Chử Hi mà nghẹn lòng, Lận Tông Kỳ về nhà cũng từng đãi ngộ như thế.
Trưa hôm đó nhà trai đến. Chử Hi cũng qua, thấy trông bình thường, so với Lận Tông Kỳ, nhưng cái hiền lành, chuyện lễ phép, khách sáo.
Lận Xuân Miêu ăn cơm. Thời còn bảo thủ, ngay cả Chử Hi cũng gắp thức ăn về phòng ăn, gì đến cô nàng chồng, chỉ dám ăn vụng chút trong bếp. ăn xong, Lận bảo Lận Xuân Miêu dẫn khách Cung tiêu xã mua ít đường, tạo cơ hội cho hai chuyện.
Ở nông thôn mai nhanh lắm, hễ mắt là chuyện coi như xong. Lận Xuân Miêu cũng , nhà trai tới chơi hai là hai nhà bắt đầu bàn chuyện cưới xin. Lúc đội sản xuất bắt đầu việc, nhưng đất ngoài đồng tan băng hết nên việc nhà nông nhiều. Hai nhà quyết định tranh thủ lúc nông nhàn đám cưới luôn, kẻo lỡ dở.
Thế là, khi Chử Hi còn kịp phản ứng thì Lận Xuân Miêu lấy chồng.
"..."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thôi , lấy chồng thì lấy chồng, cũng là chuyện vui. Chử Hi vội thư báo cho Lận Tông Kỳ, còn chuyện khi nào nhận thì việc của cô.
Ngày 1 tháng 3, Lận Xuân Miêu kết hôn. Ngày 20 tháng 4, Chử Hi sinh con.
Là một bé gái, nặng hai cân sáu (5 cân 2 lượng tàu), tên khai sinh là Lận Lưu Trần, tên ở nhà là Xấu Nha. Cái tên xí là do Lận đặt, bảo đặt tên cho dễ nuôi, Chử Hi đành bấm bụng chấp nhận.
So với ngày dự sinh, Chử Hi sinh sớm mười ngày. Quá trình sinh nở diễn trong vài tiếng. Cô vốn định ba ngày sẽ lên bệnh viện huyện, gọi cả Chử cùng, ở cữ cũng định về nhà họ Chử. Ai ngờ chuyển sớm.
Chuyện cũng thật bất ngờ. Buổi sáng đang ăn cơm, cô bỗng hắt một cái, lúc cũng để ý, ai ngờ về phòng thì thấy vỡ ối, đó bụng đau dữ dội, sợ quá cô hét toáng lên gọi Lận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-76.html.]
Cũng may là giờ cơm sáng, Lận và , đang ở nhà cả. Trong lúc luống cuống, thì chạy gọi bà đỡ trong đội, thì đun nước... Có lẽ do sinh non, em bé nhỏ con, chỉ hơn hai cân rưỡi nên dù là con so cũng sinh nhanh. Khoảng 8-9 giờ sáng là xong, bình thường giờ đồng việc hết .
Tuy sinh non nhưng nhờ Chử Hi ăn uống trong t.h.a.i kỳ nên em bé ngoài việc nhỏ con thì khỏe mạnh, trắng trẻo sạch sẽ, thanh tú, cũng nhiều màng gây. Mũi nhỏ miệng nhỏ, qua là một đứa trẻ xinh xắn.
Sinh con gái, Lận cũng quá thất vọng, hoặc thể bà chuẩn tâm lý từ . Lúc bụng bà bảo là con gái , khổ nỗi con nha đầu c.h.ế.t tiệt mặt dày chịu thừa nhận, chỉ chăm chăm lừa trứng gà của bà.
bà thấy còn phúc hậu chán so với nhà bác cả. "Lúc con sinh, bác cả con cũng đến, ở cửa ngó . Nghe tin sinh con gái, ông đầu thẳng."
Mẹ Lận nhắc đến chuyện là buồn , hai vợ chồng nhà đó đúng là thú vị. Chẳng lẽ sinh cháu trai thì họ định nhận về chắc? Chử Hi xong bĩu môi, chẳng thèm để tâm.
Lận Xuân Miêu cũng về, vẻ mặt thích thú cùng Xuân Mai, Hữu Khánh vây quanh cuối giường ngắm em bé ngủ. Cô nàng lấy chồng ăn ngon ngủ kỹ nên béo trông thấy.
Phải là hai vợ chồng đúng là nồi nào úp vung nấy. Em rể thật thà thì thật thà, nhưng thật thà quá hóa đần. Mẹ ruột mất nhưng họ hàng bên ngoại vẫn còn, ngày nào cũng đến vòi vĩnh. Thịt thà mang về hầu như rơi hết mồm mấy ông , thì lắm: hai cha con nấu cơm, đói thì sang nhà mà ăn. hễ sang ăn chực thì mấy ông đùn đẩy , bắt nạt hai cha con hiền lành từ chối.
Lận Xuân Miêu chịu để thiệt? Cô Lận chân truyền cho sự đanh đá và keo kiệt, tấm gương Chử Hi " chịu thiệt thòi" ngay mắt. Ngay ngày đầu tiên cô ầm lên: đống thịt ăn hết thì mang về nhà đẻ còn hơn cho lũ sói mắt trắng hổ ăn.
Và cô thật. Ngày hôm cô xách thịt về nhà đẻ. Mẹ Lận đương nhiên vui mừng khôn xiết, bà chỉ mong ngày . Chử Hi cũng vui, cô cũng ăn thịt mà.