Thập Niên 70: Nữ Phụ Pháo Hôi Mang Hệ Thống Điểm Danh Một Đường Nằm Thắng - Chương 63: Sự bất thường của Tiểu Hôi

Cập nhật lúc: 2025-12-21 07:57:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Anh hai, xuống nông thôn hai năm nay để ý ai ? Có tìm yêu ? Kể em với nào!"

 

Thấy biểu hiện của cô gái , m.á.u hóng hớt trong Ninh Tịch Nguyệt trỗi dậy. Cô bát quái chút về tình trạng yêu đương của trai. Nhìn thái độ thì vẻ cô chẳng ý gì với cô gái đó, với khác thì .

 

Ninh Thanh Viễn , dí ngón tay trán em gái.

 

"Nghĩ gì thế? Anh ngày nào cũng việc, sách còn đủ thời gian, yêu đương gì. Anh thấy mấy trong viện yêu đương hỏng việc lắm, phiền phức. Sức lực hạn, vì yêu đương mà ảnh hưởng việc học, để bố đuổi khỏi nhà ."

 

"Giác ngộ cao thế."

 

Ninh Tịch Nguyệt thầm chia buồn một giây với cô gái . Chuyện tình cảm của trai cô vẫn thông, tạm thời kịch để xem .

 

Nhắc đến chuyện , Ninh Thanh Viễn sang dặn dò em gái:

 

"Em cũng yêu đương ở đây đấy. Em còn nhỏ, đừng vội vàng. Có việc gì cứ sang gọi cho, ?"

 

Ninh Tịch Nguyệt ngờ lửa cháy lan sang , vội thề thốt: "Anh yên tâm, dặn kỹ , em nhớ mà, em sẽ yêu đương ở nông thôn ."

 

Yêu đương vui bằng hóng chuyện thiên hạ.

 

Hai em chuyện vui vẻ, chẳng mấy chốc đến chỗ hẹn với thím Dương Liễu.

 

"Anh, đưa gùi cho em, về ."

 

Từ hướng khác, thím Dương Liễu cũng đeo một cái gùi tới, thấy Ninh Tịch Nguyệt liền gọi: "Tịch Nguyệt, cháu đến , khéo thím cũng tới. Đi, về đội thôi."

 

Ninh Thanh Viễn bước lên chào: "Cháu chào thím, cháu là Ninh Thanh Viễn, hai của Tịch Nguyệt. Cảm ơn thím chăm sóc em gái cháu ạ."

 

Thím Dương Liễu thấy Ninh Thanh Viễn thì mắt sáng lên: "Ái chà, trai trông sáng sủa quá, yêu ? Cần thím mối cho ?"

 

Cháu gái thím đang tuổi cập kê, hai đấy.

 

Ninh Thanh Viễn trong lòng khó chịu nhưng mặt vẫn tươi , lễ phép đáp:

 

"Cháu cảm ơn ý của thím, nhưng hiện tại cháu ý định yêu đương. Không nhà cửa, theo cháu chỉ khổ thôi. Bố cháu cũng quản nghiêm, quy định 25 tuổi mới tìm hiểu kết hôn ạ."

 

Ninh Tịch Nguyệt kéo tay thím Dương Liễu đỡ: " đấy thím ạ, bố cháu cho yêu sớm . Tính cháu trẻ con, chín chắn, nên đành phụ lòng của thím ."

 

Nhìn ánh mắt thím Dương Liễu là cô ngay thím đang chấm . Mấy bà thím ở quê cứ thấy trai xinh gái là m.á.u mối nổi lên.

 

Thím Dương Liễu cũng là hiểu chuyện, đường đột, từ chối tuy tiếc nhưng giận.

 

"Tiếc quá nhỉ. Không , thím chỉ hỏi thế thôi, giờ tự do yêu đương mà, đừng để trong lòng nhé. Tịch Nguyệt, , về thôi."

 

Chuyện của cháu gái cứ để bố nó lo, thím lười quản mấy việc bao đồng .

 

"Anh, đưa gùi cho em, về ."

 

Ninh Tịch Nguyệt đeo gùi vẫy tay chào trai, liếc Tiểu Hôi đất một cái .

 

Tiểu Hôi như hiểu ý, lon ton chạy theo Ninh Tịch Nguyệt.

 

"Tiểu Hôi, !"

