Thập niên 70: Quân thiếu mặt lạnh hàng đêm đều giặt ga giường. - 330

Cập nhật lúc: 2025-08-04 00:48:33
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Khoảng thời gian , Lưu Mai ở văn phòng một , miệng mốc meo . Ôn Ninh ở đó, Tiểu Nộn cũng xin nghỉ, đến một để trò chuyện cũng . Giờ Ôn Ninh , cô cần chịu đựng nữa. Lưu Mai nuốt miếng bánh đào , lau tay , “Ninh Ninh, sẽ cho cô những việc trong phòng trong thời gian qua nhé…”

Lưu Mai một tràng dài.

Ôn Ninh gật đầu ghi nhớ từng việc.

Bàn giao xong với Lưu Mai, sắp xếp xong những công việc trọng tâm trong thời gian tới, Ôn Ninh vội vã chạy đến phòng tập.

phòng tập chuyển đến hội trường nhỏ.

Vì bây giờ bước giai đoạn tổng duyệt cuối cùng, các diễn viên từ các đơn vị khác cũng đến hội trường công đoàn tập luyện. Phòng tập đủ chỗ, nên đành chuyển đến hội trường nhỏ.

Lúc Ôn Ninh đến, buổi tổng duyệt bắt đầu.

Màu Son dẫn chương trình. Cô lên sân khấu lời mở màn. Cô một sân khấu, cảm thấy cực kỳ thoải mái khi trở thành tâm điểm. Cảm giác khác so với khi hai cùng dẫn chương trình. Cô thậm chí còn hy vọng Ôn Ninh đừng , cứ chờ đến khi buổi hội diễn kết thúc hẵng về.

Kết quả, cô lên sân khấu một nửa lời thoại thì thấy Ôn Ninh bước từ cửa hội trường. Đội trưởng đội múa đang chuyện với Ôn Ninh về kịch bản mới nhất. Lòng Màu Son bỗng thấy thoải mái.

Chờ cô xong lời mở màn, đội trưởng Trương cho dừng , bảo Ôn Ninh lên sân khấu để cùng cô lời dẫn.

Màu Son bĩu môi: “Lời dẫn thuộc mà vội vàng lên sân khấu thế. Lát nữa lắp, lãng phí thời gian của , những còn chờ dùng sân khấu nữa chứ.”

Ôn Ninh lẳng lặng liếc cô một cái, thèm cầm theo kịch bản, bước thẳng lên sân khấu.

Màu Son đến bây giờ vẫn thể dẫn mà kịch bản, vẫn thường xuyên kịch bản tay. Không ngờ Ôn Ninh lên sân khấu mà cần kịch bản. Màu Son lầm bầm với giọng chỉ Ôn Ninh thấy: “Làm màu gì chứ.”

Ôn Ninh thèm . Làm màu , cứ để thực lực chứng minh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/330.html.]

Những khán đài đều là diễn viên các đơn vị đang chờ tập. Vừa thấy dẫn chương trình lên sân khấu, họ đều chăm chú .

Ôn Ninh tự tin, bình tĩnh cầm micro, lời dẫn mà cần kịch bản. Giọng ngọt ngào, đầy cảm xúc của cô tuôn từng câu chữ. Cô sai một từ nào, lắp một chút nào, tên của mỗi tiết mục đều nhớ chính xác.

Còn Màu Son, hai câu kịch bản, nếu thì sẽ lắp, đầu óc trống rỗng.

Đợi hai xong bộ lời dẫn, những diễn viên bên đồng loạt vỗ tay.

Lúc Màu Son tập luyện đây, khán giả bên từng vỗ tay. Bây giờ Ôn Ninh trở , vỗ tay. Vỗ tay cho ai thì quá rõ ràng .

Màu Son cảm thấy những tràng pháo tay để khen, mà là đang tát mặt cô .

Ôn Ninh , kịch bản mới đến mười phút thuộc, trong khi cô luyện bảy ngày mà vẫn thể thuộc !

Màu Son tức giận đến mức ném mạnh kịch bản xuống, bực bội bỏ .

“Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.” Màu Son thua kém Ôn Ninh vì cô kém cỏi, mà là vì trí nhớ của Ôn Ninh vốn hơn bình thường. Hơn nữa, cô từng là các video ngắn ở thời hiện đại, quen thuộc với việc học thuộc kịch bản, lời thoại, nên những lời dẫn chương trình hội diễn như thế với cô dễ như trở bàn tay. Có thể , đây là công việc trời cho cô.

Thế nhưng, Màu Son sẽ bao giờ thừa nhận Ôn Ninh tài năng thực lực mạnh hơn. Cô chỉ cảm thấy tức giận, giận vì bản luôn Ôn Ninh vượt mặt.

Trở hậu trường, những công nhân viên chức của các đơn vị khác đang đợi đến lượt lên sân khấu chuyện gì xảy . Chỉ thấy những tràng pháo tay lớn, họ cứ ngỡ là đang khen Màu Son. Thấy cô đến, họ và khen: “Đồng chí Chu, hôm nay cô dẫn lắm.”

Màu Son mà như .

Ánh mắt của đó rơi xuống chiếc đồng hồ tay Màu Son, và nữa khen: “Chiếc đồng hồ của cô thật, hiệu gì thế, chắc đắt lắm nhỉ?”

Nghe đến đồng hồ, vẻ mặt Màu Son trở nên đắc ý, cô giơ tay lắc lắc trong trung: “Đồng hồ Thượng Hải, yêu tặng đấy. Quả thật rẻ, tiêu của mấy tháng lương liền. ngại tốn kém nhận, nhưng cứ nhất quyết mua, bảo thích tiêu tiền vì .”

Điều khiến đối diện ghen tị: “Ôi chao, yêu cô đối với cô thật. Người yêu thì tiếc tiền mua đồng hồ cho , bảo tiền đó thà mua đồ ăn còn hơn.”

Màu Son chỉ , trong lòng cảm thấy thoải mái vô cùng. Cô thích cái cảm giác luôn hơn khác, sống hơn khác như thế .

Màu Son trở đội múa. Các thành viên khen đồng hồ của cô, ánh mắt cũng liếc về tay cô. Màu Son hào phóng khoe chiếc đồng hồ của , còn hỏi đeo thử . Mọi đều lắc đầu, những thứ quý giá như , dám đeo bừa, lỡ hỏng thì hỏng bét.

 

Loading...