Thập niên 70: Quân thiếu mặt lạnh hàng đêm đều giặt ga giường. - 495

Cập nhật lúc: 2025-08-06 23:11:23
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Ninh thực sự tức giận.

Bốn chữ “thanh mai trúc mã” cứ như một cái đinh ghim lòng cô.

Hơn nửa năm nay, Quý Minh Thư và Lục Tiến Dương ngày nào cũng ở cùng một đơn vị, cùng một phòng, sớm tối bên .

Lần cô đến đơn vị, thấy Quý Minh Thư giúp Lục Tiến Dương rửa cốc, còn tưởng là ảo giác của . Giờ nghĩ , cô lầm!

Tâm trạng của Lục Tiến Dương thế nào cô rõ, nhưng thích ở ngay bên cạnh, Quý Minh Thư chắc chắn cảm thấy ngọt ngào!

Rồi liên tưởng đến những lời Chu Tấn Nam , Quý Minh Thư từng ôm mặt Chu Tấn Nam mà gọi tên Lục Tiến Dương. Cái hình ảnh đó, chỉ cần tưởng tượng đến, lòng Ôn Ninh cảm thấy ghê tởm như nuốt con ruồi.

Một phụ nữ ngày nào cũng tơ tưởng đến chồng cô, cứ lởn vởn mặt, ngấm ngầm quan tâm, tuyên bố chủ quyền, phát hiện thì lấy cớ tình chị em. Cố tình chẳng cách nào với cô , hỏi ai mà khó chịu?

Trong lúc cảm xúc dâng trào, Ôn Ninh quên mất lý do vì đêm nay đến Cục Công an. Cô hít một thật sâu, nhấc chân ngoài ngay lập tức.

Đi vài trăm mét, gió đêm lùa mặt, thổi cô tỉnh táo hơn, Ôn Ninh mới bình tĩnh .

Nghĩ đến lời dặn dò của chồng Tần Lan, cô thể dừng bước.

Nếu đêm nay sắp xếp thoả cho Quý Minh Thư mà cứ thế về nhà, e rằng chồng sẽ mất ngủ.

Thôi, Ôn Ninh hít sâu một , vẫn quyết định tìm Quý Minh Thư.

Nào ngờ đầu, cô đụng trúng Lục Tiến Dương đang theo .

Ôn Ninh thấy bực.

nghĩ , chuyện cũng thể trách Lục Tiến Dương, giữ cách với Quý Minh Thư , nhưng thể cấm đối phương ý với , cứ thế mà sáp gần.

“Ninh Ninh,” thấy Ôn Ninh đột nhiên đầu, giọng Lục Tiến Dương căng thẳng, đáy mắt đen láy lộ vài phần lo lắng.

giận , nhưng trong lòng Ôn Ninh vẫn khó chịu, cô lạnh nhạt liếc một cái: “Anh theo em gì? Không lo cho chị Minh Thư của ?”

Lục Tiến Dương bằng ánh mắt xa lạ, lòng đau nhói. Anh cẩn thận giơ tay định nắm tay cô: “Giận ?”

Ôn Ninh bình thản lùi một bước, tránh khỏi cái chạm của , gương mặt nhỏ nhắn lạnh băng: “Không , mau gọi Quý Minh Thư lên xe , về nhà.”

Lục Tiến Dương khó hiểu: “Về ?”

Ôn Ninh bình tĩnh : “Nhà chúng .”

Lục Tiến Dương lạnh mặt: “Tại về nhà chúng ? Chúng đưa cô về viện nhà của Viện nghiên cứu quân sự là .”

Ôn Ninh trừng mắt : “Lỡ Chu Tấn Nam quấy rầy chị thì ? Chẳng lẽ nửa đêm chạy đến Cục Công an nữa ?”

Chỉ về nhà họ Lục, chuyện đêm nay mới thể chấm dứt.

Lục Tiến Dương thấy lời cô cũng lý.

Hai trở Cục Công an.

Tại cửa Cục Công an.

Chu Tấn Nam vẫn đang giằng co với Quý Minh Thư.

Hai công an thấy đành mạnh tay kéo Chu Tấn Nam : “Đồng chí Chu, chúng đưa về khách sạn.”

Nói là đưa, nhưng thực tế là mỗi một bên giữ chặt cánh tay Chu Tấn Nam, cho đến gần Quý Minh Thư.

Chu Tấn Nam cũng vội, dù đến Trung Quốc, nhiều thời gian để dây dưa với Quý Minh Thư.

Hắn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của công an: “Các cần đưa , tự tìm đường.”

Hắn ở khách sạn dành cho nước ngoài, xa đây là bao.

Quý Minh Thư thần sắc tiều tụy, mặt buồn rười rượi . Vừa hai bước, cô thấy một chiếc xe Jeep quân sự dừng ở cửa.

“Lên xe.” Cửa kính hạ xuống, Lục Tiến Dương phức tạp , ném hai chữ.

Quý Minh Thư nghĩ ngợi gì, kéo cửa xe , .

Chiếc xe lao nhanh .

Suốt dọc đường, Quý Minh Thư ngừng vặn vẹo ngón tay, qua gương chiếu hậu Lục Tiến Dương Ôn Ninh. Cuối cùng, cô nhịn , mấp máy môi, mở lời giải thích:

“Tiến Dương, Ninh Ninh, ngại quá, phiền hai muộn thế . Chuyện chồng cũ , hai đừng để bụng. Đầu óc vấn đề, vớ vẩn thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/495.html.]

