Đỗ Yến  từng thấy dáng vẻ  của cha , lúc    sợ hãi.
“Cha, cha   thế? Cha đừng bỏ mặc con mà! Cha mặc kệ con,  chức vụ của con    bây giờ?”
Gà Mái Leo Núi
Vừa , bà   lảo đảo đuổi theo.
   Đỗ Bách Tuyền ngăn cản!
“Em trở về tự  suy nghĩ  , hiện giờ cha  rảnh để ý tới em.”
Trên thực tế nhà họ Đỗ  thể vượt qua cửa ải khó khăn     thì khó mà , cho nên Đỗ Bách Tuyền cũng   sắc mặt  đối với cô em gái .
“Mẹ,  xem  hai kìa,     như ?”
Đỗ Yến cảm thấy tự tôn của   tổn thương,   tìm Vương Như Sương tố cáo.
 Vương Như Sương   biện pháp nào?
Dường như ông xã và con trai đều vô cùng tức giận, một  phụ nữ gia đình như bà   thể   gì chứ?
“Con gái , cha con chỉ là trong lúc tức giận nên  như  thôi, đợi ông  trở về, con  thêm mấy lời  dỗ ông  là .”
Trong lòng Vương Như Sương cũng  rõ lắm, nhưng bà  chỉ  thể an ủi Đỗ Yến như .
Còn về  con trai cả  bắt , Vương Như Sương giống như  quên mất nhân vật .
Trong mắt, trong tim bà  đều chỉ   cô con gái bảo bối nhà .
Đỗ Yến về nhà  đẻ  chiếm  ủng hộ, bà  lập tức đánh chủ ý lên  Trương Nhậm.
Nếu bọn họ đều  chịu giúp bà ,  bà  sẽ tự  nghĩ cách!
Còn  cả vì xả giận giúp bà  mà thất thế,  sớm  Đỗ Yến ném   đầu.
Hiện giờ đối với bà  mà ,   chuyện gì càng quan trọng hơn việc tìm Trương Nhậm!
Còn  đợi bà  chặn  Trương Nhậm, thì   tin chú hai Đỗ Tân Lai  bắt.
…
Đỗ Tân Lai là   địa vị chỉ   Đỗ Tân Thành ở nhà họ Đỗ, ngay cả ông  đều  hạ bệ, cuối cùng Đỗ Yến cũng  sợ hãi.
“Mẹ, tại   như ? Sao chú hai cũng  bắt ạ?”
Đỗ Yến  về nhà tìm Vương Như Sương  nữa.
Vương Như Sương mới  các chị em dâu của  mắng một trận,  bà    dạy con gái, đang vô cùng ấm ức, thì thấy con gái  hoảng loạn, lúng túng  về.
“Yến Yến,   , chẳng  chúng  còn  cha con ? Ông  nhất định  thể cứu chú hai con .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-trung-sinh-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-463con-tro-ve-tu-minh-suy-nghi-lai-di-2.html.]
Vương Như Sương  vẫn   chút tự tin nào.
Bởi vì   các chị em dâu tức tới mức suýt nữa  ăn tươi nuốt sống bà !
Biểu cảm dữ tợn đó  thế nào cũng  giống Đỗ Tân Lai  thể  cứu .
 Vương Như Sương cũng chỉ  thể an ủi con gái  như .
Hay là tự an ủi  như thế.
“Không thể nào! Chú hai tài giỏi như ,   thể  hạ bệ ?”
Đỗ Yến há chẳng    chỉ là một  chỉ để trưng bày? Chỉ  đẽ bề ngoài chứ chẳng giải quyết  việc gì.
Khi cha bà  còn ở thời kỳ đỉnh cao, nào ai dám đến  khó dễ bà ?
Thế nhưng nay gia đình họ  gặp biến cố, ngay cả chú hai còn  ‘ngã ngựa’, hỏi   còn ai  mặt che chở cho họ đây?
“Tại   thành  thế ? Con   tìm Trương Nhậm! Chỉ cần   bằng lòng cưới con,  chuyện ắt sẽ  lối thoát.”
Ngay cả một  chẳng màng đến chuyện thế sự như Đỗ Yến cũng rõ, Trương gia hiện đang ở vị thế cao hơn nhà họ một bậc.
Trương Nhậm khi còn trẻ  là  ngang hàng với chú hai của bà .
Chỉ cần bà   thể níu chân  ông , dựa  nhan sắc của , bà   tin  sẽ  ‘nắm’   đàn ông !
Đỗ Yến  đoạn, tức tốc rời  như một cơn gió.
Miệng  dứt lời  tìm Trương Nhậm là  vội vàng chạy  cửa, cho dù  chắc  tài nào chặn   , cũng chẳng  giảm  sự hăng hái của bà .
Đỗ Tân Thành  tiếng Đỗ Yến bèn bước  khỏi phòng  việc, nhưng nào ngờ  đặt chân đến phòng khách, bóng dáng Đỗ Yến  sớm  còn thấy ?
“Đỗ Yến  ?”
Đỗ Tân Thành trông như già  cả chục tuổi, dáng vẻ vô cùng tiều tụy, phờ phạc.
Ông vốn tưởng Đỗ Yến trở về thăm , ai dè  kịp gặp mặt con bé  biệt tăm biệt tích.
“Con bé    tìm Trương Nhậm.”
Vương Như Sương cũng từng  dịp diện kiến Trương Nhậm,  rõ ông   chỉ tuấn tú, phong nhã, mà còn là   năng lực xuất chúng.
Bởi , với việc con gái   tìm Trương Nhậm, Vương Như Sương chẳng hề phản đối.
Dù  bà  cũng ly hôn nhiều năm , chẳng lẽ cứ mãi sống một ?
Vừa nghĩ đến đó,   tiếng Đỗ Tân Thành tức giận quát mắng!
“Hồ đồ! Bà   Trương Nhậm là loại  nào ? Mà bà  để con bé  gặp ông !”