Thập niên 70: Quân thiếu mặt lạnh hàng đêm đều giặt ga giường. - 651
Cập nhật lúc: 2025-08-11 23:07:14
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng còi kiêu ngạo và đầy oai vệ vang lên, thu hút sự chú ý của những sinh viên ngang qua.
Ôn Ninh đầu , liền thấy cách chiếc xe Hồng Kỳ năm mét, từ lúc nào đỗ một chiếc xe Jeep màu xanh quân đội. Xe vẫn tắt máy, động cơ phát tiếng gầm gừ trầm thấp, tựa như tiếng gào của một con mãnh thú. Biển xe một dãy 0 ở đầu, hiểu qua là ngay vị thế của trong đó.
Ôn Ninh quá đỗi quen thuộc với chiếc xe , bởi vì đây chính là xe của Lục Tiến Dương.
Phía kính chắn gió, đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng, đôi môi mỏng mím chặt, ánh mắt sắc lẹm thẳng tắp hướng về chiếc xe Hồng Kỳ.
Tim Ôn Ninh đập thình thịch. Cô chút do dự, phản ứng đầu tiên là bước về phía chiếc xe Jeep. Cô ngờ Lục Tiến Dương và Hoắc Anh Kiêu chạm mặt ở cổng trường. Chắc chắn cô đến giải thích với một tiếng.
Vừa bước một bước, Hoắc Anh Kiêu ở phía mở cửa ghế phụ, một tay giữ cửa xe, tay bất ngờ giữ lấy cổ tay áo cô, thản nhiên : “Ninh Ninh, lên xe .”
Ôn Ninh khựng . Phía bên , cửa xe Jeep mở , Lục Tiến Dương bước chân dài khỏi xe, về phía cô vài bước . Khí chất lạnh lùng xung quanh tựa như một thanh kiếm sắc tuốt khỏi vỏ, sự uy h.i.ế.p đột ngột ập đến.
Đôi mắt đen của lạnh lùng và tĩnh lặng, thẳng Ôn Ninh: “Ninh Ninh. Lại đây với .”
Ôn Ninh cố thoát khỏi tay áo đang Hoắc Anh Kiêu nắm chặt. Giọng trầm xuống vài phần, bàn tay vẫn buông: “Nhà hàng món Pháp mới khai trương, đông khách lắm, chậm khi còn chỗ .”
Cách đó vài bước, thấy lời Hoắc Anh Kiêu , Lục Tiến Dương mím môi, giọng trầm thấp vang lên: “Vợ ơi, ăn mì trứng em nấu.”
Ánh mắt hai đàn ông xuyên qua Ôn Ninh, chạm giữa trung. Không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng, như lửa điện tóe .
Ôn Ninh kẹp giữa hai đàn ông, đầu óc cuồng. Một bên là bạn giúp cô một đơn hàng lớn. Cô đồng ý mời ăn. Nếu bây giờ lật lọng, thất hứa thì quá thiếu tình nghĩa ? nếu bây giờ ăn với Hoắc Anh Kiêu, thì Lục Tiến Dương ?
Từ khi trở về từ Hương Giang, hai mới hòa, cô vì chuyện mà giận dỗi. Hơn nữa, Lục Tiến Dương hiện giờ căn cứ việc, còn thời gian việc và tan ca cố định như hồi còn ở viện nghiên cứu quân sự. Thời gian hai gặp còn nhiều, khi nhiệm vụ mười ngày nửa tháng mới gặp một . Thật khó khăn lắm mới về nhà, cô đành lòng bỏ để với Hoắc Anh Kiêu.
Hay là, bữa cơm , ba cùng ăn?
Ôn Ninh đầu Hoắc Anh Kiêu, Lục Tiến Dương bên , thôi . Cô sợ ăn nửa chừng, Lục Tiến Dương sẽ hất đổ cả bàn ăn.
Suy nghĩ hai giây, Ôn Ninh vẫn dứt khoát thoát khỏi tay Hoắc Anh Kiêu, áy náy : “Anh Kiêu, em xin , hôm nào em mời ăn cơm ?”
Đối với sự lựa chọn của cô, Hoắc Anh Kiêu hề bất ngờ. Hôm nay cũng nhất thiết ép cô, chỉ là nhẹ nhàng thăm dò một chút mà thôi. kết quả thì quá rõ ràng, thua.
Hoắc Anh Kiêu dửng dưng liếc Lục Tiến Dương đối diện, đó lịch sự buông tay xuống, : “Không , em cứ bận việc của . cuối tuần Vệ Thành thì thất hứa đấy.”
Ôn Ninh cảm kích gật đầu với : “Anh yên tâm, em sẽ thất hứa .”
Hoắc Anh Kiêu đóng cửa xe, vòng qua ghế lái, trong. “Chào Kiêu.” Ôn Ninh tại chỗ vẫy tay, chờ đến khi chiếc xe chạy , cô mới bước đến bên cạnh Lục Tiến Dương.
“Đi thôi ông xã, chúng về nhà. Anh ăn gì em cho.” Ôn Ninh mật khoác tay , đôi mắt cong cong. Mặc dù cô chỉ nấu mì, nhưng lời thì thật ngọt ngào.
