Thập niên 70: Quân thiếu mặt lạnh hàng đêm đều giặt ga giường. - 410

Cập nhật lúc: 2025-08-05 22:46:56
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qKMmfTlXl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Diễn kịch , ai mà chẳng diễn!

Mắt Ôn Ninh cong cong, thoải mái nhận lấy chiếc váy: "Cảm ơn chị Minh Thư, chị tốn kém quá. Hôm nào em và Tiến Dương sẽ mời chị ăn cơm."

Ôn Ninh xong, Diệp Xảo chiếc áo len xoắn thừng, như vô tình : "Ơ, em thấy cả mặc chiếc áo len, trông giống cái của chị Minh Thư ghê."

Thím Hai tin: "Làm mà giống . Quần áo của là hàng hiệu nước ngoài, cháu cái hộp gói kìa. Cái áo Tiến Dương mặc chắc là do ai đó đan thôi. Đồ đan tay thì ý nghĩa đấy, nhưng thể so với đồ của Minh Thư ."

Ý của thím Hai là khen Quý Minh Thư, nhưng bà rằng chiếc áo len đó chính là do Ôn Ninh đan cho Lục Tiến Dương.

Nghe , sắc mặt Ôn Ninh đổi. Vì lúc đan, cô thiết kế dựa kiểu áo len của một nhãn hiệu nổi tiếng ở đời , chỉ là ngờ Quý Minh Thư gu thẩm mỹ giống cô.

Sắc mặt Lục Tiến Dương trầm xuống, định mở miệng thì Tần Lan : "Em dâu, cháu thế nào chứ, đồ mua đồ đan tay cũng đều ý nghĩa riêng của nó, đem so sánh như ?"

Lục Diệu chiếc áo len cả mặc là do Ôn Ninh đan. Vì một thời gian, cả cứ vài ngày lôi mặc. Mỗi mặc , khí chất khác hẳn. Người ngoài thấy, nhưng Lục Diệu rõ, mặt cả đều là vẻ vui sướng, thậm chí chút khoe khoang.

Chỉ là một đàn ông khó tính, khoe khoang cũng rõ ràng mà thôi.

Lục Diệu lên tiếng: "Nếu cả áo len , đưa cho em . Em mặc loại áo len bao giờ. Chị Minh Thư, chị ngại chứ?"

Quý Minh Thư : "Đương nhiên ngại. Em cũng là em trai của chị mà. Trong ký ức của chị, em vẫn còn là một đứa trẻ con, sợ em thích nên ban đầu chọn quần áo mà chọn giày bóng rổ."

"Vậy em khách sáo nhé, cảm ơn chị Minh Thư." Lục Diệu lập tức lấy chiếc áo len .

Lục Tiến Dương gọi , đưa nốt chiếc áo sơ mi và quần còn : "Mặc thì mặc cả bộ ."

Lục Diệu nhe hàm răng trắng: "Anh cả, đúng là ruột của em!"

"Mọi mau xuống ăn cơm , một lát đồ ăn nguội hết," Tần Lan chuyển chủ đề, lên tiếng.

" , ăn cơm, ăn cơm. Minh Thư, cháu mau xuống ," thím Hai cũng phụ họa theo.

Mọi trong phòng cùng bàn ăn.

Quý Minh Thư xuống cạnh Ôn Ninh: "Ninh Ninh, chị Tiến Dương em sắp thi đại học, việc ôn tập thế nào ?"

Ôn Ninh cầm đũa định gắp thức ăn, đặt xuống, lịch sự trả lời: "Cũng khá , thuận lợi ạ."

Quý Minh Thư gật đầu: "Nghe bây giờ các em mới khôi phục thi đại học, thi cả ban tự nhiên và ban xã hội, áp lực cũng lớn lắm. Nếu trong việc học em hiểu, cứ hỏi Tiến Dương. Hồi xưa học giỏi lắm, đặc biệt là các môn tự nhiên. Chị nhớ một cuốn sổ tay chuyên ghi chép các dạng đề kinh điển đấy. Bảo cho em mượn tham khảo nhé."

Quý Minh Thư chuyện, liếc Lục Tiến Dương. Thấy vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, cô tiếp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/410.html.]

"Em đừng sợ bình thường mặt lạnh. Anh vốn là như , lời ý , cũng quan tâm khác. thật . Hồi còn cả đời kết hôn nữa cơ. Lúc đó chị sợ thật sự ế vợ. Không ngờ bây giờ cũng tìm bến đỗ. Sau nhờ em chăm sóc và bao dung cho nhiều hơn."

Quý Minh Thư vẻ chân thành, nhưng Ôn Ninh thấy khó chịu.

Có lẽ là trực giác của phụ nữ. Mặc dù Quý Minh Thư kết hôn, nhưng cô cứ cảm thấy đối phương đang khoe khoang mối quan hệ của với Lục Tiến Dương. Cô là vợ Lục Tiến Dương, tính tình thế nào cần khác cho cô ? Nếu , cũng chồng Tần Lan mới đúng.

