Ngô Trung Lỗi đang nghĩ , bỗng nhiên giọng hát radio biến thành một đoạn tuyên truyền. Lần , nó rằng khi phi công hạ cánh, chỉ thưởng vàng, phong quân hàm, mà còn cơ hội gặp mỹ nhân hát radio và cưới cô vợ.
Nghe những lời dụ dỗ radio, Ngô Trung Lỗi bắt đầu tự chủ , tưởng tượng về cuộc sống của khi đến bên .
Khi đó, những gì Lục Tiến Dương , cũng sẽ .
***
Lục Tiến Dương hề , cũng chẳng quan tâm đến suy nghĩ của Ngô Trung Lỗi.
Mỗi ngày đều dồn hết tâm sức việc huấn luyện. Tối về, nếu nỗi nhớ Ôn Ninh dâng lên thể kìm nén, lấy tấm ảnh của cô ngắm, cẩn thận cất ngăn kéo khóa.
Về phía Ôn Ninh.
Tuần là Quốc khánh, các buổi tập luyện diễn sôi nổi.
Không dạo Sơn Ca đổi tính thế nào, lâu kiếm chuyện với Ôn Ninh. Thậm chí hôm nay, trong lúc tập, cô còn chủ động đưa cho Ôn Ninh một viên kẹo: “Kẹo ngậm cho giọng, ?”
Lần Ôn Ninh suýt chút nữa uống axit, nên bây giờ cô cẩn thận với đồ ăn thức uống: “Cảm ơn, giọng khó chịu.”
Sơn Ca thu viên kẹo , như : “Sao, sợ hại cô ?”
Ôn Ninh thẳng: “Đề phòng là thừa. Với mối quan hệ đây của chúng , thực sự tin tưởng cô.”
Sơn Ca ngờ Ôn Ninh thẳng như , mặt cô cứng : “Bây giờ công nhận năng lực của cô , sẽ nhắm cô nữa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/350.html.]
“Cảm ơn,” Ôn Ninh lịch sự đáp hai chữ, ý định thêm.
Sau khi tin đồn mang thai lan truyền, Sơn Ca bỗng nhiên mất sự ưu ái trong đội múa. Cô còn săn đón như . Mọi còn lén lút cho rằng cô là giả tạo, một mặt thích đội trưởng Lục, một mặt lôi kéo nam đồng chí khác. Chân đội trưởng Lục từ chối, chân ngủ với và con.
Tuy là đăng ký kết hôn, nhưng ai mà là “ dựa con quý”, mượn con để leo lên .
Điều trái ngược với hình tượng thanh cao, trong sáng của cô đây.
Trước thích cô bao nhiêu, bây giờ thất vọng bấy nhiêu.
Thậm chí khi Sơn Ca về ký túc xá, bạn cùng phòng cũng lạnh nhạt, ngầm cô lập cô .
Sơn Ca ai để chuyện. Ban ngày, cô thường xuyên tập luyện cùng Ôn Ninh. Ngày , vì Lục Tiến Dương mà cô luôn thấy Ôn Ninh chướng mắt, công nhận năng lực của cô. Bây giờ cô cũng chồng, gia đình chồng điều kiện tồi, cô cảm thấy hạnh phúc. Khi Ôn Ninh, cô cũng khách quan hơn nhiều, còn mang cảm xúc cá nhân. Cô bắt đầu nhận Ôn Ninh quả thực tài giỏi hơn .
Hơn nữa, chuyện cô mang thai khi kết hôn, Ôn Ninh hề lưng, khiến Sơn Ca càng cảm thấy hành động đây của phần quá đáng. Cô hòa hoãn mối quan hệ với Ôn Ninh.
Hôm nay nhân cơ hội đưa kẹo ngậm, cô chủ động hòa, nhưng ngờ Ôn Ninh nhận.
Sơn Ca chút mất mặt, nhưng vẫn nhân cơ hội để xóa bỏ hiềm khích cũ, cô chủ động nắm lấy tay áo Ôn Ninh:
“Đồng chí Ôn, đây nhiều chuyện với cô, cô tin tưởng cũng là bình thường. Bây giờ hành vi của , cũng thấy áy náy. chân thành xin cô, thật sự xin .”
Ôn Ninh ngờ Sơn Ca lương tâm phát hiện lúc . nếu Sơn Ca chủ động hòa, cô cũng thêm kẻ thù. Cô suy nghĩ : “ chấp nhận lời xin của cô, nhưng lẽ thể bạn với cô .”
Vì từng tổn thương, nền tảng tin tưởng còn nữa.
Chỉ thể từ nay về “nước sông phạm nước giếng”, chứ trở thành bạn bè thì thể.
Sơn Ca cũng hiểu đạo lý : “Cô chấp nhận lời xin của là cũng thấy nhẹ lòng .”
“Thật sự cần kẹo ngậm ? thấy hôm nay cô ho nhiều lắm đấy.” Sơn Ca đưa kẹo qua.
Ôn Ninh lắc đầu: “Thật sự cần. uống nước là .”
Sơn Ca nghĩ Ôn Ninh tin, bèn bóc kẹo, cho miệng, ngụ ý cho Ôn Ninh thấy kẹo vấn đề gì, chính cô cũng ăn.