Thập niên 70: Quân thiếu mặt lạnh hàng đêm đều giặt ga giường. - 466

Cập nhật lúc: 2025-08-06 00:14:29
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Ninh và Lục Diệu đang định mở miệng giải thích, Hiệu trưởng Vương liếc thấy phóng viên mặt lạnh lùng, liền nhanh chóng cướp lời:

“Đồng chí công an, đồng chí phóng viên, hai bạn học chính là thủ khoa và thủ khoa thứ hai của kỳ thi đại học năm nay của chúng . Họ đẩy ngã già giữa đường mà thừa nhận. Loại học sinh đạo đức bại hoại , căn bản tư cách trở thành tấm gương cho học sinh cả thành phố!”

Phóng viên , mắt lập tức sáng lên. Kỳ thi đại học tháng luôn là chủ đề bàn tán sôi nổi. tin tức phỏng vấn thủ khoa đại học độc quyền một tờ báo khác đăng tải. Anh đang lo tháng chủ đề nào thu hút sự chú ý hơn phỏng vấn thủ khoa đại học. Giờ thì tin tức tự tìm đến cửa còn gì?

Thủ khoa và thủ khoa thứ hai của kỳ thi đại học đẩy ngã già giữa đường, thành tích tuy nhưng phẩm chất bại hoại. Sự tương phản , nghĩ thôi cũng thấy hấp dẫn , tính thời sự!

Phóng viên bắt đầu hứng thú, vội vàng lấy bút và sổ , chuẩn ghi chép.

“Đồng chí công an, sự việc như …” Ôn Ninh cuối cùng cũng cơ hội lên tiếng, cô liền giải thích bộ sự việc một . Hiệu trưởng Vương quá ranh ma, đến chiếm thế thượng phong, khiến công an và phóng viên định kiến rằng cô và Lục Diệu đẩy .

Nghe cô giải thích xong, công an dừng một chút, thể phán đoán ai đúng ai sai, đầu về phía đám đông: “Có ai chứng kiến bộ quá trình hai bên tranh chấp ?”

Đám đông ngươi , ngươi, ai lên tiếng .

Hiệu trưởng Vương đảo mắt qua mấy chủ cửa hàng trong đám đông, trầm giọng : “Các vị cần sợ, công an và phóng viên đều ở đây, thấy gì thì cứ mạnh dạn .”

Những buôn bán nhỏ lẻ thường xuyên ở cổng trường đều bác bảo vệ Vương là nhà của hiệu trưởng. Mặt bằng họ thuê cũng là của trường học. Bình thường đang lo cơ hội giữ mối quan hệ với hiệu trưởng, Hiệu trưởng Vương , họ liền nhanh chóng lên tiếng:

“Đồng chí công an, thể chứng! Cậu nam sinh xô đẩy bác Vương, bác Vương liền ngã xuống đất.”

“Đồng chí công an, , cũng thấy!”

“Chúng đều thấy!”

Mấy ông chủ cửa hàng cùng một phe, trợn tròn mắt dối.

“Đồng chí công an, đồng chí phóng viên, các vị thấy chứ,” hai nhân viên bảo vệ thấy , lập tức nhảy dẫn dắt dư luận. Với vẻ mặt khinh thường, họ chỉ Ôn Ninh và Lục Diệu: “Hai những đẩy còn dối. Chậc chậc, nhân phẩm thế , thi đậu thủ khoa.”

“Các mới là dối, và chị dâu còn chạm bác một chút nào, là chính bác tự ngã xuống đất! Các dựa mà nghi ngờ nhân phẩm của chúng !” Lục Diệu tức đến đỏ mặt gân cổ, cứng họng phản bác.

“Không xin còn lớn tiếng lý sự,” một nhân viên bảo vệ khác hừ lạnh một tiếng, với phóng viên, “Đồng chí, nhất định đăng tin lên báo, để nhân dân cả nước xem cái gọi là thủ khoa và thủ khoa thứ hai của kỳ thi đại học rốt cuộc là loại gì!”

Những lời dẫn dắt đám đông, những vây xem khác cũng bắt đầu bàn tán:

“Thành tích thì ích gì, đạo đức bại hoại đến thế , chậc chậc…”

“Đánh xin , cha trong nhà dạy dỗ ? Thật là thiếu giáo dục!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/466.html.]

“Loại học sinh lên đại học, trường cũng chỉ là thành phần cho xã hội, chi bằng nhường cơ hội học cho học sinh khác.”

, loại gương nên hủy bỏ tư cách thi đại học!”

thế, chúng sẽ thư kiến nghị gửi đến Đại học Thanh Hoa và Đại học Yến Kinh, nên nhận hai học sinh !”

“…”

Một đám miệng ngừng, những lời trách mắng cứ thế bay đến chỗ Ôn Ninh và Lục Diệu, cho hai cơ hội mở lời giải thích.

Hiệu trưởng Vương tình cảnh , khóe môi bất giác nhếch lên.

Bác bảo vệ Vương đất cũng đắc ý, hừ, đấu với ông !

Phóng viên hưng phấn giơ máy ảnh chụp lia lịa, đó ghi chép những lời của đám đông. Anh thầm kích động, tin tức mà đăng báo thì chắc chắn sẽ gây bão!

Đồng chí công an thì nghiêm túc Ôn Ninh và Lục Diệu: “Hai mau xin bác , đó về đồn công an cùng để tiếp nhận giáo dục.”

Chuyện đẩy cũng đến mức giam giữ, nhưng phê bình, giáo dục là điều cần thiết.

Đối diện với ánh mắt phẫn nộ, trách móc của những , Lục Diệu tức đến đỏ mắt, siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, nghiến răng ken két.

Ánh mắt Ôn Ninh lạnh lùng quét qua vẻ mặt đắc ý của Hiệu trưởng Vương và những khác, cuối cùng dừng bác bảo vệ đất:

“Nếu bác cứ khăng khăng là chúng đẩy bác, còn là lưng và chân thương, bây giờ cùng chúng đến bệnh viện quân khu để kiểm tra. Bà nội của việc ở đó, các bác sĩ ở đó đều là quân nhân, thể chuyện gian lận. Bác thương thật giả, chỉ cần kiểm tra là ngay!”

Người dân thường kính trọng quân đội. Bác bảo vệ Vương Ôn Ninh đến bệnh viện quân khu, bà nội cô còn là bác sĩ ở đó, ánh mắt lập tức lóe lên một tia chột , ấp úng : “Kiểm, kiểm thì kiểm, dù cái lưng và chân của đau đến chịu nổi, lên .”

Ôn Ninh thấy bác còn giảo biện, tiếp tục về phía đồng chí công an: “Đồng chí, thể chứng minh sự trong sạch của , nhưng mong đồng chí phối hợp một chút.”

Công an về phe nào, nên từ chối yêu cầu của Ôn Ninh: “Phối hợp thế nào?”

Ôn Ninh : “Vừa nãy mấy chứng kiến đều tận mắt thấy chúng đẩy , bây giờ hãy tách họ để thẩm vấn. Hơn nữa, để công bằng, chúng sẽ thẩm vấn ngay tại đây, để cùng giám sát.”

Nếu , về đồn công an thẩm vấn, dù sự thật sáng tỏ, thì tin đồn Lục Diệu đánh cũng lan truyền .

, nhất thiết thẩm vấn ngay tại hiện trường!

 

Loading...