Lại còn nhờ cô chăm sóc và bao dung cho . Nếu Lục Tiến Dương hai gặp riêng chỉ đếm đầu ngón tay, cô nghĩ Quý Minh Thư mối quan hệ thiết với đến mức nào .

Ôn Ninh cong môi, giả vờ ngạc nhiên Quý Minh Thư: "Chị Minh Thư, thật ngờ đây Tiến Dương tính cách như . Anh ở bên em khác với những gì chị . Lúc chúng em kết hôn, chăm sóc em trong cuộc sống, lúc còn chu đáo hơn cả em nữa. Tính tình cũng ."

"Thật ?" Quý Minh Thư giật khóe miệng, "Không ngờ Tiến Dương mấy năm nay đổi nhiều đến . Chị cứ nghĩ vẫn giống như hồi bé."

Ôn Ninh tiếp lời, ánh mắt liếc về phía Lục Tiến Dương: "Tiến Dương, cũng nên với ngoài nhiều hơn. Đừng lúc nào cũng cau . Anh xem, chị Minh Thư quen nhiều năm như mà trong ấn tượng của chị một thấy đấy."

"Nghe lời em," Lục Tiến Dương thật sự nhếch môi. Tiện tay gắp một miếng thức ăn cho Ôn Ninh: "Em ăn cái ."

Lục Diệu bên cạnh vẻ mặt chịu nổi cảnh hai ân ái, xoa xoa cánh tay: "Chị Minh Thư thấy ? Anh cả em bây giờ hai mặt đấy. Một mặt với chị dâu, một mặt khác với còn ."

"Chị xem, nhiều năm như , cả bao giờ chủ động gắp thức ăn cho em ? Lại còn cái cuốn sổ học tập nữa. Hồi em xin bao nhiêu để mượn tham khảo, cứ bắt em tự tóm tắt. Thậm chí còn cho em động . Vậy mà bây giờ chị dâu còn mở lời, tự động lấy . Nhờ phúc của chị dâu, mà cả lớp em ai cũng một bản chép tay sổ ghi chép của cả đấy."

Nói đến đây, Tần Lan cũng chuyện để : "Minh Thư, đây chúng cũng lo tính cách của Tiến Dương thương , sẽ con gái nhà chịu thiệt. Không ngờ... Tóm là chuyện cháu cần lo lắng."

Nghĩ đến cảnh con trai ở bên Ôn Ninh, Tần Lan ngậm miệng, vội đưa tay che miệng .

Quý Minh Thư cũng : "Thì Tiến Dương và Ninh Ninh tình cảm như . là chị lo lắng thừa ."

Tần Lan gắp thức ăn cho cô: "Ăn nhiều một chút Minh Thư. Cháu ở nước ngoài ngày nào cũng ăn đồ Tây, chắc lâu ăn món Trung Quốc nhỉ?"

"Vẫn là đồ ăn của chúng ngon nhất," Quý Minh Thư cảm thán gật đầu, gắp một miếng cơm trong bát, "Dì Lan cũng ăn , đừng cứ gắp thức ăn cho cháu mãi."

Bữa cơm sắp kết thúc, Lục Diệu nhớ tối còn nhờ Ôn Ninh kèm tiếng Anh. Cậu lên tiếng: "Chị dâu, lát nữa chị giúp em từ vựng tiếng Anh nhé?"

Ôn Ninh hiện tại mỗi ngày đều dành thời gian kèm tiếng Anh cho Lục Diệu. Nghe cô gật đầu: "Được thôi, ăn cơm xong thì sang phòng ."

Thím Hai thấy, Lục Diệu: "Tiểu Diệu, chị Minh Thư của cháu mới từ nước ngoài về. Cháu giỏi tiếng Anh thì nên hỏi chị Minh Thư nhiều hơn."

Nói xong, bà dừng một giây, như chợt nhớ điều gì, với Ôn Ninh: "Tiểu Ôn, thím ý gì khác nhé. Thím đây từng nước ngoài, trình độ tiếng Anh chắc chắn thể so với Minh Thư . Thời gian ôn tập của cháu cũng gấp gáp, thím là để cháu tập trung học cho . Cháu đừng nghĩ nhiều."

"Thím Hai ," Ôn Ninh đáp một cách nhạt nhẽo, biểu cảm đổi.

Thím Hai chịu nổi thái độ . Kể từ khi bà phản đối Ôn Ninh và Lục Tiến Dương ở bên , Ôn Ninh đối với bà luôn lạnh nhạt như . Trông lịch sự, chê , nhưng thực chất là khiến bà thấy khó chịu trong lòng. Bà kìm :

"Tiểu Ôn, thím là thẳng tính, thím về điểm thi thử của cháu. Mặc dù ở trường cháu là khá, nhưng nếu đặt tất cả học sinh lớp mười hai ở thủ đô, thì chẳng là gì cả. Với trình độ hiện tại, cháu chỉ thể thi đỗ một trường đại học bình thường ở tỉnh lẻ thôi. Thi trường ở thủ đô là quá sức . Cháu vẫn nên tập trung hơn ."

Ôn Ninh đáp một cách mặn nhạt: "Thím Hai đúng."

Loading...