Lục Tiến Dương trầm mặt, mắt thẳng về phía , đáp lời.

Ôn Ninh cũng gì.

Quý Minh Thư ngượng nghịu kéo khóe môi, tiếp tục : “Ninh Ninh, chị và Tiến Dương gì cả, em đừng hiểu lầm. Em đừng vì những lời chồng cũ chị mà giận dỗi với Tiến Dương, ảnh hưởng đến tình cảm của hai .”

Ôn Ninh cuối cùng đầu , qua gương chiếu hậu lạnh nhạt liếc cô một cái: “Chị Minh Thư, chị câu ? Trên đời ba thứ thể giấu , đó là nghèo, ho và tình yêu. Em hiểu lầm, chỉ mong chị đừng tự lừa dối .”

Lời đến mức .

tin Quý Minh Thư còn thể mặt dày tình cảm với Lục Tiến Dương.

Quả nhiên, Quý Minh Thư im bặt.

Ôn Ninh mỉa mai cong môi.

Trong xe một nữa chìm im lặng.

Lục Tiến Dương mặt mày âm trầm, tăng tốc xe.

Tại nhà họ Lục.

Tần Lan trong lòng lo lắng cho Quý Minh Thư, cũng ngủ . Bà thực sự coi Quý Minh Thư như nửa con gái ruột. Bây giờ nhà họ Quý ai, bà nuôi, dĩ nhiên chăm sóc nhiều hơn.

Cứ bồn chồn trăn trở, cuối cùng bà mặc quần áo , xuống phòng khách đợi.

Không đợi lâu, bà thấy tiếng động ở cửa.

Sau đó thấy Ôn Ninh đưa Quý Minh Thư về, Lục Tiến Dương mặt lạnh lùng .

“Không chứ Minh Thư?”

“Có thương ?”

Không kịp để ý những thứ khác, Tần Lan vội vàng tiến lên kéo Quý Minh Thư, đánh giá từ xuống .

Quý Minh Thư cố gắng nặn một nụ , lắc đầu: “Cháu thím Lan, thím lo lắng .”

Tần Lan kéo cô xuống ghế sofa, sắc mặt cô , quan tâm : “Rốt cuộc xảy chuyện gì? Sao đến Cục Công an thế?”

Quý Minh Thư lau nước mắt, bất lực : “Chồng cũ cháu đồng ý ly hôn, nên chạy đến Trung Quốc tìm cháu gây sự. Tối nay còn xông ký túc xá quấy rầy cháu, phiền bận tâm. Lúc đó cháu cũng tìm ai giúp đỡ, cận nhất trong nước chỉ các cô chú thôi…”

“Ly hôn?” Tần Lan những lời của cô cho sững sờ.

Quý Minh Thư mới bao nhiêu tuổi chứ? Sao ly hôn ?

nghĩ , nếu hôn nhân hạnh phúc, phụ nữ nào ly hôn? Đã đến bước , chắc chắn là thể chịu đựng nổi nữa.

Nghĩ , Tần Lan càng xót xa cho Quý Minh Thư, vỗ vai cô an ủi: “Không , con giỏi như , ly hôn thể tìm khác. Sau con cứ ở nhà , tan tầm đều cùng Tiến Dương, như chồng cũ con cũng dám đến quấy rầy con nữa.”

Quý Minh Thư cảm động ôm lấy Tần Lan: “Cảm ơn thím Lan, may mà thím.”

Ôn Ninh tâm trạng ở đây diễn kịch với Quý Minh Thư, đưa về an , nhiệm vụ của cô thành. Cô bình thản với Tần Lan: “Mẹ, con lên lầu nghỉ ngơi, cũng ngủ sớm ạ.”

Tần Lan lúc mới nhớ đến Ôn Ninh, gật đầu: “Đêm nay nhờ con, Ninh Ninh. Mau lên lầu nghỉ ngơi .”

Ôn Ninh lên lầu, Lục Tiến Dương theo cô.

Hai lượt về đến phòng ngủ.

Vào phòng, Ôn Ninh gì, bắt đầu đồ ngủ.

Thay xong quần áo, cô vén chăn lên, xuống giường, đó cả dịch bên trong, lưng về phía Lục Tiến Dương.

Lục Tiến Dương cũng đồ ngủ. Vừa lên giường, lồng n.g.ự.c nóng bỏng liền áp sát lưng Ôn Ninh, cánh tay như gọng kìm từ phía ôm cô lòng, giọng trầm thấp khàn khàn: “Giận ?”

Ôn Ninh gì.

Mặc dù cũng vô tội, nhưng trong lòng cô cứ nghẹn , khó chịu.

Thấy cô phản ứng , Lục Tiến Dương hoảng hốt như thể sắp chuyện gì đó xảy . Lên chiến trường cũng từng sợ như , nắm lấy tay cô, giữ trong lòng bàn tay, ngón tay thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve làn da mềm mại của cô, giọng trầm thấp:

“Anh đối với Quý Minh Thư tuyệt đối tình cảm vượt quá tình chị em. Trước , cũng sẽ . Anh cũng đối với … Tóm , sẽ giữ cách với cô . Đừng giận nữa ?”

 

 

 

 

Loading...