Khóe môi đang căng chặt của Lục Tiến Dương giãn . Anh nắm lấy cánh tay cô đang khoác, đổi thành đan mười ngón tay tay cô: “Gì cũng . Em đều thích.”
Ôn Ninh để lộ má lúm đồng tiền: “Vậy mì trứng nhé, nãy ăn mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/651.html.]
“Được.” Lục Tiến Dương kéo cửa xe cho cô.
Ôn Ninh lên xe thắt dây an cẩn thận. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh, cô mở lời giải thích:
“Hôm nay em mời Kiêu ăn cơm là vì giúp em một đơn hàng. Em thể hiện sự cảm ơn, cũng là để trả ân tình .”
Nói xong, cô đầu , cẩn thận đánh giá vẻ mặt Lục Tiến Dương.
“Ừ.” Lục Tiến Dương vẫn thẳng phía , tay cầm lấy một túi hồ sơ bảng điều khiển, đưa cho cô.
“Cái gì đây?” Ôn Ninh cầm lấy, tò mò một lúc mở sợi bông buộc phía túi hồ sơ .
Rút tài liệu bên trong , khi xem xong, đôi mắt cô mở to, kinh ngạc đến nỗi nên lời.
Lục Tiến Dương mà giúp cô giành bộ đơn hàng bút máy cho cả viện nghiên cứu quân sự!
Túi hồ sơ là hợp đồng mua sắm, chuẩn xong xuôi, chỉ còn chờ hai bên ký tên và đóng dấu.
“Cuối tuần em sắp xếp thời gian, sẽ cùng em đến viện nghiên cứu quân sự ký hợp đồng.” Thấy cô xem xong hợp đồng, giọng trầm ấm, dễ của Lục Tiến Dương vang lên.
Trước đó Ôn Ninh còn lo lắng khối xương viện nghiên cứu quân sự khó mà gặm, ngờ Lục Tiến Dương giúp cô xử lý xong xuôi. Có đơn hàng từ Quân khu và viện nghiên cứu quân sự, lấy hai vị khách hàng lớn bảo chứng, việc chuyện hợp tác với các đơn vị khác chẳng khác nào nước chảy thành sông.
Ôn Ninh vui mừng khôn xiết, nhét tài liệu túi hồ sơ, nghiêng quỳ ghế, ôm lấy vai , hôn chụt hai cái lên má : “Cảm ơn ông xã! Anh thật !”
“Ngoan nào, đắn một chút, ngoài thấy.” Chiếc xe vẫn đang chạy, đúng giờ tan tầm nên đường còn nhiều. Lục Tiến Dương mặt đổi sắc nhắc nhở cô, nhưng khóe môi cong lên bán cảm xúc của .
Đã là vợ chồng , Ôn Ninh mới sợ cái quy tắc khuôn phép gì cả. Cô nửa dậy, ghé vai Lục Tiến Dương, đôi môi đỏ mọng khẽ phả nóng tai : “Ông xã, giúp em một đơn hàng lớn như , em thưởng cho thế nào đây? Bằng , tối nay chỉ nấu mì cho ăn, mà còn…”
Nghe xong những lời gợi mở của cô, đôi tai Lục Tiến Dương đỏ bừng một cách bất lực.
Về chuyện tình cảm vợ chồng, Lục Tiến Dương khi đóng cửa thì hề e ngại gì, nhưng ở bên ngoài vẫn phần bảo thủ, dáng vẻ lạnh lùng, tựa như vướng khói lửa trần tục. Thế nên thể ngờ Ôn Ninh tiểu yêu tinh dám khiêu khích ngay giữa chốn đông như thế. Chỉ một câu của cô khiến căng cứng.
Vành tai Lục Tiến Dương đỏ đến tía tai. Tốc độ xe bỗng nhiên tăng vọt, quãng đường mười phút về nhà chỉ còn năm phút.
Về nhà ăn mì, Lục Tiến Dương một bữa tiệc lớn. Vô cùng phong phú, vô cùng thỏa mãn.
Sau khi kết thúc, ôm Ôn Ninh lòng, giọng khàn khàn: “Ngoan, em ăn, sẽ giúp em.”
Bất kể là tài nguyên mối quan hệ. Anh đều thể giúp cô. Anh vợ còn nhờ vả đến đàn ông khác.
Ôn Ninh hiểu rõ ý tứ sâu xa trong lời của . Cô ghé sát đôi môi mỏng của , hôn nhẹ hờn dỗi trêu chọc: “Lục Tiến Dương, hóa là hẹp hòi như .”
Lục Tiến Dương phủ nhận. Anh nắm lấy tay cô, đặt lên lồng n.g.ự.c : “Ừ, đặc biệt hẹp hòi, vì em chiếm trọn .”
Cảm nhận ấm nóng bỏng và nhịp đập mạnh mẽ truyền đến từ đầu ngón tay, mặt Ôn Ninh nóng bừng. Tựa như một dòng điện nhỏ chạy qua tim, tê dại nhộn nhạo. Cô cúi thấp , áp đôi môi mềm mại, đỏ mọng lên lồng n.g.ự.c rắn chắc và nóng bỏng của . Cô hôn nhẹ lên n.g.ự.c , đôi môi lướt lên, hôn lên yết hầu đang rung động, nhiệt tình chủ động.
Lục Tiến Dương phát điên lên .