phụ nữ khác.
Tô Hòa chôn chân ở cửa, ghen tị đến phát điên. Đó là đàn ông của cô !
Cố nén cơn giận, cô bước phòng. Chử Hi như thấy, đưa tay gạt hạt cơm dính mép Lận Tông Kỳ tự nhiên đưa miệng , lườm yêu : "Ăn cơm cũng xong."
Lận Tông Kỳ ngượng chín mặt, lúng búng: "Em gì thế, lạ kìa." Mặt thì nghiêm nghị nhưng tai đỏ bừng.
Chử Hi khẽ, định gì đó thì giọng vang lên cắt ngang: "Đoàn trưởng Lận..."
Tô Hòa cố nặn nụ : "Chị dâu cũng ở đây ? Vừa khéo, món củ cải kho thịt và sườn xào chua ngọt mà Đoàn trưởng Lận thích nhất đây. Anh đang dưỡng bệnh cần ăn nhiều thịt tẩm bổ, cùng ăn ."
"Không cần ."
Không đợi Chử Hi lên tiếng, Lận Tông Kỳ nhíu mày từ chối thẳng thừng: "Phóng viên Tô, cứu cô là trách nhiệm của lính, trong cảnh đó dù là ai cũng cứu thôi. Cô cần thế . Thịt cô mang về ăn , cũng đừng đến nữa, vợ ở đây ."
Lận Tông Kỳ nghĩ đơn giản là cô áy náy nên mới đến thăm nom. Tuy cũng bực vì sự vô ý thức của cô khiến thương, báo hại vợ lặn lội đường xa lên chăm sóc, tốn kém bao nhiêu tiền của, nhưng ngại dám thẳng. Giờ thấy cô cứ lởn vởn thì thấy phiền phức nhiều hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-163.html.]
Thấy sắc mặt Tô Hòa sầm xuống, Lận Tông Kỳ tưởng nặng lời nên im bặt, mặt lạnh tanh. Anh thấy sai .
Lúc Chử Hi mới tủm tỉm dậy, giọng điệu trách móc chồng nhưng thực là dằn mặt tình địch: "Chồng ăn vụng về, cô đừng để bụng. Anh chỉ nghĩ cô là phóng viên thì nên tập trung công việc, chứ ngày nào cũng chạy bệnh viện lo chuyện bao đồng thế . Phóng viên Tô, cô đừng đến nữa thật đấy, ở đây ."
"Mấy món là cô mời giường bên cạnh ăn , chồng ăn no , nuốt nổi nữa ."
Bệnh nhân giường bên cạnh thấy thế thì mắt sáng rực cặp lồng cơm tay Tô Hòa.
Tô Hòa gì, ánh mắt Chử Hi lạnh lẽo. Cô tức nổ phổi thái độ "bà chủ" của Chử Hi. Ả lấy tư cách gì mà chuyện với cô như thế?
Cố nén cục tức, cô lạnh lùng đáp: "Không cần."
Tô Hòa hậm hực xách cặp lồng cơm bỏ .
Chử Hi sợ giường bên ngại, bèn chia cho một bát canh. Anh thèm rỏ dãi từ nãy giờ, chẳng khách sáo mà húp sạch, bí hiểm với Chử Hi: " thấy cô em tâm tư đúng lắm , chị gái cẩn thận đấy."
Đâu chỉ đúng, ánh mắt cô như cái móc câu, chỉ chực dính chặt Lận Tông Kỳ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chử Hi , bộ bất lực: "Biết , là phóng viên, chúng dân đen dám dây . Anh xem cô hại chồng nông nỗi mà còn mặt lạnh, chắc gia thế cũng . Haizz, khổ tâm mà chẳng cùng ai."
Lận Tông Kỳ vốn khó chịu, vợ thế mặt càng hầm hầm. Anh nghĩ cô phóng viên cậy nhà thế lực nên càn, hại thê t.h.ả.m đủ còn dám tỏ thái độ với vợ . Anh quyết định từ nay cạch mặt, thèm nể nang gì nữa.
Người giường bên Tô Hòa là phóng viên thì im bặt. Thời buổi phóng viên thì gia cảnh chắc chắn tầm thường.