“Cha, rõ ràng cha thích chết, cha xem lỗ tai cha đỏ hết luôn nè, ngoài miệng còn bảo rụt rè, thích c.h.ế.t mà còn mát nữa.” Cung Bồng Trạch duỗi tay nhéo lỗ tai của , chừa chút mặt mũi bắt đầu trêu ghẹo cha.
“Ha ha ha… Ha ha ha…”
Các chiến hữu theo sát đó đồng loạt vang, đại ma vương con trai trêu chọc, cơ hội thật sự quá hiếm .
Cung Linh Lung cũng đang , nhéo lỗ tai con trai, vui vẻ : “Chừa chút mặt mũi cho cha của con .”
Lục Tĩnh Xuyên cũng thằng nhóc ranh chọc , quăng con lười cỡ siêu bự đang treo của xuống, lộ vẻ mặt nghiêm túc: “Đi lấy chén đũa , nhanh lên.”
“Rõ!”
Cung Bồng Trạch chào nghiêm dáng hình, đó dùng tốc độ chạy đua một trăm mét phóng về phía doanh trướng.
Đây là đầu tiên Cung Linh Lung đến nơi , đều là đầu tiên gặp mặt, lúc chủ động tiến lên bắt tay với , tự giới thiệu đơn giản vài câu, đó cùng bọn họ nhà ăn ăn cơm.
Đồ ăn và trái cây ngày hôm nay đều là do Cung Linh Lung chuẩn , múc cơm của bộ phận bếp núc thông báo việc cho , các đồng chí quân nhân đều lên chào nghiêm cảm ơn.
Buổi trưa cô hầm một nồi thịt kho tàu to, xào một phần thức ăn chay, còn một phần đậu trộn măng cay, một nồi canh gà to đầy dinh dưỡng.
Cung Linh Lung bảo Lục Tĩnh Xuyên dẫn theo năm đứa con ăn , cô giúp đỡ đầu bếp múc canh múc đồ ăn, xong cắt dưa hấu, phân chia thuốc đông y điều trị cơ thể cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-1003.html.]
Làm xong mấy việc , thấy Lục Tĩnh Xuyên đang đút cho hai đứa con gái ăn cơm, còn ăn miếng nào, lập tức nhận lấy công việc của : “Anh Tĩnh, mau ăn , em đút con ăn là .”
Thấy ba đứa con trai đều đang ăn ngấu nghiến, nhét hết miếng đến miếng khác bụng, còn kịp nhai kỹ nuốt hết bụng, Cung Linh Lung chia thịt kho tàu trong đĩa của cho bọn họ : “Bé Minh, A Khiếu, Tiểu Bồng, ăn chậm thôi, nhai kỹ nuốt chậm mới tổn thương dày.”
“Mẹ, con đói quá.”
Từ khi bọn họ đến nơi huấn luyện, sức ăn rõ ràng khỏe hơn nhiều, hơn nữa còn bắt đầu giai đoạn sổ giò phát triển chiều cao, mỗi ngày đều đói đến mức bụng sôi ùng ục.
“Đói thì cũng ăn chậm thôi.”
Mấy đàn ông trong quân doanh ăn cơm đều giống như đang đấu tranh dũng, thấy những khác đều đang ăn ngấu nghiến, Cung Linh Lung cũng thêm gì nữa, hỏi bọn họ: “Cục cưng bự, ba cục cưng nhỏ, tối nay ăn cái gì? Tối nay sẽ dẫn theo Phiên Phiên và Nhiễm Nhiễm ở đây một đêm, tối nay món ngon cho mấy cha con của con.”
Ba con bọn họ ngủ nơi một đêm, Lục Tĩnh Xuyên là vui vẻ nhất, bình thường công việc của cô bận rộn, còn chăm sóc gia đình và dạy dỗ con cái, cực kỳ vất vả, cô quá mệt mỏi, chỉ gọi một món ăn tốn quá nhiều thời gian: “Trứng xào ớt xanh.”
“Bọn con cũng ăn trứng xào ớt xanh.”
Ba em cũng cô mệt mỏi, bọn họ ở doanh địa huấn luyện vất vả, nhưng đồ ăn cũng chẳng thua kém gì, mỗi một bữa đều thịt rau đầy đủ, ba bữa một ngày đều thể ăn no.
Cung Linh Lung bốn cha con bọn họ là đang suy nghĩ cho cô, cô dự tính gian mấy món đồ ăn mà bọn họ thích ăn, nhưng cô , bưng canh gà nguội cho bọn họ ăn.
Ăn uống no đủ , hai chị em sinh đôi buồn ngủ ngủ trưa, hai vợ chồng mỗi ôm lấy một đứa, để bọn họ dựa trong lòng n.g.ự.c ngủ.
Cách Lục Tĩnh Xuyên chăm sóc con trai và con gái khác , nuôi con trai là nuôi thả, nuôi con gái thì cưng chiều đến tận trời, lúc chăm sóc con gái ngủ trưa, bàn tay to rộng phủ đầy vết chai vô cùng dịu dàng vỗ nhẹ dỗ con gái ngủ.