Chử Hi thậm chí còn lấy hai ví dụ thú vị cho hợp tình hợp cảnh. Ví dụ như một chị vợ quân nhân giới thiệu đối tượng cho lính trẻ vợ, ai ngờ cuối cùng cô gái ưng bạn cùng phòng của . Hay như chuyện các chị em vì dành nhiều thời gian đan áo len, cuối cùng nghĩ cách mấy nhà hẹn ăn chung, hôm nay nhà chị nấu, mai đến lượt nhà , náo nhiệt vô cùng...
Cuối cùng là quảng cáo cho xưởng của họ, trọng điểm khen ngợi áo len thế nào, len lông cừu thuần thiên nhiên, ô nhiễm hóa chất, còn lợi hại hơn cả nước ngoài, đuổi kịp và vượt qua kỹ thuật hàng đầu thế giới, hoa văn kiểu dáng đều là độc nhất vô nhị... Blah blah, tóm là đến mức thể hơn.
Tiếp theo, Chử Hi chờ báo của Tô Hòa lò.
Lận Tông Kỳ toan tính của Chử Hi. Ban đầu ngày nào về cũng hỏi báo . Anh ngại hỏi Đoàn trưởng Trịnh nên đành hỏi Chử Hi. Anh cũng rành mấy chuyện đó, nghĩ bố phóng viên Tô ở tòa soạn thì chắc sẽ nhanh báo thôi.
Ai ngờ đợi cả tuần lễ mà chẳng thấy tăm , lúc cũng hỏi nữa, nhưng sắc mặt chút khó coi, chắc là cảm thấy việc đáng tin cậy.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đừng Lận Tông Kỳ trong sinh hoạt qua loa đại khái, đôi khi lười thì lười, nhưng hễ nghiêm túc việc gì thì cực kỳ tích cực, thậm chí tích cực đến mức phát rồ.
Chỉ riêng việc Cung Tiêu Xã mua trái cây, cũng chọn từng quả, cân nhắc từng quả, cái sự tỉ mỉ cô nghi ngờ đang tuyển vợ .
Thế nên hiện tại Chử Hi mua đồ bắt chờ ở cửa, cho trong, nếu với cái tính soi mói của , chọn đến tối cũng chắc về nhà.
Chử Hi cũng mặc kệ tính khí nhỏ mọn của , dù tật của nhiều như , cô cũng lo xuể.
Tuy nhiên hôm nay Lận Tông Kỳ về, những hỏi chuyện báo chí mà còn đột nhiên với Chử Hi một câu khó hiểu: "Sau em bớt qua với cô phóng viên Tô ."
Chử Hi tưởng vẫn để bụng chuyện tờ báo, buồn : "Anh vội gì, chắc in ấn chậm thôi."
Lận Tông Kỳ lắc đầu: "Không ."
Chân mày cau , nghĩ đến lúc nãy đụng mặt đường, trong lòng càng thêm khó chịu, cảm thấy ánh mắt cô phóng viên Tô cứ quái quái thế nào .
"Em , ít giao du với cô thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-176.html.]
Chử Hi xong liền vấn đề, động tác gắp thức ăn dừng , ngẩng đầu : "Sao thế?"
Nghi ngờ Tô Hòa tìm ? Sắc mặt cô lạnh xuống.
Lận Tông Kỳ cúi đầu lùa cơm nên thấy, cũng gì thêm: "Không gì." Thực cũng là sợ cô đa nghi.
Chử Hi một cái, lơ đễnh "Ừ" một tiếng.
đến tối lúc ngâm chân, Lận Tông Kỳ đột nhiên nhịn : "Em cũng đừng nghĩ đến chuyện lên báo nữa, chúng như bây giờ là lắm , cái thứ đó chỉ là thêu hoa gấm thôi, tác dụng gì lớn ."
Dù là mùa hè, hai vẫn ngâm chân, chủ yếu là để bắt Lận Tông Kỳ ngâm. Anh giày bí , mồ hôi chân, hôi mới là lạ. Để cưỡng chế ngâm chân, Chử Hi canh, dần dà cô cũng ngâm cùng luôn.
Đôi chân trắng nõn đặt lên mu bàn chân , cô ngẩng lên .
Ái chà, còn dùng thành ngữ "thêu hoa gấm" cơ đấy?
Lận Tông Kỳ thấy vẻ ngạc nhiên mặt Chử Hi, cúi xoa chân cho cô, miệng tiếp tục : "Lãnh đạo bảo việc gì cũng thực tế, chúng theo cái thói hư danh , cứ sống đời là . Dù cái xưởng của em phát triển cũng tồi mà."
Chử Hi cái gì, nhưng xem cái kiểu an ủi và khuyên giải vòng vo thì cũng đoán ý non nửa: cô đừng trông mong chuyện lên báo nữa, và tránh xa Tô Hòa .
Nhìn tấm lưng của Lận Tông Kỳ, Chử Hi bỗng thấy thật xa. Rõ ràng kiếp hai họ là một đôi vợ chồng ân ái, kiếp vì cô mà Lận Tông Kỳ ghét bỏ .
Tuy cô khó hiểu kiếp rốt cuộc xảy chuyện gì với Lận Tông Kỳ mà cưới một như bà cô già . Theo cô thấy, Lận Tông Kỳ tuy khuyết điểm nhỏ nhưng ngọc bích vẫn là ngọc bích, trai, chức vụ cao, chính trực thiện lương, trọng tình cảm, trách nhiệm. Tốt như vớ gì?