 

Ninh Thanh Viễn gọi với theo, nhưng Tiểu Hôi chẳng thèm để ý, đầu cũng ngoảnh , cứ thế theo cô em gái.

 

Ninh Tịch Nguyệt tiếng động , Tiểu Hôi đang lẽo đẽo theo , với trai: "Anh , cho Tiểu Hôi sang chơi với em mấy hôm nhé, hôm nào em trả ."

 

Ninh Thanh Viễn một một sói đang đầy mong chờ, lắc đầu: "Được , kẻ bắt nạt thì thả Tiểu Hôi giúp em."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-phao-hoi-mang-he-thong-diem-danh-mot-duong-nam-thang/chuong-63-su-bat-thuong-cua-tieu-hoi.html.]

"Tạm biệt ."

 

Được đồng ý, Ninh Tịch Nguyệt bế thốc con ch.ó lên, lưng thẳng chút lưu luyến.

 

Tuyệt, sói con về tay, tranh thủ "vặt lông cừu" thêm mấy nữa mới .

 

Thím Dương Liễu tò mò Ninh Tịch Nguyệt ôm con chó, hiểu mang ch.ó từ xa thế về.

 

"Tịch Nguyệt, cháu mang ch.ó về gì? Muốn nuôi ch.ó thì trong đội thiếu gì, nhà thím Lưu hôm nọ ch.ó đẻ ba con đấy, sang xin một con về nuôi cho tiện."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Không thím, cháu thấy Tiểu Hôi ngoan nên mượn nuôi mấy hôm thôi, chán thì trả cho cháu."

 

nuôi chó, cô chỉ nuôi cái máy đẻ bùa hộ mệnh thôi.

 

"Thím ơi nhanh lên kẻo tối."

 

"Ừ."

 

Hai buôn chuyện nữa, rảo bước nhanh hơn. Dù mùa hè trời tối muộn nhưng đường núi khó , dám chậm trễ.

 

Thím Dương Liễu cõng gùi khoai lang - lương thực nhà đẻ trả - nên mệt.

 

Đi nửa đường, thím thở hổn hển, bảo Ninh Tịch Nguyệt dừng nghỉ chân.

 

Tìm chỗ đất cao đặt gùi xuống, thím Ninh Tịch Nguyệt đầy thán phục.

 

"Tịch Nguyệt, sức khỏe cháu thật đấy, lưng cõng gùi, tay bế ch.ó mà chẳng thấy kêu mệt gì cả."

 

Ninh Tịch Nguyệt lắc đầu: "Thím ơi, gùi cháu đồ khô nhẹ hều mà. Cháu mà cõng gùi khoai lang xa thế chắc kêu trời lên ."

 

Thím Dương Liễu lau mồ hôi trán: "Uống ngụm nước nghỉ tí ."

 

Ninh Tịch Nguyệt lấy bình nước uống, còn đổ ít tay cho Tiểu Hôi uống cùng.

 

Lát , Tiểu Hôi bỗng hướng về một phía gầm gừ "ô ô".

 

"Tiểu Hôi, thế?"

 

Ninh Tịch Nguyệt thấy lạ, xoa đầu trấn an nó, theo hướng nó đang kêu.

 

Thím Dương Liễu dậy: "Chắc nó phát hiện gì đó, mũi ch.ó tai ch.ó thính lắm, cẩn thận chút."

 

Tiểu Hôi sủa vài tiếng c.ắ.n ống quần Ninh Tịch Nguyệt kéo về phía .

 

Ninh Tịch Nguyệt bế nó lên, sắc mặt biến đổi: "Không thím ơi, cháu loáng thoáng tiếng gầm gì đó, mau rời khỏi đây thôi."

 

"Đi mau, mau, đừng để gặp gấu ngựa."

 

Thím Dương Liễu cũng thấy tiếng động, vội vàng đeo gùi lên. Thím trong núi thú dữ.

 

Ninh Tịch Nguyệt giúp thím nâng gùi lên vai, hai vội vã rời .

 

Chạy vài bước, tiếng động ngày càng gần, như tiếng hai con thú đang đ.á.n.h , tiếng gầm rú rõ mồn một.

 

"C.h.ế.t , là hai con lợn rừng đang tranh mồi! Tịch Nguyệt, chạy mau!"

 

Thím Dương Liễu hét lớn, vứt cả gùi khoai lang , cắm đầu chạy về phía .

 

"Không kịp ."

 

 

Loading...