Thập niên 70: Quân thiếu mặt lạnh hàng đêm đều giặt ga giường. - 657

Cập nhật lúc: 2025-08-11 23:22:02
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hai cha con con đường quen thuộc, lúc đầu Hách Giai Giai nhận gì bất thường. Con phố ngày nào cô cũng qua. Mãi đến khi hai cha con càng đến gần nhà Ninh Tuyết Cầm, Hách Giai Giai mới thấy chút quen thuộc.

đến đây một . Lần , khi nổi giận đùng đùng mang lạp xưởng đến trả cho Ôn Ninh, cô đến đây. lúc , cơn giận che mờ mắt, cô chẳng hề để ý đến những ngôi nhà xung quanh.

, hiện tại, cửa nhà Ninh Tuyết Cầm, cô chỉ thấy quen thuộc chứ hề nhận ngay. Trên mặt vẫn giữ nụ thiện, chuẩn để ấn tượng cho sắp gặp mặt.

Cho đến khi ba cô yên ở cửa, gõ cửa. Cánh cửa từ bên trong mở

Bóng dáng Ôn Ninh xuất hiện.

“Chào chú Hách, chào bạn Hách Giai Giai.” Ôn Ninh lịch sự chào hỏi.

Hách Lương gật đầu với Ôn Ninh, sang giới thiệu với con gái: “Tiểu Ôn chắc con , bạn học cùng chuyên ngành với con. Còn dì mà ba đang tìm hiểu, chính là của Tiểu Ôn.”

Cái gì?!

Người kế tiền gu thẩm mỹ của Ôn Ninh!

Tại như !

Đầu óc Hách Giai Giai “ong” lên một tiếng, gương mặt rạng rỡ bỗng chốc sụp đổ. Mẹ của Ôn Ninh, một phụ nữ từ nông thôn Tứ Xuyên , giống như những quê mùa chỉ món lạp xưởng nhiều dầu mỡ, đôi bàn tay còn từng rửa lòng heo! Lại hẹn hò với ba cô , một lãnh đạo cấp cao của bộ ngoại giao?

Ôi trời!

Tâm trạng Hách Giai Giai từ mây rơi thẳng xuống vực sâu, khuôn mặt xinh đen sầm như đáy nồi.

Ôn Ninh bỏ sót sự đổi biểu cảm của Hách Giai Giai. Nhìn vẻ mặt ghét bỏ của cô , cô đoán phần lớn là chú Hách với con gái rằng hôm nay gặp là ai.

hôm nay là ngày hai gia đình chính thức gặp mặt. Bất kể đây cô và Hách Giai Giai mâu thuẫn gì, vì hạnh phúc của , cô đều thể nhường nhịn.

Nghĩ , Ôn Ninh vờ như thấy ánh mắt ghét bỏ của Hách Giai Giai, vẫn nở nụ tươi tắn mời chào: “Chú Hách, Giai Giai, mời nhà ạ.”

Hách Giai Giai vốn định trở mặt bỏ , nhưng nghĩ đến tối hôm qua thề thốt cổ vũ ba đến. Giờ mà giận dỗi thì mâu thuẫn. Hơn nữa, cô xem, rốt cuộc con Ôn Ninh định giở trò gì. Cô thể để ba hai con lừa !

Suy nghĩ vài giây, Hách Giai Giai đành chịu đựng sự khó chịu, theo ba nhà.

Tiếng động ở cửa truyền đến phòng bếp, Ninh Tuyết Cầm vội vàng chạy tiếp đón: “Cháu là Giai Giai đúng , lớn lên xinh quá. Mau , đừng nữa.”

“Đây là dì Ninh của con.” Hách Lương giới thiệu, liếc mắt hiệu cho con gái chào hỏi.

Hách Giai Giai nhếch cằm, đánh giá Ninh Tuyết Cầm từ xuống một lượt, gì, lưng xuống ghế sofa. Hoàn ý định chào hỏi Ninh Tuyết Cầm.

Hách Lương hổ, định răn dạy con gái thì Ninh Tuyết Cầm vội vàng can ngăn, kéo tay Hách Lương, nhỏ: “Mới gặp mặt, trẻ con lạ là chuyện bình thường mà.”

Hách Lương đành thôi, nhưng cảnh lọt mắt Hách Giai Giai, thành Ninh Tuyết Cầm công khai lôi lôi kéo kéo với ba cô . Trong lòng cô khinh thường, trách ba nhanh chóng phụ nữ mê hoặc, thì là dùng cách để dụ dỗ đàn ông.

Hách Lương để ý đến con gái, đầu lấy món quà mua .

“Đây là đôi găng tay Giai Giai chọn cho dì.” Hách Lương đưa đôi găng tay cho Ninh Tuyết Cầm.

Ninh Tuyết Cầm nhận lấy, chủ động cảm ơn Hách Giai Giai đang sofa. Hách Giai Giai bặm môi, nghiêng mặt , thèm bà một cái.

Ninh Tuyết Cầm gượng , từ tủ năm ngăn trong phòng khách lấy một hộp quà, đến bên sofa: “Giai Giai, đây là quà dì chuẩn cho cháu, cháu xem thích .”

Hách Giai Giai nhận lấy, ném sang một bên, thèm .

“Giai Giai, con chút lễ phép cơ bản nào ?”, Hách Lương lườm con gái với ánh mắt cảnh cáo.

