Mười phút mấy Cung Linh Lung mới về đến nhà, cô mới bước xuống xe, Cung Vãn Đường đến cho cô tình huống bên phía Thôi Trí Viễn : “Linh Lung, con sắp xếp khách sạn mới, bảo đảm xử lý xong thủ tục cho bọn họ .”
“Dạ .”
Chờ chồng con đều xuống xe , Cung Linh Lung cầm chìa khóa xe lập tức xuất phát: “Mọi ăn cơm , cần chờ con.”
Cung Linh Lung nhanh chóng chạy đến khách sạn Văn Hoa, tìm nhân viên phục vụ lầu hỏi phòng thuê của bọn họ, theo lên lầu hai gõ cửa.
Hai cha con Thôi Trí Viễn đang sửa soạn hành lý, thấy cô đến nhanh như thế, vội vàng đẩy nhanh tốc độ, ngoài miệng vẫn còn xin cô: “Linh Lung, xin , con nhiều công việc bận rộn như thế, còn chậm trễ thời gian của con nữa.”
Cung Linh Lung liếc mắt thoáng qua Lương Vịnh Văn đang ở bên cạnh, đầu bà gói như một cái bánh chưng, mặt mày lạnh nhạt hỏi: “Ông đổi khách sạn khác ở là kế hoạch gì khác ?”
“Đổi khách sạn khác ở .”
Việc đến nước , chỉ thể đổi một nơi ở khác, lúc là bạn học Hà Hoài Dân của ông bảo đảm, lúc lẽ mang đến phiền phức cho bạn của ông .
“Đi đến khách sạn Kinh Hoa ở , hai sửa soạn hành lý , nhờ ông Tạ mặt gọi điện thoại.” Cung Linh Lung xoay xuống lầu.
Ông Tạ nhận điện thoại của cô, hiểu tình hình cụ thể xong, lập tức bảo thư ký sắp xếp, còn thông qua điện thoại sắp xếp một việc với cô, bảo cô chuyển lời cho Thôi Trí Viễn.
Cung Linh Lung mới thanh toán tiền điện thoại xong, mấy Thôi Trí Viễn xuống lầu, cô lập tức báo cho bọn họ : “Đã sắp xếp xong , khách sạn Kinh Hoa, chở ông qua đó. Còn nữa, ông Tạ thông báo ba giờ rưỡi chiều nay nhật báo RM sẽ tiến hành phỏng vấn ông, ông chuẩn sẵn sàng .”
Đây là một chuyện quan trọng, cũng là sự tán thành và tin tưởng của quốc gia đối với ông , tâm trạng Thôi Trí Viễn khá vui vẻ : “Được .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-945.html.]
Trước khi rời , Thôi Trí Viễn tìm lãnh đạo khách sạn, bày tỏ sự xin với lãnh đạo và các nhân viên phục vụ vì mấy ngày nay hai con Lương Vịnh Văn la lối kiếm chuyện lung tung.
Cất hành lý lên xe xong, Cung Linh Lung về phía Lương Vịnh Văn rõ ràng vẫn còn sợ cô, hỏi ông : “Ông định xử lý bà như thế nào?”
“Bọn họ mua vé máy bay một giờ rưỡi chiều nay, bay đến thành phố Dương.”
Cung Linh Lung hiểu, liếc mắt về phía Lương Vịnh Văn : “Lên xe, đưa bà đến đồn công an tập hợp với Lương Tư Dao, để đồn công an đưa hai con bà đến sân bay.”
Lương Vịnh Văn cũng lên xe, nhưng nơi xe taxi, chỉ thể xe buýt, còn đổi vài tuyến xe, lẽ sẽ đến kịp chuyến bay một giờ rưỡi, bà chỉ đành cố nhịn tức giận và nhục nhã lên xe.
Cung Linh Lung đạp phanh dừng xe ở đồn công an, cô còn mở cửa xuống xe, lập tức thấy em chồng đạp xe đạp đến.
“Tĩnh Dương.”
“Ủa, chị dâu, chị ở chỗ ?”
Lục Tĩnh Dương chống chân xuống đất, xe đạp dừng cửa xe, mấy trong xe nhướng mày : “Mấy là?”
Cậu chút giống Lục Tĩnh Xuyên, Thôi Trí Viễn đoán phận của , xuống xe chủ động bắt tay : “Con là em trai của Tĩnh Xuyên, Tĩnh Dương đúng , bác là cha của Linh Lung, Thôi Trí Viễn.”
“Ồ, thì là chú Thôi , chào chú.”
Lục Tĩnh Dương bắt tay với ông , hỏi thăm chuyện chính: “Sao đến đồn công an thế? Có chuyện gì ?”
Lần khi Thôi Trí Viễn gặp mặt chị sui ăn cơm từng chuyện về gia đình của bọn họ, hai con bọn họ đều việc ở hệ thống công an, lúc cũng giấu diễm nữa, ngắn gọn chuyện phát sinh buổi sáng cho .