Hách Giai Giai một câu “cảm ơn” lấy lệ.

Hách Lương con gái như thì tức giận, nhưng cũng tiện nổi nóng trong cảnh , chỉ đành nén . Ông sang với Ninh Tuyết Cầm: “Con bé từ nhỏ chiều hư, tính nết .”

Ninh Tuyết Cầm mỉm : “Không , bếp đây, sắp cơm ăn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/657.html.]

giúp em nhé.” Hách Lương xắn tay áo lên, phụ giúp.

Ninh Tuyết Cầm ngăn ông : “Ông cứ ở phòng khách chơi với con.”

Hách Lương nhớ vẫn còn một món quà cho Ôn Ninh. Ông quanh nhưng thấy cô , rõ ràng lúc nãy mở cửa cô vẫn ở đó: “Tiểu Ôn ?”

Ninh Tuyết Cầm: “Con bé ngoài tìm Tiến Dương , Tiến Dương cửa hàng mua rượu, chắc sắp về.”

Vừa dứt lời, Ôn Ninh và Lục Tiến Dương trở về.

Ôn Ninh giới thiệu Hách Lương và Lục Tiến Dương với .

Hách Giai Giai động tĩnh, về phía Lục Tiến Dương. Lục Tiến Dương cũng chú ý tới cô , ánh mắt sắc bén lướt qua. Hách Giai Giai lập tức mặt , trong mắt thoáng hiện vẻ chột .

và Lục Tiến Dương từng gặp mặt. Chính là ở ký túc xá trường học. Lúc đó Lục Tiến Dương đến tìm Ôn Ninh, cô đối phương là chồng Ôn Ninh nên cố ý với rằng Ôn Ninh quan hệ thiết với Hoắc Anh Kiêu, hai còn bỏ trốn sang Hương Giang.

Không ngờ tình cảm của Ôn Ninh và vẫn ảnh hưởng, hai vẫn bên !

Lục Tiến Dương liếc mắt một cái nhận Hách Giai Giai, nhưng trong cảnh , thích hợp để tính sổ chuyện cô cố ý bôi nhọ Ôn Ninh. Vì , nhanh chóng thu ánh mắt, để lộ bất kỳ cảm xúc nào.

Ninh Tuyết Cầm hề gì, : “Mọi đều đủ cả , chúng ăn cơm thôi.”

bếp bắt đầu múc thức ăn, Ôn Ninh và Lục Tiến Dương theo phụ giúp, Hách Lương cũng xắn tay áo lên dọn bàn ăn.

Chỉ Hách Giai Giai vẫn ghế sofa, khoanh tay ngực, vẻ tiểu thư.

Trên bàn cơm.

Trong lòng nén một cục tức, Hách Giai Giai cảm thấy cả thoải mái. Háo hức đến gặp kế, còn tưởng là một nhân tài cao cấp du học trở về. Kết quả là một phụ nữ từ quê thành phố. Hách Giai Giai lúc đến hy vọng bao nhiêu, bây giờ thất vọng bấy nhiêu.

Sự hụt hẫng đó khiến cô khó chịu đến mức lồng n.g.ự.c như một quả bong bóng chứa đầy khí, cần một cái lỗ để xì .

bên bàn ăn, mặt mày ủ rũ, tay cầm bát, đũa khẽ gảy gảy cơm trắng trong bát.

Sau đó, chiếc đũa vươn tới đĩa rau xào, gắp một miếng đưa miệng.

Hai giây

“A! Cay c.h.ế.t !”

kêu lên oai oái, phắt dậy chạy bếp, nhổ hết đồ ăn trong miệng bồn rửa bát. Cô lầm bầm bước từ bếp: “Nhà ai xào rau mà bỏ nhiều ớt cay thế! Cay c.h.ế.t !”

“Không chứ Giai Giai, uống nước .” Ninh Tuyết Cầm thấy vội vàng đưa cho cô một cốc nước.

Hách Giai Giai cầm lên uống một ngụm, lập tức “phì” một tiếng phun nước ngoài, giận dữ trừng mắt Ninh Tuyết Cầm: “Dì Ninh! Dì cố ý đúng , rõ cháu chịu cay mà cho uống nước nóng!”

Bộ dạng ngang ngược đó khiến Hách Lương giận đến mức thái dương giật giật. Ông đập mạnh đũa xuống bàn, quát lớn: “Dì con rõ ràng mấy món cay, chính con cứ nhất định ăn cay. Nếu ăn thì tự .”

“Mặc kệ con bé, chúng ăn thôi.” Hách Lương kéo Ninh Tuyết Cầm xuống.

Hách Giai Giai thấy , những , ngược còn hít một thật sâu, xuống bên bàn ăn. Nếu cô bỏ , chẳng sẽ lòng Ninh Tuyết Cầm và Ôn Ninh , ba cô chẳng sẽ hai phụ nữ thu phục ?

Không ! Cô nhất quyết !

Hách Giai Giai xuống, tiếp tục cầm đũa, vẻ mặt ghét bỏ chằm chằm thức ăn bàn.

“Giai Giai, ba con cháu thích ăn thịt ba chỉ xào tương. Dì đặc biệt học món đấy, cháu nếm thử xem.” Ninh Tuyết Cầm đầu gặp mặt mà căng thẳng như , chủ động dùng đũa công gắp thức ăn cho Hách Giai Giai.

 

 

 

 

 

Loading...